Chương 9: Tiện ! Thật Sự Quá Tiện 2

Sau khi đi vào chủ điện , Dương Chân bị đám người trước mặt làm giật nảy mình , hắn còn trong đám người thấy được một bóng người quen thuộc , trong lòng nhất thời lộp bộp một tiếng quay đầu hướng bên ngoài chạy đi

- Dương Chân, nếu đã tới liền vào đi !

Chưởng môn Lục Thừa Hồi thanh âm vang vọng trong đại điện, tầm mắt của mọi người nhao nhao hướng về Dương Chân nhìn tới

Dương Chân ngượng ngùng quay người, gãi gãi đầu một cái ồ một tiếng lại lần nữa đi hướng về bên trong đại điện

- Là ngươi !

Một tiếng kinh hô truyền đến, Đoạn Lãng Tài chỉ vào Dương Chân tựa như là như là thấy quỷ

- Ngươi là Dương Chân? Thượng Nguyên tông đệ tử ?

Dương Chân nhếch miệng cười một tiếng, đối với Đoạn Lãng Tài lên tiếng chào như không có chuyện gì xảy ra

- Ai ôi, ngươi cũng ở nơi đây a, thật là đúng dịp nha

Ta đúng dịp ngươi lão mẫu a!

Đoạn Lãng Tài ngao một tiếng quái khiếu , phun ra một ngụm máu tươi , đối với người nam tử trung niên trước mặt quỳ gối , kêu rên nói

- Chưởng môn , ngài phải vì Lãng Tài làm chủ a

Câu nói này dọa cho mọi người nhảy một cái , tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Đoạn Lãng Tài , ai ai cũng đều tỏ ra khó hiểu

Lục Thừa Hồi thần sắc cổ quái nhìn Đoạn Lãng Tài, âm thanh kỳ quái hỏi

- Lục Hiền chất đây là như thế nào ? vì sao người vừa thấy môn hạ đệ tử của chúng ta liền thổ huyết ?

Cửa. . . Môn hạ đệ tử?

Đoạn Lãng Tài ngơ ngác nhìn Dương Chân , một mặt mộng bức , Dương Chân quả nhiên chỉ là Thượng Nguyên tông đệ tử , hắn thế mà cùng một cái đệ tử bình thường kêu một tiếng gia gia nhiều lần như vậy ?



Ý niệm tới đây , Đoạn Lãng Tài lập tức gầm lên, trường kiếm trong tay bỗng dưng bộc phát ra một đoàn ô quang kinh khủng , tức hổn hển hướng về Dương Chân vọt tới

- Ta gϊếŧ ngươi !

Tròng mặt Đoạn Lãng Tài tơ máu nổi lên , giống như điên cuồng phóng đến Dương Chân , ô quang của trường kiếm trong tay đại thịnh

Dương Chân vội vàng trốn đến phía sau Trường Nguyệt Chân Nhân ,cái đầu thò ra hú lên quái dị nói

- Sư phụ, người này là tên điên hay sao ?

Trường Nguyệt Chân Nhân hừ lạnh một tiếng, tiện tay phất một cái , một cỗ hạo nhiên lực lượng vọt tới Đoạn Lãng Tài oanh một tiếng đem hắn đánh lui

Đoạn Lãng Tài rơi xuống ngay bên cạnh trung niên , lại phun ra thêm một ngụm máu tươi , ôm chân nam tử trung niên kêu rên không ngừng

- Chưởng môn sư tôn , là hắn , là hắn , chính là hắn !

- Anh hùng của chúng ta. . . Tiểu Na Tra ?

Dương Chân nháy nháy mắt, nghiêm túc trả lời

*Phốc!

Lại một ngụm máu tươi được người nào đó phun ra , giống như suối phun , đổ trên mặt đất một mảng lớn

- Lãng Tài, tập trung ý chí !

Nam tử trung niên trầm giọng quát, cau mày nhìn chằm chằm Dương Chân

- Đến cùng là chuyện gì xảy ra ?

Đoạn Lãng Tài hít sâu một hơi, chỉ vào Dương Chân nói

- Hắn. . . Hắn giả mạo gia gia của ta !



*Phốc!

Liễu Nhược Ngưng đang đứng bên cạnh Trường Nguyệt Chân Nhân nghe nói vậy lập tức cười ra thành tiếng

Thượng Nguyên Tông đệ tử cũng không ít ngươi đều cười theo , sắc mặc cổ quái nhìn Đoạn Lãng Tài

Còn người Thị Kiếm môn tất cả đều là hai mặt nhìn nhau , không biết chuyện gì đang xảy ra , khong biết vì sao Đoạn sư huynh trong một thời gian ngắn lại xuất hiện thêm một cái gia gia ?

- Giả mạo gia gia ngươi ?

Nam tử trung niên không phải ai khác, chính là Thị Kiếm môn tông chủ, Vạn Tuyền!

Vạn Tuyền một tay kéo Đoạn Lãng Tài lên, hỏi

- Đến cùng chuyện gì xảy ra, không phải ngươi nói là một cao nhân tiền bối sao ?

Đoạn Lãng Tài đem chuyện phát sinh trong sơn động hết thảy chậm rãi nói ra , toàn bộ người trong chủ điện lặng ngắt như tờ , tất cả mọi người đều là một mặt kinh động như gặp Thiên Nhân nhìn Dương Chân

Tiện! Đơn giản quá tiện, trước kia làm sao không có phát hiện Dương Chân dĩ nhiên tiện như thế , bất quá. . . Thật . . . rất buồn cười a !

Không biết ai phốc một tiếng bật cười, sau đó phốc phốc thanh âm không ngừng, Thượng Nguyên tông đệ tử tất cả đều cười phát nổ

Liền là người luôn luôn đoan trang nhã tĩnh như Liễu Nhược Ngưng đều là cười đến gập cả người , tức giận đập Dương Chân một cái

Trường Nguyệt Chân Nhân mím môi, muốn cười nhưng lại không có ý tứ, mặc dù nhịn được nhưng bả vai cũng không ngừng run rẩy

- Lẽ nào lại như vậy ! Lẽ nào lại như vậy !

Vạn Tuyền sắc mặt tái xanh, oanh một tiếng bộc phát ra khí tức kinh khủng trong chớp mắt quét sạch toàn bộ đại điện, chỉ vào Lục Thừa Hồi quát

-Lục Thừa Hồi , chuyện đã xảy ra ngươi cũng nghe rõ , nếu như hôm nay các ngươi không cho Thị Kiếm Môn ta một cái công đạo , chúng ta cùng các ngươi không chết không thôi

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong