Buổi tối hôm đó, vào đúng canh ba, cánh cửa phòng khẽ mở. Diệp Cẩm Phong thân mang hắc y, lặng lẽ rời khỏi Diệp gia và triệu hồi tấm thảm bay từ bên trong chiếc nhẫn của mình. Hắn trực tiếp kích hoạt nó và ngồi trên thảm bay, thẳng tiến ra khỏi Thiên Thủy Thành.
Trên đường đi, hắn vừa tận hưởng cảm giác hồi hộp khi bay trên độ cao, vừa lấy bản đồ ra, dò đường đến Vân Vụ Sơn. Chỉ vì nữ chủ muốn đến Vân Tiêu Sơn vào sáng sớm, cho nên nguyên chủ đã chuẩn bị sẵn bản đồ và vạch ra con đường gần nhất, giúp cho Diệp Cẩm Phong thuận tiện hơn rất nhiều.
Cầm bản đồ xem xét một lúc, Diệp Cẩm Phong đã xác định được đường đi, hắn điều khiển thảm bay đánh một vòng về phía đông nam.
Nói cách khác, nguyên chủ bên kia có khả năng là tam phẩm Tiên nhân, điều khiển thảm bay không tồi, so với việc tìm quái thú thì tạo ra khế ước thú còn đơn giản hơn. Chỉ là đáng tiếc, nguyên chủ đã bị ả bạch liên hoa Thủy Thiên Tình kia che mắt, nếu không thì, có lẽ hắn ta cũng chẳng phải đi tới bước đường cùng này.
"Ai" - hắn khẽ kêu lên một tiếng, tỏ vẻ đáng tiếc cho vị nguyên chủ này. Diệp Cẩm Phong cất tấm bản đồ vào trong tay áo, điều khiển thảm bay lao nhanh về phía Vân Vụ Thành, nơi gần với Vân Vụ sơn nhất.
Từ sáng sớm, Diệp Cẩm Phong đã đến Vân Vụ Thành. Cùng lúc đó, cổng thành cũng vừa mở. Vì vậy, hắn vội giao ra linh thạch để được vào thành và đi thẳng vào bên trong thành. Đêm hôm qua, do hắn đi quá vội. Cho dù đan dược, pháp khí và nhuyễn pháp hắn mang theo bên mình vốn không bị thiếu thứ gì, tuy nhiên, Diệp Cẩm Phong vẫn muốn mua thêm một số linh phù.
Căn cứ vào sự hiểu biết của hắn, về nguyên tắc, hắn biết rằng Vân Vụ thạch sở hữu khối linh lực mạnh mẽ của Tam Vĩ bạch ngọc sư, vốn đang nằm trong huyệt động kia. Tuy nhiên, muốn lấy được viên linh thạch này, hắn nhất định phải gϊếŧ bằng được Tam Vĩ bạch ngọc sư kia. Nó là sư tử thuộc tam cấp trung kỳ tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. Thực lực cao hơn Diệp Cẩm Phong một chút. Vì vậy, hắn cảm thấy không thể qua loa khi đối phó với kẻ địch mạnh hơn mình.
Sau khi dạo quanh Vân Vụ Thành, Diệp Cẩm Phong tìm thấy một cửa hàng bán linh phù mới mở. Ngay khi nhìn thấy có ưu đãi nhân dịp khai trương, hắn liền quyết định bước vào. Tuy rằng, nguyên chủ đã để lại cho hắn rất nhiều linh thạch, nếu có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Ngay khi nhìn thấy Diệp Cẩm Phong, cả người được bao phủ bởi bộ hắc y đang bước vào trong cửa hàng, tên tiểu nhị liền trợn tròn mắt. Lòng thầm nghĩ: Đây là người nào? Một người bình thường như vậy sao ban ngày ban mặt lại dám đeo hắc khẩu mà đường đường chính chính bước vào tiệm bán linh phù như vậy, đúng là không biết phép tắc!
Diệp Cẩm Phong chẳng thèm để tâm đến sự khinh thường và khó chịu của tên kia. Tên tiểu nhị mặc kệ hắn, để hắn tự mình lựa chọn linh phù vẫn là tốt hơn. Nhắc mới nhớ, Huyết linh căn này vừa có ưu điểm vừa có nhược điểm. Ưu điểm chính là những người mạnh hơn hoặc yếu hơn ta không thể nhìn thấy sức mạnh của ta. Bằng cách này, thì ta luôn luôn có thể giữ lại con át chủ bài của mình trước kẻ địch. Còn nhược điểm là khi đi ra ngoài, dễ khiến những người không có mắt nhìn lại nghĩ rằng ta là người thường, không thể tu luyện.
"Tiểu nhị, linh phù này bán thế nào?" Hắn chỉ vào Tam cấp linh phù trong quầy, cất tiếng hỏi tên tiểu nhị đang đứng sang một bên. "Cái đó là Tam cấp linh phù, một cái đáng giá một nghìn viên linh thạch, ngươi có thể mua nổi không?" Tên kia tức giận hỏi, liếc nhìn Diệp Cẩm Phong.
"Vậy thì làm sao? Ngươi ăn nói với khách như vậy à?" Gã tu sĩ mặc hắc y sở hữu hai mươi tám vạn linh thạch, vừa đi xuống cầu thang vừa quát mắng tên tiểu nhị, khiến Diệp Cẩm Phong đang định nói gì đó liền hướng ánh mắt sang gã. Sau đó gã lại đi đến chỗ hắn nở một nụ cười thật tươi. "Vị khách nhân này, thật sự xin lỗi. Hắn là tiểu nhị mới đến, làm việc cẩu thả, mong ngài đại nhân đại lượng bỏ qua cho. Ta là người họ Trần, chủ nhân của cửa hàng này, ta sẽ phục vụ ngài."
"Ông chủ Trần quá khách khí rồi. Ta thấy phía trước cửa hàng của ngươi có đề bảng mua linh phù sẽ được ưu đãi, tôi đã xem qua một lượt thì thấy ưng mắt.." Đang nói giữa chừng, hắn chỉ tay vào Tam cấp linh phù trong quầy.
"Khách nhân, cái này là Tam cấp linh phù, nếu ngài mua hai mươi cái thì sẽ được tặng một cái. Tuy nhiên, giá của loại linh phù này không hề rẻ. Nếu khách nhân thích, ngài có thể phân thứ mua sắm, hoặc có thể bán lại một ít cho bằng hữu. Như vậy, ngài liền có thể mua được nó rồi." Chưởng quầy nở một nụ cười lịch sự, kiên nhẫn giải thích chính sách ưu đãi cho Diệp Cẩm Phong. "
" Chỉ có Tam cấp linh phù mới có ưu đãi như vậy sao? "Hắn thắc mắc, nhìn về phía chưởng quầy.
" Không không, ở đây có đến ba loại Tam cấp linh phù được khuyến mại. Chúng là Hỏa Diễm phù, Băng Phong phù và Bạo Tạc phù. "Chưởng quầy lần lượt giới thiệu từng loại linh phù.
" Chà, có ba cái linh phù, một cái giá hai mươi viên linh thạch! "Nếu đã được giảm giá như vậy thì nên mua nhiều. Bằng cách này, thì việc gϊếŧ chết Tam Vĩ bạch ngọc sư sẽ đơn giản hơn. Hơn nữa, nguyên chủ là bạo chúa địa phương, mấy vạn linh thạch này cũng không tệ lắm.
" Cái, cái gì?"Nghe được lời nói của Diệp Cẩm Phong, mắt chó của tên tiểu nhị không ngừng trợn tròn, hắn ta khϊếp sợ đến nỗi trực tiếp ngã xuống đất.