Diệp Cẩm Phong mất mấy ngày trời, vừa đi vừa gϊếŧ yêu thú mới đến được đỉnh núi Vân Vụ Sơn, tìm được huyệt động của Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư.
"Rống, rống.." Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư dùng ba cái đuôi trắng như tuyết của mình quật xuống đất, bước chân kiêu ngạo đi từ trong động ra, kiêu căng đánh giá kẻ xâm nhập là Diệp Cẩm Phong.
"Hừm, không hổ là Bạch Ngọc Sư!" Nhìn hình thể mạnh mẽ, một thân lông trắng như tuyết, chẳng chút trộn lẫn của Bạch Ngọc Sư này, Diệp Cẩm Phong nhướng mày. Một thân da lông này dùng để dệt tam cấp tiên chức y thật sự vô cùng thích hợp!
"Rống, rống.." Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư vốn đang tuần tra trong lãnh địa của mình, tựa như vương giả canh giữ lãnh thổ đột nhiên làm khó dễ rống lớn một tiếng, bốn chân mở rộng nhào về phía Diệp Cẩm Phong, công kích hắn.
Liếc thấy con đại sư tử nặng gần năm trăm cân kia công kích về phía mình, Diệp Cẩm Phong điểm mũi chân trên mặt đất, phi thân lên không trung.
"Rống rống.." Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư nhảy dựng lên, duỗi cái cổ dài muốn cắn Diệp Cẩm Phong, lại bị hắn đá một cước lên đầu, trực tiếp ngã trên mặt đất.
"Rống rống.." Tam Vĩ Bạch Đầu Sư bò dậy từ trên mặt đất, lắc lắc đầu, bụi bẩn liền rơi xuống, ba cái đuôi to dùng tốc độ cực nhanh biến lớn ra, bay thẳng về phía Diệp Cẩm Phong.
Diệp Cẩm Phong nhìn thấy ba chiếc đuôi to lớn như mãng xà công kích về phía mình, hắn nhanh chóng lấy pháp khí của mình ra, là một ngân thương tam cấp. Tay hắn vừa chuyển, mũi thương đã hướng vào cái đuôi kia đâm tới. Cùng lúc đó, Diệp Cẩm Phong nhảy sang một bên, né tránh cái đuôi bự của Bạch Ngọc Sư.
"Rống rống.." Nhìn thấy Bạch Cẩm Phong nét tránh được công kích của mình, Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư vô cùng khó chịu, ba cái đuôi lại oanh động một lần nữa, hung hăng quơ về phía Diệp Cẩm Phong.
"Di!" Diệp Cẩm Phong giơ tay, trực tiếp ném ra năm tờ Hỏa Diễm Phù, chính mình thì thả người một cái, bay về phía cách đó hai mươi thước.
Từng ngọn lửa nóng bỏng tóm lấy ba chiếc đuôi của Bạch Ngọc Sư, đại sư tử bị thiêu đốt đến kêu rống không ngừng, lại oanh động ba chiếc đuôi của mình dập lửa.
"Rống rống.." Bạch Ngọc Sư nhìn Diệp Cẩm Phong đang lơ lửng giữa không trung mà gào thét, nó dường như đã bị chọc tức, mở ra cái miệng to như bồn máu, hộc ra một đám quang mang công kích Diệp Cẩm Phong đang ở giữa không trung.
"Hắc!" Diệp Cẩm Phong huy động ngân thương nhanh chóng né tránh đám quang mang.
"Bang.." Nhưng mà hắn vẫn chậm một chút, đám quang thiếu chút nữa đã nện lên trên người Diệp Cẩm Phong. Tuy rằng bản thân Diệp Cẩm Phong đã mang tam chức tiên y có năng lực phòng hộ rất cao, nên không đến mức bị thương. Thế nhưng Diệp Cẩm Phong vẫn bị đám quang mang đẩy ngã xuống đất.
"Rống rống.." Nhìn Diệp Cẩm Phong bị nổ rơi xuống đất, Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư lập tức hưng phấn mà nhào về phía Diệp Cẩm Phong.
"Đi!" Diệp Cẩm Phong ném ngân thương trong tay ra, hướng về cái đầu to của Bạch Ngọc Sư.
"Rống rống.." Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư giơ ba cái đuôi đã bị thiêu đen thui của mình, phóng về phía ngân thương của Diệp Cẩm Phong.
"Đi.." DIệp Cẩm Phong phi thân lên, hắn thừa biết Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư này khó đối phó, cho nên không hề nương tay, trực tiếp triêu hồ Ngân Toa bản mạng của mình. Diệp Cẩm Phong là Tiên Chức Sư, bởi vậy Ngân Toa bản mạng phải dùng máu và xương cốt của hắn luyện thành, ngày thường lúc không cần dùng tới, đều được đặt tại đan điền để ôn dưỡng.
Nhìn thấy một đạo ngân quang bay về phía mình, Tam Vĩ Bạch Ngọc SƯ theo bản năng vứt ba chiếc đuôi ra, muốn khiến đạo ngân quang kia biến mất, thế nhưng Ngân Toa đột nhiên ngừng lại giữa không trung, sau đó bên trong Ngân Toa xuất hiện từng sợi từng sợi tơ đỏ, bện thành một chiếc lưới hồng sắc, vây Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư ở bên trong.
"Thu!" Diệp Cẩm Phong quát to một tiếng, sau đó nắm tay lại, chiếc lưới đỏ như máu lập tức thu lại.
Tiên Chức Sư dệt khí, dệt trận, dệt luôn cả mệnh. Cái lưới này tên là Tử Vong Chi Võng, là đại chiêu săn gϊếŧ con mồi của Tiên Chức Sư, lưới này vừa ra, con mồi chắc chắn phải chết. Trừ phi thực lực của con mồi này cao hơn Tiên Chức Sư một cảnh giới, nếu không muốn chạy ra khỏi Tử Vong Chi Võng, tuyệt đối không có khả năng. Diệp Cẩm Phong biết Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư khó đối phó, cho nên cũng không có do dự, trực tiếp thả ra đại chiêu.
"Rống rống.." Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư bị nhốt ở trong lưới, liều mạng quẫy đuôi của mình, ý đồ trốn thoát khỏi cái lưới này, chỉ là nó càng giãy giụa thì cái Tử Vong Chi Võng này lại càng thu chặt. Từng đạo màu đỏ loe lóe ánh máu từng chút từng chút cứa vào bên trong da thịt của Bạch Ngọc Sư, khiến cho Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư rống lên không ngừng.
"Lại thu!" Diệp Cẩm Phong dùng linh hồn của mình thao tác Ngân Toa, hắn càng tăng linh lực, Tử Vong Chi Võng thu càng nhanh.
"Rống rống, rống rống.." Tam Vĩ Bạch Ngọc Sư phát ra tiếng than khóc, móng vuốt liều mạng muốn xé rách cái lưới đang vây mình, nhưng làm sao cũng không xé được.