Tần Thủy Hoàng âm vang hữu lực nói: "Trẫm bốn mươi lăm tuổi."
Thì ra là thế, Lý Mệnh mơ hồ đoán được nguyên nhân Tần Thủy Hoàng nhìn bên ngoài cường tráng, nhưng cũng chỉ còn lại một bộ thể xác.
Hắn vì mong muốn trường sinh, để Từ Phúc ra biển, sử dụng "Tiên đan" do Đạo sĩ luyện chế, thời gian lâu dần cơ thể tích lũy quá nhiều độc tố, bốn mươi chín tuổi đang duyệt binh thì tạ thế.
"Thủy Hoàng, chúng ta tới lầu các trò chuyện tiếp, ngài thấy sao?" Lý Mệnh lần nữa mời.
Lúc đầu Tần Thủy Hoàng nghĩ định ở nơi này chờ Lý Tư và Vương Tiễn, nhưng khoảng cách giữa rừng hoa đào và lầu các cũng không xa, nên nhẹ nhàng gật đầu, cùng thiếu niên đi tới lầu các.
Thật ra, hắn có chút hiếu kỳ lâu các trên không trung được xây dựng như thế nào.
Đi qua rừng hoa đào.
Tần Thủy Hoàng chú ý tới một gốc cây đại thụ, trông rất cổ quái, có rất nhiều nhánh cây khô héo, bất quá lẫn bên trong những nhánh cây khô héo có ẩn chứa những chồi non xanh mơn mởn .
Ánh mắt tiếp tục quét ngang, một tòa lâu các trên không trung xung quanh bao bọc bởi mây mù mờ mịt hiện ra trước mắt.
Tần Thủy Hoàng trừng lớn đôi mắt, kỹ thuật như Mặc gia cũng không tạo ra được lầu các như thế này, trong lòng hắn có chút tiếc nuối, liếc nhìn thiếu niên có bộ dáng phong khinh vân đạm bên cạnh.
Thấy vẻ mặt tươi cười của hắn, nụ cười như gió xuân ấm áp, có sức cuốn hút.
Đi đến cầu gỗ.
Tần Thủy Hoàng chú ý tới một con Chó mực đang quỳ rạp trên mặt đất, trông như đang duỗi người, bất quá dáng dấp con chó này thật mập, giống như con nghé con.
Đi một hồi, khoảng cách lầu các càng ngày càng gần.
Tần Thủy Hoàng mới nhận thấy lầu các hoàn toàn mờ mịt ở trên không.
Hiện tại, hắn có thể chắc chắn đây tuyệt đối không phải kỹ thuật do Mặc gia có thể tạo nên.
Lâu nay hắn luôn cho tìm Đạo sĩ khắp bốn phía, luyện đan mong muốn trường sinh, sau khi thấy cảnh tượng không trung mờ mịt mây mù này, trong lòng càng rung động, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên bên cạnh.
Dò xét thiếu niên lần nữa, tay áo bồng bềnh, phong thần tuấn lãng, vì sao càng nhìn càng thấy có khí chất phong phạm của Tiên nhân?
Trong lòng Tần Thủy Hoàng có chút hoài nghi, có vài nghi vấn.
Bất quá vẫn là không nên hỏi, dự định quan sát thêm rồi hỏi lại sau, đi theo thiếu niên vào lầu các.
"Mời ngồi." Lý Mệnh mời hắn ngồi xuống.
Tần Thủy Hoàng không ngồi, bởi vì bội kiếm bên hông của hắn quá dài, chắn đường, nếu ngồi hắn nhất định phải tháo kiếm ra, nhưng hắn lại không muốn tháo.
"Trẫm đứng thấy thuận tiện hơn."
"Ngài thích uống trà gì?" Lý Mệnh chỉ ba cái bình trên bàn trà, trong mỗi bình đều chứa lá trà khác nhau, đều là lá trà của Vân Mộng tông.
Lý Mệnh mở nắp ra, hương thơm lan tỏa, khuôn mặt Tần Thủy Hoàng khẽ rung động, nhíu mũi.
"Chọn cái này đi." Tần Thủy Hoàng chọn một cái trong đó: "Đây là lá trà gì?"
"Lá trà bình thường, chỉ là mùi thơm không giống nhau." Lý Mệnh tùy ý nói một câu, sau đó bắt đầu một loạt kỹ thuật pha trà, cuối cùng dùng linh lực làm nóng ấm trà.
Rất nhanh, nước đã sôi trào.
Tần Thủy Hoàng đứng ở bên cạnh không ngừng nhíu mày, hắn đã gặp qua thủ đoạn như vậy, Từ Phúc đã từng thi triển qua.
"Thì ra Lý tiên sinh cũng là Đạo sĩ sao."
Trong lòng Tần Thủy Hoàng cực kỳ vui mừng, khuôn mặt luôn căng cứng bây giờ đã nở ra nụ cười, gần đây hắn đang tìm kiếm Đạo sĩ có năng lực luyện chế tiên đan, không nghĩ tới trước mắt lại có một vị.
"Ta không phải." Lý Mệnh nói.
"Trẫm đã từng thấy Từ Phúc thi triển loại thủ đoạn này, nếu như không phải tu sĩ, còn có thể là gì?" Tần Thủy Hoàng nghi hoặc nhìn Lý Mệnh.
"Ngài đã từng nghe nói qua tu tiên chưa?" Lý Mệnh chậm rãi nói.
"Trẫm biết thế gian này có Tiên nhân, Từ Phúc cũng nói ở Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu có tung tích của tiên nhân, ngay lập tức ta lệnh cho hắn tiến về nơi đó cầu lấy tiên đan diệu dược."
Nói đến đây, Tần Thủy Hoàng trở nên sôi nổi nói chuyện nhiều hơn, thời gian gần đây hắn có nghiên cứu phương diện này.
"Trẫm tìm rất nhiều ghi chép lịch sử, cảm thấy Từ Phúc nói đúng, thế gian khẳng định có tiên, Lý tiên sinh, ngươi cảm thấy tiên có tồn tại hay không?"
"Chắc chắn tồn tại."
Lý Mệnh nói, chính hắn là tu tiên, mặc dù còn chưa tu luyện thành tiên, nhưng hắn luôn cố gắng theo đuổi phương diện này.
Hiện tại, hắn đã Luyện Khí tầng 999.
Cũng không biết còn cách Chân Tiên bao xa, bất quá, sự tình luôn luôn phát triển theo hướng tốt, hắn cũng cảm thấy chính mình càng ngày càng mạnh, vậy là đủ.
Tần Thủy Hoàng đột nhiên cảm thấy hắn và Lý Mệnh có chủ đề chung:
"Ngươi lý giải như thế nào về tiên?"
"Đầu tiên có được sự trường thọ, tiếp theo là phi thiên độn địa, pháp lực vô biên." Lý Mệnh nói.
"Đúng vậy, suy nghĩ của trẫm cũng như ngươi." Tần Thủy Hoàng hít sâu một hơi, cảm thấy thiếu niên trước mắt càng nhìn càng thuận mắt, hỏi: "Ngươi biết ngoài ba tiên sơn kia, còn nơi nào có tin tức của tiên nhân không, nếu có thể tìm được, trẫm sẽ có thưởng."
"Ta không biết nơi nào có tiên." Lý Mệnh lắc lắc đầu nói.
"Aizzz." Tần Thủy Hoàng có chút thất vọng.
"Bất quá, ta biết làm như thế nào mới có thể thành Chân Tiên?" Lý Mệnh vừa nói chuyện vừa pha trà, nói xong, trà đã cũng đã pha xong, hương trà lan tỏa bốn phía.
Hắn rót cho Tần Thủy Hoàng một chén trà, ra hiệu y nếm thử.
Tần Thủy Hoàng nâng chén trà lên, tay không ngừng run rẩy, kích động không thôi, hỏi: "Ngươi có môn pháp thành tiên sao?"
"Cần phải tu luyện mới có thể thành tiên."
"Tu luyện?" Tần Thủy Hoàng nghi hoặc nhìn Lý Mệnh.
"Linh đan diệu dược chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, nhiều nhất có thể kéo dài mấy trăm tuổi mà thôi, muốn sống lâu hơn, bắt buộc cần phải tu luyện, đây là con đường duy nhất có thể thành tiên."
"Mấy trăm tuổi mà thôi." Tần Thủy Hoàng chú ý tới cụm từ mấu chốt này, có thể sống mấy trăm tuổi còn gọi “mà thôi”, hắn uống một ngụm trà, hỏi: "Xin hỏi ngươi bao nhiêu tuổi?"
"Ta cũng không nhớ rõ, hơn một trăm tuổi đi."
"Khụ khụ."
Bờ môi Tần Thủy Hoàng không ngừng run rẩy, thiếu niên trước mắt không phải là mười lăm mười sáu tuổi sao, làm sao có thể hơn một trăm tuổi?
Hơn một trăm tuổi mà hắn có bộ dáng này?
Cái này khác gì lừa thần gạt quỷ đâu?
Đây rõ ràng là thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi.
Tiếp tục nói chuyện với thiếu niên hết một nén nhang, Tần Thủy Hoàng cảm thấy thiếu niên tựa hồ không đơn giản, có lúc nói chuyện nghe không hiểu hắn nói gì.
Ví dụ như Luyện Khí, Trúc Cơ.
Trò chuyện một chút, Tần Thủy Hoàng nhìn thấy Lý Mệnh nhíu mày, lập tức đặt ấm trà trên bàn trà, nói: "Thủy Hoàng, ta đột nhiên có cảm ngộ, ngươi ở nơi này chờ ta mấy phút."
Lý Mệnh Luyện Khí tầng 999 cũng đã được một thời gian, luôn không nghĩ ra cách đột phá, mới vừa rồi nói chuyện trên trời dưới đất với Tần Thủy Hoàng, một lần nữa hắn gỡ được mạch suy nghĩ.
Đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, linh cảm bộc phát.
Sau đó xông ra lầu các, bay lên bầu trời phía rừng hoa đào.
Tần Thủy Hoàng sửng sốt, vội vàng ra khỏi lầu các, nhìn thấy thiếu niên áo trắng ngồi xếp bằng trên không trung phía rừng hoa đào, vũ y hắn bồng bềnh, toàn thân phát ra quang trạch.
Trên bầu trời xuất hiện một mảng đen kịt, biển lôi bộc phát.
Chỉ thấy hai tay thiếu niên kết ấn, bên ngoài thân thể tuôn ra từng tầng lực lượng mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, lôi đình vờn quanh bên ngoài thân thể hắn.
Mây đen giữa bầu trời không ngừng xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, lôi hải giống như Hỗn Độn, trong nháy mắt giáng lâm, lúc đầu Tần Thủy Hoàng còn lo lắng thiếu niên bị đánh chết.
Sau đó, hắn nhìn thấy một cảnh tượng kinh người, thiếu niên này để lôi kiếp tùy ý đánh lên thân.
Xung quanh quấn lấy ức vạn điện mang.
Tần Thủy Hoàng nhìn trợn mắt há mồm, khó mà nói lên lời, con chó phía trên cầu gỗ cách đó không xa có biểu lộ tương tự như hắn.
Lôi kiếp sét đánh trên bầu trời, linh khí không ngừng hội tụ ở bên ngoài thân thể hắn, tạo thành vòng xoáy, Tần Thủy Hoàng nhìn thấy bên ngoài thân thể Lý Mệnh xuất hiện một đạo lực lượng hình rồng.
"Đây là thủ đoạn của Thần Tiên."
Tần Thủy Hoàng khổ cực cầu Tiên luyện dược, hiện tại Tiên nhân đang ở trước mắt, hai mắt sáng ngời, cười nói: "Giấc mơ trường sinh của Trẫm có lẽ có thể thực hiện được."
Một lát sau, lôi điện dần biến mất, Lý Mệnh mở to mắt, nói: "Luyện Khí tầng 1000."