Chương 37: Nhân Sinh Không Có Địch Nhân , Chẳng Phải Là Tịch Mịch Như Tuyết ? 2

Nghe câu nói của Dương Chân , Trường Dương công chúa cùng Tô Khinh Ngữ đều lộ ra thần sắc cổ quái , đối với Trương Tông Cẩm có chút thất vọng

Rất hiển nhiên , Trương Tông Cẩm ở trước mặt Dương Chân bị Dương Chân nắm giữ quyền chủ động , cứ như vậy hai người lập tức phân cao thấp , chỉ là vô luận thế nào cũng không nghĩ ra , giữa hai người tu vi kém năm cảnh giới , Dương Chân lại dẫn trước một bậc

- Ta không đánh nhau với ngươi !

Dương Chân khoát tay áo , nhìn chằm chằm mây trắng trên trời , sắc mặt giống như trở nên ngốc trệ

- Ngươi không dám ?

Trên mặt Trương Tông Cẩm lần thứ nhất hiện lên vẻ cười lạnh

Dương Chân bỗng nhiên ngồi dậy , vẫn như cũ nhìn chòng chọc vào mây trắng giữa không trung , tự lầm bầm nói

- Ngươi dù sao cũng phải trước tiên chờ ta phát sáng để cùng nhau biểu diễn a

- Phát sáng . . . biểu diễn ?

Trương Tông Cẩm mộng bức nhìn Dương Chân khó hiểu hỏi

- Biểu diễn như thế nào ?

- Cường giả chân chính , phương thức đăng tràng đều là đặc biệt không bình thường , những người này tự thân mang nhạc nền , vừa ra trận là hào quang vạn trượng , vạn người kinh hô



- Ngươi lại si tâm vọng tưởng ?

Trương Tông Cẩm hoài nghi nhìn Dương Chân , có phải hay không nãy giờ hắn nói chuyện cùng một cái đồ đần ?

Trường Dương công chúa cùng Tô Khinh Ngữ xa xa liếc nhau , đều nhìn ra thần sắc nghi hoặc của nhau , hiển nhiên cũng không biết Dương Chân đang giở trò quỷ gì , trên người hắn tựa hồ tất cả đều là bí mật , bao quát cả mỗi câu nói , mỗi cái biểu lộ

Trên thế giới này có lẽ có cường giả như vậy , thế nhưng dạng cường giả như thế làm sao có thể xuất hiện ở địa phương như U Châu đại hội ?

Mọi người ở đây đối với Dương Chân có chút thất vọng , cho là hắn chẳng qua chỉ là một tên cuồng vọng không biết tự lượng sức mình , đúng lúc này ! trên thân Dương Chân chợt bộc phát ra một đoàn quang mang kinh khủng

Nguyên Khí ở giữa không trung bắt đầu bạo động tụ tập về phía Dương Chân , lộ ra một cỗ thiên địa lực lượng khiến người ta run sợ , mãnh liệt chảy xiết như trường hà , trận trận gào thét như Hoang Cổ hung thú

- Thiên địa dị tượng , có người đốn ngộ ?

Trong đám người không biết ai thốt lên , làm toàn bộ Quỷ Kiến Sầu phát nổ

Loại thời điểm này , hoàn cảnh này lại có người đốn ngộ ?

Ánh mắt của đám người rơi vào trên thân Dương Chân

- Cái này . . . cài này làm sao có thể !

Trương Tông Cẩm toàn thân rung mạnh , bạch bạch bạch lui ra phái sau ba bước , kinh hãi nhìn chằm chằm Dương Chân



- Là Dương Chân , hắn đốn ngộ

- Ông trời của ta , ta đang nhìn thấy cái gì đây , loại tình huống này mà có thể đốn ngộ ? Dương Chân đến cùng là người hay yêu nghiệt ?

Trường Dương công chúa kinh ngạc há hốc miệng khó tin nhìn Dương Chân

Liền ngay cả Tô Khinh Ngữ trong mắt cũng hiện lên một tia kinh diễm , hứng thú nhìn Dương Chân , sau đó lại nhìn Trương Tông Cẩm

- Dương Chân này không đơn giản a , thế mà trong thời khắc đối thoại cùng Trương Tông Cẩm , nhìn chằm chằm vào mây trắng liền có thể đốn ngộ , Trương Tông Cẩm là trêu chọc vào một cái yêu nghiệt như thế nào ?

Trong đám người , Phương Thân Hà người mặc áo vải màu xanh như cười mà không phải cười nhìn phương hướng của Dương Chân cùng Trương Tông Cẩm tự lẩm bẩm

- Càng ngày càng thú vị a

- Mau nhìn thủ thế của Dương Chân !

Có người kinh hô một tiếng chỉ vào Dương Chân nói

Trương Tông Cẩm nghe vậy liền vô ý thức nhìn lại , con mắt liền trợn đến mức tròn xoe , từ kinh hãi chuyển thành tái nhợt lắp bắp nói

- Cái này . . . cái này làm sao có thể !

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong