Chương 58: Tiên Tôn nhậm chức (2)

"Có những lời này của ngươi là được rồi, ban đầu không có phí công giúp ngươi! " Lục Tranh Minh lớn tiếng cười to, vỗ bả vai Triệu Quảng, cười nói "Lần này quả thật có chỗ cho ngươi dùng tiền.

"Qua mấy ngày, huyền tôn mới sẽ đến nhậm chức, cần làm nghi thức hoan nghênh long trọng, tốt nhất để cho người trong toàn huyện đều biết, bắt đầu từ ngày mai chúng ta cùng đi ra ngoài tìm người, trực tiếp dùng tiền đập. "

"À? " Triệu Quảng nghe vậy đầu tiên là sững sờ, làm sao cũng không nghĩ tới là loại chuyện này, nhưng mà không nghi ngờ gì, liền trực tiếp gật đầu "Được rồi! Ngài yên tâm, tiền ta còn rất nhiều, bảo đảm làm đẹp đẽ, để cho ngài hài lòng!"

"Sai lầm rồi. " Lục Tranh Minh lại lắc đầu cười nói: "Phải là để cho huyền tôn hài lòng."

...

Sau ba ngày.

Thôi Hằng mặc vào trang phục và đạo cụ nhậm chức, cưỡi bạch mã, đi tới huyện Cự Hà.

Đây cũng là Lục Tranh Minh an bài.

Đã có nghi thức hoan nghênh, như vậy tân huyện lệnh nhất định là phải từ bên ngoài đi vào thành mới hiện rõ tính chính thức.

Lúc này, cửa thành huyện Cự Hà đã là tiếng chiêng trống vang trời, pháo nổ liên miên, cờ đỏ phất phới, người qua lại tấp nập.

Ở dưới thế công bằng kim tiền của Lục Tranh Minh cùng Triệu Quảng, lại lôi kéo đến đội ngũ hoan nghênh ba, bốn ngàn người.

Bản thân hắn chính là đứng ở phía trước nhất đội ngũ, đứng bên người chính là kẻ cung cấp vốn Triệu Quảng.

Hai người lắc cờ lớn, chuẩn bị hoan nghênh Thôi Hằng nhậm chức.

Lục Tranh Minh nhãn lực cực mạnh, xa xa liền thấy thân ảnh Thôi Hằng cưỡi ngựa trắng, lập tức lên tiếng hô to: "Mau cùng ta kêu! Hoan nghênh huyền tôn! Huyền tôn đến rồi, Cự Hà liền thái bình! Huyền tôn đến rồi, liền có Thanh Thiên!"

"Hoan nghênh huyền tôn! Huyền tôn đến rồi, Cự Hà liền thái bình! Huyền tôn đến rồi, liền có Thanh Thiên "

"Hoan nghênh huyền tôn! Huyền tôn đến rồi, Cự Hà liền thái bình! Huyền tôn đến rồi, liền có Thanh Thiên "

Mấy ngàn tên bách tính cùng kêu lên hoan hô, tiếng vang rung trời.

Triệu Quảng vốn dĩ cũng đang hoan hô gào thét, suy nghĩ muốn lưu lại ấn tượng tốt với huyền tôn mới nhậm chức. thuận lợi về sau làm quan hệ tốt.

Nhưng khi hắn thấy bộ dáng thân ảnh trên lưng ngựa kia, cả người tại chỗ run run một cái, thanh âm trong cổ họng bỗng nhiên mắc kẹt, ùm một tiếng trực tiếp quỳ xuống.

"Tiên, Tiên Tôn! ! !"

"Ai, ngươi đây cũng quá kích động đi. " Lục Tranh Minh thấy Triệu Quảng lại quỳ xuống, nhất thời cười ha ha nói "Đứng lên, huyền tôn không muốn để cho người quỳ lạy."

Tiên Tôn cùng Huyền Tôn nghe có chút tương tự, nơi đây lại có ngàn người tấp nập gào thét, hắn cũng không có chú ý tới hai chữ bất đồng.

"Ồ nha, đúng đúng. " Triệu Quảng cũng vội vàng đứng lên.

Hắn hiểu được Thôi Hằng hẳn là không hề muốn bại lộ thân phận Tiên nhân của mình, lập tức điều chỉnh tâm tình, tiếp tục dựa theo kế hoạch ban đầu nghênh đón Thôi Hằng.

Chỉ bất quá, chuyện Thôi Hằng đến vẫn là đem lại cho hắn cảm giác chấn động khó có thể diễn tả bằng lời.

Vị tiên nhân có thể cải tử hồi sinh này, lại tới huyện Cự Hà nho nhỏ này làm Huyện lệnh.

Chẳng lẽ nơi này sẽ có đại sự gì phát sinh, hoặc là sẽ có bảo vật kinh thiên động địa gì xuất thế sao?

Hắn những năm trước đây lưu lạc các nơi, thường xuyên ở trong quán trà sách ăn chùa uống chùa, nghe qua rất nhiều chuyện kể, xem qua không ít truyền thuyết, biết tiên nhân không dễ dàng hạ phàm.

Nếu là tiên nhân giáng thế, nhất định phải xảy ra chuyện lớn!

"Ta nếu là có thể đến giúp tiên nhân, có hay không liền có thể thu được tiên duyên? " Trong lòng Triệu Quảng nhất thời kích động, quyết tâm về sau toàn tâm toàn ý vì Thôi Hằng làm việc, nói không chừng đây chính la cơ hội thứ hai để mình thay đổi số phận.

Lúc này, Thôi Hằng đã cưỡi bạch mã, đi tới cửa thành huyện Cự Hà.

Hắn vừa liếc mắt liền phát hiện Triệu Quảng, không nghĩ tới cái tên tặc trộm mộ này lại chính là “Tiền tài trợ” Lục Tranh Minh tìm được, ngược lại cũng coi là có chút duyên phận.

Ngay sau đó Thôi Hằng lại nhẹ nhàng huy động cánh tay, để cho tất cả mọi người đều có thể nhìn đến hắn.

Một đám bách tính sau khi nhìn rõ tướng mạo của vị Huyện lệnh trẻ tuổi này, nhất thời đám người liền bắt đầu xôn xao.

"Huyền tôn lại còn trẻ như vậy, coi bộ cũng mới hơn hai mươi tuổi đi."

"Phỏng chừng ngay cả hai mươi tuổi cũng không tới, quá trẻ tuổi, e rằng đến để chịu tội thay a!"

"Nghe nói phản tặc Yến vương sắp đánh tới nơi này của chúng ta, cái tên Huyền tôn mới này chỉ sợ sẽ là một người chết thế nha!"

"Huyện thái gia là trứng, Hoàng lão gia là đá a, còn trẻ như vậy đến rồi cũng là bị bắt chẹt."

Không ít bách tính xì xào bàn tán.

Bọn họ tới hoan nghênh tân Huyện lệnh đều là vì thu tiền, cũng không có nghĩa là chân tâm thật ý đến hoan nghênh.

Có câu nói là Huyện lệnh phá gia, mấy đời Huyện lệnh trước kia nhưng đều là lòng dạ muốn moi móc đòi tiền, đem thuế của huyện Cự Hà thu trước cả một trăm năm.

Còn cùng nhà giàu Hoàng lão gia trong huyện cấu kết với nhau làm việc xấu, cướp đi đất đai của rất nhiều người, ép người chỉ có thể làm tá điền.

Đối với rất nhiều người mà nói, đổi một cái huyện lệnh, chẳng qua chỉ là đổi một cái Huyện thái gia chèn ép mình mà thôi.

Chỉ là vị Huyện thái gia này dường như lại có chút không giống thế.

Lại chủ động bỏ ra số tiền lớn để cho những người chân đất như mình tới hoan nghênh, thật sự kỳ quái.