Trải qua một trận đánh hô phong hoán vũ kia, tất cả mọi người trong huyện Cự Hà đều đã đem hắn tôn thờ.
Dưới tình huống này, thất tình có thể thu thập được từ chúng sinh tự nhiên sẽ giảm mạnh.
Vì vậy, hắn tính đợi sau khi hoàn toàn giải quyết hết thảm họa chiến tranh từ Yến Vương, liền rời đi huyện Cự Hà, chuyển sang nơi khác thu thập thất tình từ chúng sinh.
Thuận tiện còn có thể hỏi dò một chút chân tướng phái Tiên Hà phong núi năm đó, cùng với bộ mặt thật sự của cái thế giới này.
"Xin nghe lệnh từ Huyền Tôn."
Lục Tranh Minh cùng hòa thượng Huệ Thế trăm miệng một lời, cũng không có tiếp tục nói chuyện đi theo nữa.
"Đi thôi, cùng ta đi gặp vị Huyền tôn khi trước của chúng ta. " Thôi Hằng khẽ cười nói.
...
Nghiêm Thịnh rõ ràng cho thấy được chiếu cố đặc biệt, phòng giam nhốt hắn là phòng sạch sẽ nhất.
Bất quá, trải qua trận đại bại ly kỳ lúc trước kia, tinh thần của hắn cơ hồ tan vỡ, cho dù có một thân võ công, cũng chỉ có thể chán nản ngồi ở trong phòng giam, hoàn toàn không có bộ dáng muốn chạy trốn.
Ngay cả Thôi Hằng đến, hắn cũng không phát hiện.
"Nghiêm Sương Chủ, chúng ta lại gặp mặt. " Thôi Hằng chủ động lên tiếng chào.
"Ngươi? " Nghiêm Thịnh nghe vậy nhìn về phía Thôi Hằng bên ngoài phòng giam, tự giễu nói "Trách ta có mắt không biết Chân Tiên, không nghĩ tới ngươi lại có thủ đoạn thần tiên hô phong hoán vũ."
"Chút tiểu thuật, không đáng nhắc tới. " Thôi Hằng khẽ gật đầu một cái, mỉm cười nói "Ngươi không muốn biết ta dự định xử trí ngươi như thế nào sao?
"Tiểu thuật mà có thể trong nháy mắt tiêu diệt đại quân mấy chục ngàn người, vậy cái gì là đại thần thông? " Nghiêm Thịnh nhất thời không nói gì, chỉ cảm thấy Thôi Hằng là đang trêu chọc chính mình "Ngươi là nhân vật thần tiên, nếu mà có thể chết ở trong tay của ngươi, cũng coi là vinh hạnh của Nghiêm Thịnh ta."
"Ta sẽ không gϊếŧ ngươi, hơn nữa còn sẽ thả ngươi. " Thôi Hằng ra hiệu hòa thượng Huệ Thế mở ra cửa ngục, cười nhạt nói "Lúc trước ta từng nói nếu mà đại quân Yến Vương không đi đường vòng, ta sẽ chém ngươi.
"Bây giờ ta đổi chú ý, không tính gϊếŧ ngươi, do đó cái mạng này của ngươi liền phải là của ta, ta muốn sau khi ngươi ra khỏi đây, lập tức trở lại trong quân Yến Vương."
"Nhân vật thần tiên như ngài, cũng cần gián điệp? " Nghiêm Thịnh kinh ngạc ngẩng đầu.
"Không phải là để ngươi làm gián điệp. " Nụ cười trên mặt Thôi Hằng trở nên đậm đà "Ta đây là lo lắng Yến Vương thật sẽ đi đường vòng, xin Nghiêm Sương Chủ sau khi trở về khổ tâm khuyên can, để cho đại quân Yến Vương nhất định phải công tới huyện Cự Hà."
"Ngươi? ! " Nghiêm Thịnh nhất thời hai mắt trợn tròn.
…
Phía Đông cách huyện Cự Hà ba trăm dặm, chính là quận thành Quận Lỗ.
Nơi này là một trong mười ba Quận Thành ở Phong Châu, cũng là chỗ đường thủy then chốt phía Đông Phong Châu.
Không chỉ riêng tiếp giáp sông Hồng, càng là nằm ở vùng đất ba sông giao hội, đường thủy có thể đi thông suốt toàn bộ tứ phương Quận Lỗ, từ xưa đã là vùng binh gia giao tranh.
Yến Vương sở dĩ chọn xâm chiếm Quận Lỗ, mục đích cuối cùng chính là lấy xuống tòa Quận Thành Quận Lỗ này.
Quận Thành Quận Lỗ ba mặt đều có kênh đào, ở chỗ này xây dựng không ít hải cảng, cho thuyền buôn cập bến qua lại,
Lúc này, ở trong một tòa hải cảng ven sông Hồng, liền có một chiếc thuyền hàng nhìn như thông thường cập bến.
Trên chiếc thuyền hàng này chở đầy vàng bạc châu báu, còn có hơn mười vị nữ quyến cùng vài đứa bé trai náu mình trong đó.
Bọn họ ngồi ở trong khoang thuyền, có chút nóng nảy bất an.
Rốt cuộc, tại lúc mặt trời sắp xuống núi, một tên người đàn ông trung niên bụng phệ, ăn mặc như thương nhân đến nơi này.
Người trong khoang thuyền thấy hắn, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
"Tốt quá rồi, tốt quá rồi, lão gia rốt cuộc đã tới."
Nam tử trung niên này này không phải người nào khác, mà chính là Thái Thú Lưu Lập Đào của Quận Lỗ này, là quan đứng đầu chưởng quản hết thảy sự vụ của toàn bộ Quận Lỗ.
Mấy ngày trước đây hắn nhận được thám báo, nói đại quân tiên phong của Yến Vương đã công chiếm Huyện Đại Xương, ít ngày nữa liền muốn đánh chiếm Huyện Cự Hà.
Làm cho vị Lưu Thái Thú này sợ đến mức lập tức quyết định muốn bỏ thành mà chạy.
Thế nhưng những năm nay hắn ở Quận Lỗ vơ vét quá nhiều tiền tài, lại nạp quá nhiều tì thϊếp, riêng sắp xếp chuẩn bị liền mất chừng mấy ngày.
Cho đến hôm nay rốt cuộc làm xong chuẩn bị vẹn toàn, còn làm bộ viện lý do là đi ra ngoài hỏi thăm dân tình.
Hơn nữa còn nói cho thuộc hạ, nhiều nhất bảy ngày chính mình liền sẽ trở lại.
Nhưng ngay khi Lưu Lập Đào muốn lên thuyền, bỗng nhiên có một tên người làm vội vội vàng vàng mà chạy tới.
"Lão gia, quân tình cấp báo! " Người làm thở hồng hộc chạy tới, trong tay còn nắm một phong thơ " Đô Úy đại nhân cấp báo."
"Chó má, trễ nãi bản Quận lên thuyền chạy trốn. " Lưu Thái Thú trong lòng thầm mắng một câu, nhưng ngoài mặt vẫn là ung dung thản nhiên mở ra quân báo kiểm tra.
Dù sao, xem quân tình cũng có thể tham khảo để hắn biết đường chạy trốn.
Hơn nữa Đô Úy của Quận mặc dù trên danh nghĩa là hiệp trợ Thái Thú quản lý quân sự, nhưng trên thực tế là cùng Thái Thú song hành, có cơ sở độc lập, nếu Thái Thú không có ở đây, còn có thể thay thế Thái Thú giải quyết chức vụ.
Hắn không có khả năng không đểm xỉa quân báo Đô Úy đưa tới.
"Cái gì? !"
Vị Lưu Thái Thú này vừa nhìn thoáng qua nội dung bên trong, nhất thời kinh hô thành tiếng, trợn to hai mắt, không thể tin xem lại một lần lại một lần "Má của ta ơi!
"Huyện Cự Hà thủ thành thắng lớn,Tả Sương Chủ Ngụy Tồn bị gϊếŧ, Hữu Sương Chủ Nghiêm Thịnh cùng An Bắc tướng quân Vương Thuận em ruột Yến Vương bị bắt sống, năm chục ngàn đại quân chết hơn nửa? !