Ngày tiếp theo, Diệp gia.
Vừa thấy Diệp Cẩm Phong đến thỉnh an, Diệp gia chủ Diệp Trường An vừa lòng gật đầu liên tục: "Phong nhi đến rồi sao? Nhanh ngồi xuống đi."
"Vâng!" Diệp Cẩm trả lời một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh lão gia tử.
"Phong nhi, nghe nói khoảng thời gian trước con lại bế quan?" Đối với đứa cháu trai thiên tài tu luyện này của mình, lão gia tử vô cùng yêu thích. Chỉ đáng tiếc là Phong nhi số khổ, vừa mới sáu tuổi đã không còn cha, mẫu thân cũng đi mât!
"Vâng, gia gia, con hiểu ra được một ít nên mới bế quan một thời gian?"
Nghe vậy, Diệp gia chủ bất đắc dĩ cười: "Đứa nhỏ ngốc này, tu luyện chẳng phải việc có thể nóng vội, tuy rằng con là Huyết linh căn, tư chất nghịch thiên. Nhưng chuyện tu luyện không cần nóng lòng nhất thời, tương lai của con còn dài!"
"Vâng, tôn nhi nhớ lời gia gia dạy bảo!" DIệp Cẩm Phong liên tiếng tỏ vẻ đã biết.
"Phong nhi à, ta biết gần đây tâm tình con không tốt, nếu có chuyện gì thì cứ nói ra, gia gia có thể cho con và bọn đường đệ đi ra ngoài giải sầu! Con thấy thế nào?" Diệp lão gia tử biết rõ cháu của mình luôn buồn rầu vì Thủy Thiên Tình, bản thân ông cũng rất đau đầu.
"Không cần, tôn nhi cũng không muốn đi rèn luyện. Tôn nhi muốn thành thân!" Diệp Cẩm Phong nhìn gia gia, từng chữ từng chữ nghiêm túc trả lời.
Nghe vậy, Diệp lão gia tử không khỏi cau mày: "Phong nhi, Thủy gia đã cự tuyệt hôn sự này, con hà tất gì chấp nhất như thế?" Ai, cái đứa nhỏ ngốc này, Thủy Thiên Tình kia có gì tốt đâu, sao lại khiến tôn tử của mỉnh thần hồn điên đảo như thế?
"Không phải, người con muốn thú không phải Thủy Thiên Tình mà là Lê gia lục thiếu --- Lê Hạ!"
"Cái gì?" Chuyện này Diệp lão gia tử thật sự không bình tĩnh được. Hai mắt ông mở to, không thể tin được mà nhìn về phía cháu trai của mình.
"Gia gia, Thủy gia và Lê gia liên hôn. Chúng ta nếu như không hành động gì thì bất cứ lúc nào hai nhà kia cũng có thể liên kết đối phó Diệp gia chúng ta. Cho nên con muốn cùng Lê gia liên hôn, cưới Lê Hạ làm vợ." Nhìn gương mặt gài nua của gia gia mình, từng câu từng chữ mà Diệp Cẩm Phong nói đều vô cùng nghiêm túc.
Nghe tôn tử mình nói như vậy, Diệp lão gia tử hơi gật gật đầu: "Đúng vậy, con nói không sai. Lê gia và Thủy gia liên hôn, đối với Diệp gia thật sự rất bất lợi. Nhưng mà cho dù như vậy cũng không thể hi sinh hạnh phúc của con được, làm sao ta có thể bắt con lấy người con không không thích?"
"Không, hôm qua con ở torng tiệc cưới của Lê Thành đã gặp qua Lê Hạ. Dung mạo Lê Hạ tuấn mỹ, hơn nữa tính tình dịu dàng, c ó thể xem là hiền thê." Hắn cũng chẳng phải kẻ ngốc, sao có thể lấy người mà mình không thích?
Nghe vậy, Diệp lão gia tử cau mày: "Phong nhi!"
"Gia gia, ý của Phong nhi đã quyết. Mong ngài thành toàn!" Diệp Cẩm Phong đứng dậy, khom người quỳ gối trước mặt Diệp lão gia tử.
Nhìn Diệp Cẩm Phong quỳ gối trước mặt, Diệp gia chủ khẽ thở dài một tiếng: "Phong nhi à!"
"Mong gia gia thành toàn." Diệp Cẩm Phong quỳ trên đất, tâm ý chẳng hề thay đổi.
"Phong nhi, ta nuôi con từ nhỏ đến lớn, con biết ta yêu thương con nhất. Gia gia hi vọng con sau này mỗi ngày đều vui vẻ, có thể đắc thành đại đạo." Đối với đứa cháu này, kỳ vọng mà Diệp lão gia tử đặt ra rất cao.
"Con biết gia gia thương con nhất, cho nên con mong gia gia có thể cho phéo con và Lê Hạ thành thân." Chính vì Diệp Cẩm Phong biết gia gia yêu thương nguyên chủ nhất thế nên hắn mới có thể thỉnh cầu như vậy.
"Ai, nếu con đã khăng khăng như thế vậy thì gia gia đồng ý với con. Nhưng mà con phải nghĩ cho kỹ!" Đối với đứa cháu mất cha mẹ từ nhỏ này, Diệp gia chủ thật sự không thể đành lòng từ chối.
"Gia gia không cần nói nhiều, tôn nhi đã nghĩ kỹ!" Hắn chọn Hạ Hạ chắc chắn sẽ không sai lầm.
"Được, vậy gia gia sẽ an bài cho con!" Nhìn thái độ Diệp Cẩm Phong kiên quyết nhưu vậy, Diệp lão gia tử đành phải đáp ứng.
"Đa tạ gia gia thành toàn!" Diệp Cẩm Phong cúi đầu với gia gia mình.
"Đứng lên đi, con có thể suy nghĩ cho gia tộc, chủ động đưa ra yêu cầu liên hôn với Lê gia, gia gia rất vui mừng." Nói xong, Diệp gia gia chủ nâng Diệp Cẩm Phong dậy.
"Gia gia, liên hôn chỉ là bước đầu tiên. Bước thứ hai chính là tiêu diệt Lê gia. Bây giờ đưa sính lễ gia gia có thể cho nhiều một chút, trước tiên là ổn định lê gia trước, sau mới tìm cách diệt trừ. Cục diện chân vạc tại Thủy Thiên Thành đã tồn tại lâu rồi, hiện tại nên phá vỡ rồi!" So với việc chờ Lê gia và Thủy gai hợp tác tới diệt bọn họ, chi bằng tiên hạ thủ vi cường.
Nghe Diệp Cẩm Phong nói vậy, Diệp gia chủ bất giác có chút kinh hãi. Ông không nghĩ đến Phong nhi lại nghĩ như vậy. "Nhưng nếu như vậy thì lÊ Hạ phải làm thế nào? Nếu chúng ta diệt Lê gia, vậy con cùng Lê Hạ?"
"Gia gia yên tâm, Lê Hạ là con vợ lẽ, đới với gia chủ Lê gia và đương gia chủ mẫu thật sự là hận thấu xương. Y sẽ không chú ý đến chuyện của Lê gia đâu." Đối với chuyện này, trong lòng Diệp Cẩm Phong hiển nhiên đã có tính toán.
"Thì ra là thế, khó trách con lại chọn Lê Hạ chú không phải là Lê Nguyệt!" Diệp lão gia tử nhướng mày, lập tức hiểu rõ ý của háu mình.
"Đúng vậy, so với Lê Nguyệt thì Lê Hạ thích hợp hơn nhiều." Hừ. Con nha đầu Lê Nguyệt kia làm sao có thể so sánh với Lệ Hạ của hắn?
"Ừm, gia gia đã biết! Chuyện này con không cần nhọc lòng. Gia gia sẽ xử lý cho con." Nếu đã là ý của tôn tự, người làm gia gia như ông đương nhiên phải toàn lực hoàn thành.
"Đa tạ gia gia!" Diệp Cẩm Phong cúi đầu nói lời cảm ơn, sau đó cung kính đi ra khỏi phòng của Diệp gia chủ.