Từ ngọn núi của Diệp Thiên đi đến Thất Linh Bảo Tháp cũng không mất bao lâu, từ xa xa đã có thể nhìn thấy.
Hắn lúc này mặc một bộ y phục màu trắng, trên ngực trái có gắn một cái huy hiệu nhỏ hình lô đỉnh, đại biểu mình là một luyện đan sư.
Phía dưới lô đỉnh còn có hai ngôi sao nhỏ, tượng trưng cho thành tựu trong việc luyện đan. Số sao càng nhiều thì trình độ luyện đan càng cao, tối đa là năm ngôi sao.
Tất nhiên là điều này chỉ áp dụng ở Thanh Nguyên Môn, những tông phái khác thì sẽ có cách phân loại danh hiệu khác nhau.
Trong tu tiên giới thì danh hiệu trong Luyện Đan chi đạo được phân chia thành năm cấp bậc gồm: Dược Đồng, Dược Sư, Đan Sư, Đại Đan Sư và cuối cùng là Luyện Đan Tông Sư.
Năm ngôi sao ở Thanh Nguyên Môn là dựa trên năm cấp bậc này.
Diệp Thiên bây giờ đã là luyện đan sư Nhị Tinh (hai ngôi sao) cũng tương đương với danh hiệu Dược Sư.
Trong đám đệ tử cùng lứa thì tài nghệ luyện đan của Diệp Thiên cũng xem như có chút danh tiếng, chỉ học hơn hai năm đã có thể luyện ra được Nhị Phẩm đan dược, bây giờ ngay cả Tam Phẩm đan dược cũng có thể luyện được.
Chỉ mất năm năm mà đã luyện ra Tam Phẩm đan dược, trong khi người khác phải mất tới bảy tám năm mới có thể thành công.
Điều này khiến cho Dương Phong rất hài lòng, nếu như trong hai năm tới Diệp Thiên có thể luyện ra Tứ Phẩm đan dược thì Dương Phong sẽ nhận hắn làm đệ tử chân truyền, cũng như đạt được danh hiệu Đan Sư.
Diệp Thiên chỉ còn cách vài chục trượng nữa là đến Thất Linh Bảo Tháp, khung cảnh ở đây rất náo nhiệt.
Trên bầu trời có rất nhiều tu sĩ dùng pháp khí phi hành, những người có thể dùng pháp khí phi hành thì thường là tu sĩ Luyện Khí tầng năm trở lên.
Diệp Thiên ngước nhìn lên, ánh mắt không khỏi ngưỡng mộ, trong lòng thầm nghĩ: "Không biết bao giờ mới có thể tự do bay lượn như thế?"
Nhìn ngắm hồi lâu, hắn thu ánh mắt về, dưới đất lúc này cũng có không ít tu sĩ, rồi chợt dừng ánh mắt trên người một thiếu niên gần đó.
Người này cao gầy, gương mặt anh tuấn, trên ngực trái cũng có huy hiệu hình lô đỉnh, nhưng chỉ là một sao.
"A! Diệp Thiên! Mau đến đây!" Thiếu niên này dường như thấy Diệp Thiên đi tới, vội kêu lên, giọng nói tựa hồ rất vui vẻ.
"Ồ! Tô Thanh à! Ngươi cũng ở đây sao?" Diệp Thiên hơi ngạc nhiền một chút rồi đi đến trước người thiếu niên này.
Tên Tô Thanh này hắn không xa lạ gì, ngược lại còn rất thân. Ở Đông Dược Sơn Diệp Thiên rất ít bạn bè, chỉ có Tô Thanh này là hắn tiếp xúc nhiều nhất.
Người này bằng tuổi Diệp Thiên, tính tình vui vẻ, tu vi đã là Luyện Khí tầng bốn, tư chất hắn là Tứ linh căn, không khá hơn Diệp Thiên là mấy.
Hắn thấy Diệp Thiên trong thuật luyện đan rất có hiểu biết, vì vậy thường hay bắt chuyện và nhờ Diệp Thiên chỉ dạy cho một số thứ.
Diệp Thiên đối với hắn cũng vui vẻ chỉ dạy, lâu dần hai người cũng xem nhau là bạn.
Lúc này, bên cạnh Tô Thanh còn có ba người khác, hai nam một nữ.
Hai nam thì một tên cao gầy, một tên lùn béo. Nữ thì cũng gọi là có chút nhan sắc nhưng cũng không phải là cái gì tuyệt sắc giai nhân.
Trong ba người này thì tu vi của tên nam tử cao gầy kia là cao nhất, đã đạt đến tầng sáu. Còn hai người kia chỉ là tầng năm.
Cả ba người đều có huy hiệu hình thanh kiếm, phía dưới thanh kiếm chỉ có một sao. Nhìn huy hiệu có thể thấy tất cả bọn họ đều tu luyện kiếm đạo, mà ở Thanh Nguyên Môn thì chỉ có Nam Kiếm Sơn là chủ tu về kiếm.
"Diệp Thiên! Ngươi đến đây có việc gì quan trọng không?" Ngay khi Diệp Thiên đi tới thì Tô Thanh đã bước lên chào hỏi.
"Cũng không có gì quan trọng, ngươi lại có chuyện gì muốn nhờ ta sao?" Diệp Thiên cười cười đáp lại, trong lời nói có ý trêu đùa.
"Haha... ngươi đừng nghĩ xấu ta như thế. Thật ra, ta định đến Yêu Lâm chi địa lấy trộm trứng của Huyết Yêu Xà, ngươi có muốn đi cùng không?" Tô Thanh đối với lời nói đùa của Diệp Thiên không có để ý, hắn nhanh chóng nói ra ý đồ của mình, ánh mắt chờ đợi nhìn về phía Diệp Thiên.
"Trứng của Huyết Yêu Xà? Đây chẳng phải là nguyên liệu để luyện chế đan dược Tứ Phẩm sao?" Diệp Thiên nghe nói đến trứng của Huyết Yêu Xà thì có hơi sửng sốt.
Trong trí nhớ của hắn, trứng của Huyết Yêu Xà này dùng để luyện Huyết Nguyên đan, một loại đan dược Tứ Phẩm giúp làm tăng tu vi. Nếu tu sĩ Luyện Khí Kỳ uống một viên thì liền có thể đề thăng một tầng cảnh giới, cực kỳ chân quý.
Đặc biệt hơn nữa, Huyết Yêu Xà nếu đã có khả năng sinh sản được thì đều là yêu thú cấp bốn, lực chiến tương đương với luyện khí tầng sáu, lỡ như bị nó phát hiện, Diệp Thiên khó mà có thể chạy được.
Chưa kể đến, nó thường sống ở sâu trong ngoại vực, gần chạm đến nội vực của Yêu Lâm chi địa.
Nơi đó, đôi khi còn có yêu thú cấp năm rất nguy hiểm. Nếu không biết hang ổ chính xác của nó mà tự tiện xong vào tìm kiếm thì rất dễ gặp phải bọn chúng.
"Đúng! Đúng! Chính là nó!"
"Ngươi làm sao biết được ổ của Huyết Yêu Xà ở đâu? Mà với tu vi hiện tại của ta, thì làm sao có thể đi được chứ?" Diệp Thiên vẻ mặt đầy nghi hoặc hỏi.
"Haha... cái này ngươi không phải lo! Lần này đi là để dò xét hang ổ của nó, sau đó chúng ta trở về chuẩn bị kĩ càng rồi mới thật sự hành động. Vả lại, còn có ba vị đạo hữu của Nam Kiếm Sơn, là bọn họ nói cho ta biết." Nói đến đây, Tô Thanh xoay người hướng về ba người phía sau.
Khi Tô Thanh xoay người lại định giới thiệu thì tên nam tử cao gầy đã bước lên chấp tay hướng về Diệp Thiên cười nói: "Haha... đúng vậy! Tại hạ là Đỗ Lâm, còn vị này là Hà Hữu Ninh và Lưu Tiểu Yên sư muội. Lần này đi là chủ ý của bọn ta, với tu vi của ba người bọn ta thì có thể đảm bảo an toàn cho hai người, không biết ý Diệp đạo hữu thế nào?"
Hai người kia tuy không nói gì nhưng nhìn về phía Diệp Thiên tỏ vẻ tươi cười, giống như rất có thành ý.
Diệp Thiên nhẹ gật đầu, chấp tay với ba người một cái, sau đó nghi vấn hỏi: "Nhưng từ đâu các vị lại biết được hang ổ của Huyết Yêu Xà?"
"Cái này là Ca Ca của ta trong một lần làm nhiệm vụ vô tình phát hiện được. Tu vi huynh ấy đã là Luyện Khí tầng mười một, Huyết Nguyên Đan không có tác dụng, hiện tại lại đang bế quan để chuẩn bị cho việc đột phá Trúc Cơ Kỳ, cho nên không tiện ra tay." Đỗ Lâm chậm rãi giải thích.
"Thì ra là thế!" Diệp Thiên như đã hiểu.
"Vậy số lượng trứng của Huyết Yêu Xà là bao nhiêu? Sau khi lấy về thì sẽ phân chia như thế nào?" Diệp Thiên lại tiếp tục hỏi.
"Theo như lời của Ca Ca ta thì Huyết Yêu Xà này chỉ đang trong giai đoạn mang thai mà thôi, còn phải đợi một thời gian nữa mới có thể biết được, nhưng theo như hiểu biết của ta thì Huyết Yêu Xà một khi đã hạ sinh thì số lượng phải hơn bảy trứng. Nếu như lấy được thì sẽ chia mỗi người một cái, số còn lại dư ra thì sẽ đem đi đổi linh thạch rồi chia đều cho tất cả." Đỗ Lâm vẫn vui vẻ trả lời.
Diệp Thiên nghe xong, không có vội trả lời mà trầm ngâm một lúc rồi mới nói: "Chuyện này ta cần suy nghĩ một thời gian, hôm nay còn có việc cần phải làm, hay là các vị cứ đi trước xem xét, khi nào có quyết định ta sẽ nhờ Tô Thanh chuyển lời."
Đỗ Lâm nghe Diệp Thiên trả lời như vậy thì vẻ mặt có hơi thất vọng nhưng rất nhanh lại khôi phục, cười nói: "Nếu Diệp đạo hữu đã nói như vậy thì bọn ta sẽ chờ tin tốt của ngươi."
"Tô Thanh! Ngươi thấy thế nào?" Diệp Thiên quay qua hỏi Tô Thanh thì thấy tên này không biết từ lúc nào đã đứng ngây ngốc ra ở đó, ánh mắt si mê nhìn về phía Lưu Tiểu Yên.
Lưu Tiểu Yên bị Tô Thanh nhìn chằm chằm như vậy, gương mặt liền trở nên ửng đỏ, nàng lấy khăn che miệng rồi quay mặt đi chỗ khác. Cử chỉ thẹn thùng của nàng càng khiến Tô Thanh say đấm.
Tô Thanh này từ một năm trước, khi lần đầu thấy nàng thì đã dây dưa đến tận bây giờ. Nhưng nàng một lòng hướng đạo, không muốn vướng vào chuyện nam nữ. Lần này được hai vị sư huynh mời đi nên mới nhận lời, không ngờ ma xui quỷ khiến thế nào lại gặp Tô Thanh ở đây.
"Tô Thanh?" Diệp Thiên lại lên tiếng lần nữa.
"À... à... haha... vậy cứ theo như lời ngươi nói đi!" Tô Thanh bị Diệp Thiên làm cho tỉnh lại từ trong cơn mê man, lắp bắp cười nói.
Diệp Thiên thấy cảnh này, chỉ biết lắc đầu cười khổ, sau đó khách sáo vài câu rồi rời đi.