Chương 39: Chưởng Pháp Từ Trên Trời Giáng Xuống 2

Đừng nói là một tiểu môn phái đệ tử , liền đến cả những tông chủ của đại tông môn cũng không dám tùy tiện liền tự sáng tạo võ kỹ , nhưng phàm là võ kỹ đều có nguyên khí vận hành đặc biệt ở kinh mạch , một khi có điều không may xảy ra không chết cũng bị thương , tu luyện võ kỹ còn phải cẩn thận như đang giẫm trên băng mỏng , tự sáng tạo võ kỹ không khác gì muốn tự tìm dường chết

Mắt thấy Trương Tông Cẩm bị Dương Chân nói vài câu liền hoang mang nôn ra máu , tất cả mọi người đều run rẩy ánh mắt tràn đầy hoảng sợ nhìn về phía Dương Chân

Thật đáng sợ , tên Dương Chân này quả thật là yêu nghiệt

Không sợ Dương Chân vô sỉ , chỉ sợ hắn vừa vô sỉ còn miệng lưỡi lợi hại , không cẩn thận sẽ để người ta lưu lại bóng ma tâm lý , còn có thể bị tâm ma quấy phá

Dương Chân lắc đầu thở dài , ngửa mặt lên trời lộ ra vẻ mặt u buồn nói

- Ai , nhân sinh quả nhiên nhân sinh tịch mịch như tuyết , nói thật đều không ai tin tưởng , không ai có thể cùng ta một chỗ vui sướиɠ tu luyện sao ?

Tất cả mọi người đều phun ra một ngụm nước bọt , con mẹ nó con hàng này lại tiếp tục trang bức

Trương Tông Cẩm sau khi phun ra một ngụm máu tươi đã khơi phục lại bình tĩnh , hừ lạnh một tiếng nói

- Mặc cho ngươi miệng lưỡi dẻo quẹo , chờ đến Ngộ Đạo Bi của U Châu đại hội cũng sẽ lộ ra nguyên hình , hi vọng đến lúc đó ngươi đừng làm ta thất vọng

Nghe được lời nói của Dương Tông Cẩm làm mọi người nhất thời kịp phản ứng

Địa phương đặc sắc nhất của U Châu đại hội không phải thí luyện ở rừng hoang mà là Ngộ Đạo Bi , Ngộ Đạo Bị ẩn chứa chân lý của thiên đạo bên trong , hàng năm đều sẽ có kỳ tài ngút trời từ đó lĩnh ngộ ra thiên địa chân lý hoặc đạt được công pháp , võ kỹ cường đại nào đó , thậm chí có người có thể đạt được một bộ truyền thừa hoàn chỉnh

Lúc đó mới chính là thời điểm long tranh hổ đấu lộ ra , người có thiên phú thập căn bản là một chút cơ hội cũng không có



Dương Chân ở đây tuyên bố sáng tạo ra võ kỹ , đám người tự nhiên không biết là thật hay giả , thế nhưng khi đến Ngộ Đạo Bị , Dương Chân đến cùng là ra vẻ thần bí hay thật sư yêu nghiệt cũng sẽ lộ ra

- A ?

Dương Chân sững sờ nhìn vẻ mặt của mọi người , kinh ngạc hỏi Trường Dương công chúa bên cạnh

- Còn tồn tại loại này ?

Nếu Trương Tông Cẩm nói không sai , cái Ngộ Đạo Bi này quả thực vì hắn trang bức mà tồn tại , Dương Chân lập tức cảm thấy hứng thú

Trường Dương công chúa thấy Dương Chân nhìn nàng , nao nao một chút sau đó cười khổ giải thích nói

- Sau thí luyện U Châu đại hội xác thực có một tòa Ngộ Đạo Bị , ở trong đó chứa đựng vô tận công pháp , võ kỹ cùng võ đạo truyền thừa , nghe nói đã từng có người ở đó lĩnh ngộ ra thánh cấp công pháp !

- Thánh cấp công pháp ?

Dương Chân càng cảm thấy hứng thú hơn

- Hừ !

Trương Tông Cẩm hừ lạnh , nhìn Trường Dương công chúa không sợ người khác hiểu lầm giải thích cho Dương Chân , trên mặt vẻ âm lãnh càng thêm nồng nặc



- Tôm tép nhãi nhép cũng xứng với thánh cấp công pháp ? đến lúc đó một chút a miêu a cẩu đều sẽ lộ ra nguyên hình , đến lúc đó hi vọng ngươi có thể kiên trì nổi , a , ta ngược lại quên mất , lấy độ dày của da mặt của ngươi làm sao có thể không kiên trì nổi ?

Đám người nhao nhao gật đầu , Trương Tông Cẩm mặc dù nói chuyện có chút khó nghe , nhưng tất cả đều là thật , dù sao Ngộ Đạo Bi cũng không phải là người bình thường có thể lĩnh ngộ ra từ trong đó đồ vật

Dương Chân kinh ngạc chỉ vào Trương Tông Cẩm nói

- Ai ôi , đúng thật là thiên hạ đệ nhất tiện , ngươi đây là châm chọc chúng ta chính là a miêu a cẩu sao ?

Trương Tông Cẩm sắc mặt bỗng nhiên biến đổi , muốn giải thích liền nghe Dương Chân nói tiếp

- Các huynh đệ , không phải là ta gây sự a , tên thiên hạ đệ nhất tiện này cũng quá không coi ai ra gì , hắn còn nói trừ hắn ra ở đây đều là a miêu a cẩu , quá cuồng vọng , không thể trêu vào , không thể trêu vào

- Ta . . . ta khi nào nói qua lời này ?

- Ngươi mới vừa nói

- Ta không có !

Trương Tông Cẩm mồ hôi lạnh chảy xuống , hắn có cuồng ngạo hơn đi nừa cũng không dám nói những người khác là a miêu a cẩu a , đây cơ hồ là đắc tội với tất cả mọi người

Trong đám người , Phương Thân Hà mộng bức nhìn Trương Tông Cẩm

- Tên này bị ngớ ngẩn sao ? sau khi gặp được Dương Chân liền trở thành một thằng ngu ?