"Hu hu, tôi sợ quá, tôi còn tưởng tôi sẽ bị lăng nhục, anh ta còn có suy nghĩ gian trá với chị tôi, tôi sợ sẽ làm liên lụy đến chị..."
"Chuyện đã qua hết rồi."
Diệp Phong võ lưng Liễu Y Y, anh nhẹ nhàng nói: “Vì cứu em, anh đã tốn khá nhiều sức lực, bây giờ anh cần em phối hợp để giải độc.”
"Thế rốt cuộc nước thần tiên là cái gì.”
“Thôi tình dược mạnh, nếu không kịp thời giải độc, em sẽ nóng đến mức ngu sỉ thần tiên cũng khó cứu, may mà em gặp được anh đấy."
"..."
Liễu Y Y sửng sốt, cô ấy chợt ý thức được gì đó, khuôn mặt nhoáng cái đỏ lên.
Cô ấy lắp bắp nói: "Anh, chắc không phải anh muốn đích thân giải độc cho tôi đấy chứ.
Liễu Y Y liếc nhanh chỗ bụng dưới Diệp Phong, rồi lại nhanh chóng chuyển tầm mắt, cô ấy rúc vào chăn, phẫn nói:
"Không được, tôi thà chết"
"....Em nghĩ cái quái gì vậy."
Diệp Phong trợn trắng mắt: "Anh là chính nhân quân tử, anh có thể ra tay với em chắc? Anh sẽ châm cứu điều trị cho em, có thể quá trình này sẽ rất đau đón, yêu cầu em phải dựa vào ý chí của chính mình để vượt qua."
Liễu Y Y nghe mà hoảng: 'Diệp Phong, anh mau đưa tôi đến bệnh viện, tôi cảm thấy tôi còn cứu được”
"Bệnh viện không giải được độc này, hơn nữa cũng không kịp nữa rồi.”
Diệp Phong vừa dứt lời, Liễu Y Y cảm thấy tự nhiên cơ thể bắt đầu khô nóng.
Nóng.
Nóng quá!
Liễu Y Y gần như là cởϊ qυầи áo theo bản năng.
Nếu mất ý thức hoàn toàn thì cũng thôi, khổ Liễu Y Y vẫn giữ được một tia tỉnh táo!
Cô ấy biết mình đang làm gì, nhưng cơ thể hoàn toàn không nghe sai bảo, cứ như thể đang xem một bộ. phim ở góc nhìn ngôi thứ nhất vậy.
Liễu Y Y sốt ruột đến nỗi cô ấy sắp khóc rồi: "Diệp Phong, anh mau mặc quần áo lên giúp tôi, tôi khó chịu quá, tôi cảm thấy cơ thể mình đang bị lửa đốt.
Diệp Phong thở dài.
Không thể đợi thêm được nữa, châm cứu bài độc tốc độ quá chậm, chỉ có thể xoa bóp bài độc.
Anh vươn ngón tay ra, ấn lên làn da Liễu Y Y, số linh lực vốn không còn nhiều trong cơ thể theo đầu ngón tay xâm nhập vào cơ thể Liễu Y Y.
Trong chốc lát đó.
Một cảm giác thoải mái không thể hình dung. băng lời nói chạy khắp toàn thân.
Giống như thể bạn bị mắc kẹt trong sa mạc Sahara dưới nhiệt độ năm sáu mươi độ, khi bạn sắp chết nóng chết khát thì có người mở ô ra che cho bạn, đưa cho bạn một chai nước lạnh, còn tiện thể đút cho bạn ăn một miếng dưa hấu ngọt nhất trong quả dưa hấu.
Dễ chịu đến mức mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều đang hô hấp, cơ thể nhẹ nhàng như đang nằm trên đám mây, thế cho nên Liễu Y Y không kìm được rêи ɾỉ thành tiếng.
"Ừm?"
"A."
Diệp Phong nói với vẻ mặt cổ quái: "Em có thể đừng phát ra âm thanh lạ được không, anh đang xoa bóp nghiêm chỉnh cho em.”
Liễu Y Y đỏ mặt, cô ấy rất muốn tìm cái lỗ mà chui vào, cô ấy cũng không muốn phát ra âm thanh, chủ yếu là vì quá thoải mái.
Từ đầu đến chân.
Xoa bóp đúnng một tiếng đồng hồ.
Liễu Y Y dùng sức cắn môi anh đào hơi mỏng, dáng vẻ đánh yêu đến mức làm cho người ta muốn ôm vào lòng để yêu thương thật tốt.
Diệp Phong thu tay về đúng lúc.
Liễu Y Y mở mắt ra, ý bảo chưa muốn dừng: "Sao lại dừng, xoa bóp thêm lúc nữa đi”
"Giải độc xong rồi, anh ngủ một lát trước đây."
Trông Diệp Phong khá là mệt mỏi.
Mệt.
Mệt quá đi.
Linh khí trong cơ thể bị ép khô không còn tí nào, một giọt cũng không còn.
Bởi vì anh đã dùng một giọt máu tinh cực kỳ quý giác ở đầu tim, cho nên dẫn đến việc Diệp Phong uể oải, lại cộng thêm việc giải độc mát xa cho Liễu Y Y nữa.
Tuy quá trình rất hương diễm, nhưng lại là giày vò đối với thể xác và tinh thần.
Một tiếng ngắn ngủi.
Số Thanh tâm quyết mà Diệp Phong niệm, còn nhiều hơn năm năm qua.
Cho nên Diệp Phong không để ý đến việc giường đệm đã bị mồ hôi của Liễu Y Y thấm ướt, anh năm xuống một cái là ngủ luôn.
Còn Liễu Y Y xinh đẹp thì đang đỏ bừng mặt, cơ thể cũng mệt mỏi không có sức, ngay cả sức vén chăn lên đắp cũng không có.
Theo việc ý thức đã hoàn toàn tỉnh táo, Liễu Y Y gian nan giơ cánh tay lên che mắt
Tiêu rồi.
Mình không còn trong sạch nữa rồi.