Chương 7: Không Cho Phép Vũ Nhục Gia Gia Ta 2

- Nói nhảm , Quỷ Ảnh Kiếm để cho ngươi tu luyện thành cái bộ dàng này , Vạn Tuyền tiểu tử kia làm sao vẫn không một kiếm chém chết ngươi ?

- Ngươi. . .

Đoạn Lãng Tài kinh hãi thối lui hai bước , hãi nhiên nói

- Tiền bối nhận biết chưởng môn sư tôn?

- Chưởng môn ?

Dương Chân cười ha ha, nói

- Không nghĩ tới tiểu tử năm đó vậy mà đạt đến chưởng môn Thị Kiếm môn , trách không được Thị Kiếm môn ngày càng cô đơn , thôi , lão phu cùng Vạn Tuyền tiểu tử kia còn có một đoạn nhân quả , bàn đến bối phận , ngươi còn phải hô lão phu một tiếng gia gia , ngươi đem Quỷ Ảnh Kiếm thi triển trước mặt ta , ta chỉ điểm cho ngươi một hai

Nói đến đây, Dương Chân thần sắc lạnh lẽo, nhìn nữ tử họ Phương cùng Lữ sư huynh quát

- Hai người các ngươi, còn chưa cút ra ngoài, chẳng lẽ để lão phu đưa các ngươi ra ngoài hay sao ?

Nữ tử họ Phương cùng họ Lữ nghe vậy liền vội vàng xin lỗi, hai mặt nhìn nhau sau đó liền lui ra ngoài

Dương Chân thấy thế liền lập tức thở dài một hơi , đậu phộng , phía sau lưng con mẹ nó đều ướt đẫm

Đoạn Lãng Tài vẫn còn đang nghi thần nghi quỷ , tựa hồ vẫn còn không tin Dương Chân

Dương Chân nhắm mắt lại, làm bộ nói



- Ngươi chỉ có một lần cơ hội !

Đoạn Lãng Tài nghe vậy thân thể chấn động, cắn răng nói ra

- Xin tiền bối chỉ giáo!

Đoạn Lãng Tài một bên nhớ tới pháp môn Quỷ Ảnh Kiếm pháp , một bên thi triển Quỷ Ảnh Kiếm

Bên ngoài sơn động, nử tử họ Phương hít sâu một hơi, quay sang hỏi Lữ sư huynh

- Lữ sư huynh, vừa rồi tiền bối kia tu luyện công pháp linh cấp ?

Lữ sư huynh cười khổ nói

- Ta làm sao biết được có phải là linh cấp công pháp hay không , bất quá thiên cấp công pháp là không có khủng bố được như vậy , ta từng nghe sư phụ nói qua , nhưng có thể dẫn ra đường vân của thiên địa đều là nằm trên thiên cấp công pháp a

Nữ tử họ Phương thần sắc hãi nhiên khẽ nói

- Thế nhưng tiền bối kia nhìn qua cùng tuổi tác của chúng ta không sai biệt lắm đâu ?

- Có chí không tại tuổi lớn hay nhỏ

Họ Lữ thanh niên lắc đầu nói ra

- Lại nói những tiền bối chân chính cường đại là đều có trú nhân thuật , nhìn tướng mạo không thể nào đoán được số tuổi thật sự



- Đoạn sư huynh quả nhiên là may mắn, có thể được tiền bối chỉ điểm, nói không chừng thực lực có thể đột nhiên tăng mạnh !

Nữ tử họ Phương nữ tử hâm mộ nói

Lữ sư huynh ánh mắt lóe lên một tia ghen ghét, nói

- Cũng khó nói người kia căn bản không phải cái gì tiền bối, chỉ là trêu đùa với hắn đâu, cường giả chân chính nơi nào sẽ dễ dàng như thế chỉ điểm chúng ta , chờ hắn đi ra, tự nhiên liền hiểu

- Cũng khó nói người kia căn bản không phải là tiền bối gì , chỉ là muốn trêu đùa Đoạn Lãng Tài , cường giả chân chính làm sao có thể dễ dàng chỉ điểm chúng ta ? chờ hắn đi ra liền sẽ biết

Nữ tử họ Phương gật đầu, tiếc nuối nói

- Lữ sư huynh nói đúng

Nhưng vào lúc này, Đoạn Lãng Tài từ cửa hang đi ra, có chút hồn bay phách lạc, trên thân cùng khắp nơi trên mặt đều là vết thương, máu me đầm đìa, thần sắc hãi nhiên mà phẫn uất

Nữ tử họ Phương cùng Lữ sư huynh vội vàng chạy đến , kỳ quái hỏi

- Chuyện gì xảy ra, ngươi làm sao thụ thương ? chẳng lẽ người kia không phải tiền bối mà là đồ lừa gạt ?

Đoạn Lãng Tài bỗng nhiên ngẩng đầu, kiếm chỉ Lữ sư huynh, trầm giọng nói

- Không cho phép vũ nhục gia gia của ta !

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong