Chương 1: Vị hôn phu mới...Tư Dận Diễn (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Số chín mươi chín đường Thiên Hà.

Cục dân chính- Một tòa nhà có lối kiến trúc không rõ ràng cho lắm nhưng cũng rất thiêng liêng.

Một chiếc Volkswagen Beetle màu đỏ chói mắt khéo léo đi xuyên qua một hàng xe, lấy động tác vẫy đuôi gọn gàng xinh đẹp trực tiếp lượn vào chỗ đậu xe trong bãi đậu xe, xe dừng lại tắt máy, cửa xe được mở ra, một chiếc giày cao gót làm bằng thủy tinh chậm rãi hạ xuống đất, mu bàn chân trắng nõn, bắp chân thon dài hoàn hảo, dù chỉ nhìn thấy một cái chân, nhưng cũng đẹp đến mức làm cảnh tượng trước mắt mọi người sáng ngời lên.

Cuối cùng, người bên trong xe bước ra, áo cao cổ màu trắng kết hợp với chân váy dài đến đầu gối, phía trên thêu hình hoa mẫu đơn sáng màu, mái tóc đen dài được thả xõa, khuôn mặt ngỗng trứng, cổ thiên nga, cổ tay mảnh khảnh, ngực to, eo thon, chân dài, đeo trang sức lóng lánh, đôi môi đỏ mọng như ngọn lửa đang bùng cháy, thường được gọi là: Chém nam sắc!

Mái tóc đen như mực, mấy sợi tóc mái lòa xòa che kín trán, hàng lông mi dài chớp động như đôi cánh đang tung bay, đôi mắt phượng quyến rũ, sống mũi cao tinh tế, đôi môi đầy đặn diễm lệ với hình dáng môi hoàn hảo, kết hợp với khuôn mặt hình trứng ngỗng, nhìn kinh tâm động phách.

Cô kiêu ngạo ngẩng đầu lên, để lộ chiếc cổ ưu nhã trắng nõn như thiên nga, mơ hồ có thể nhìn thấy xương quai xanh, lười biếng nghiêng người tựa vào bên cửa xe, vóc người cân đối, đường cong phập phồng, người qua đường đi ngang qua cũng bị cuốn hút, nhất thời không để ý đến bờ đá ngăn luống hoa dưới chân, bất chợt vấp ngã cắm đầu xuống luống hoa, lúc đưa tay che chiếc mũi đã chảy đầy máu, ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt tràn đầy ý cười, đối phương đỏ mặt chật vật chạy mất.



Có đôi vợ chồng son chuẩn bị lĩnh chứng đi ngang qua, cô gái nhìn đến thất thần, kết quả hoàn hồn lại nhìn thấy vị hôn phu của mình cũng nhìn đến sắp nhỏ cả nước miếng xuống, mặt cô gái nhanh chóng tối mặt lại, kéo vị hôn phu đi: "Còn muốn kết hôn nữa hay không?"

Hai hàng lông mi chớp động, đôi mắt lưu ly sáng ngời tỏa ra ánh hào quang của cô nhìn về phía cửa của cục dân chính, đuôi mắt hơi nhếch lên như đang cười, thế nhưng tận sâu trong đôi mắt đó lại là sự lạnh lẽo và giễu cợt.

Lúc cô thu hồi tầm mắt, lơ đãng liếc về phía chiếc xe phổ thông màu đen đang đậu cách đó không xa, qua lớp cửa thủy tinh xe có thể nhìn thấy hai người đàn ông mặc đồ đen ngồi bên trong, nhìn thấy cô đưa mắt nhìn qua, hai người nhanh chóng quay đầu nhìn về chỗ khác giả vờ nói chuyện.

Cô khẽ nhếch môi nở nụ cười lạnh lẽo đến dọa người, lại còn cử người đi theo, người đó định bắt cô đi vào nếu cô không chịu phối hợp à?

Đường đường là thiên kim Thị trưởng, lại bị buộc phải kết hôn với một người đàn ông chưa từng gặp mặt, cũng không biết người đó là cái thể loại oai dưa lùn táo nào, nếu không phải vì người mẹ không quyết đoán của mình, còn lâu cô mới xuất hiện ở chỗ này, ngược lại cô cũng muốn biết, rốt cuộc người nào dám cưới cô.

"Cốc cốc!"

Có người gõ cửa xe, Diệp An Cửu quay đầu nhìn lại, có lẽ là do lúc này ánh mặt trời quá rực rỡ, chói đến mức làm cô khó có thể mở nổi mắt.