Tử Thiên Thần

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
- Xương Uy: Người thừa kế đầy triển vọng của tập đoàn công nghệ lớn nhất thế giới. 18 tuổi, văn võ song toàn, dung nhan tuyệt đỉnh, chỉ mỗi tội hơi… lãnh cảm một tí. - Huệ Nha: Một cô gái đầy bí ẩn, k …
Xem Thêm

Quyển 1 - Chương 27-3: Bốn nguyên tố (III)
Một lúc sau, Nhan Vy vẫn đang nấu nướng trong bếp còn Nhiên Sa đang ngồi ngoài phòng khách xem ti vi, chương trình thể thao đang phát lại trận chung kết cúp quốc gia giữa Minija và Illen United. Trận đấu rất hấp dẫn khiến Nhiên Sa không thể rời mắt khỏi màn hình. Thế rồi khi góc quay chuyển lên các khán đài và lướt qua hình ảnh một cô gái đang ngồi ngủ gật giữa đám đông khán giả cuồng nhiệt, Nhiên Sa nhận ra ngay. Đó chính là cô gái trên xe bus!

Anh cầm điều khiển tua đi tua lại mấy lần, vẫn là khuôn mặt dịu dàng với mái tóc dài đen óng ấy, lúc ngủ trông cô ấy càng thêm xinh đẹp...

UỲNHHH!!!

Một tiếng nổ rất lớn chợt phát ra từ trong bếp!

Nhiên Sa hoảng hồn chạy vào:

"Nhan Vy, có chuyện gì thế??"

Nhan Vy đang đứng ở giữa căn bếp bừa bộn tanh bành, tay cầm muôi tay cầm dao, nét mặt hết sức căng thẳng, thấy Nhiên Sa vào cô liền quát tháo:

"Chẳng có chuyện gì hết! Đi ra! Để yên cho tớ tác nghiệp!"

Nhiên Sa vừa quay ra thì...

PHỪNGGG!!!

Lửa bùng cháy sau lưng anh!

Anh giật mình quay vào, lo lắng hỏi:

"Không sao chứ? Có cần tớ giúp không?"

"RA NGAY! CỨ MẶC TỚ!"

Nhiên Sa trở ra phòng khách, vẫn còn run run, cô ta làm cái gì trong đó mà cháy nổ kinh thế không biết?

Từ căn bếp tiếp tục vang lên những tiếng rơi vỡ loảng xoảng cùng những âm thanh chát chúa khiến Nhiên Sa cứ nơm nớp không yên, nấu ăn mà như đánh trận tập kích ấy, thật đáng sợ...

Cuối cùng, các món ăn cũng đã được dọn ra. Tuy nhiên, tất cả đều đã... cháy thành than, không còn nhận ra là món gì nữa.

"Tớ xin lỗi..." - Nhan Vy cúi gằm mặt xuống, hai bàn tay nắm chặt lấy gấu chiếc váy đồng phục, giọng cô như sắp khóc - "Tại bếp nhà tớ hôm nay nó bỗng dưng giở chứng... chứ ngày thường không thế này đâu..."

"Thôi không sao." - Nhiên Sa nhẹ nhàng nói - "Chúng mình gọi đồ ăn nhanh là được mà."

"Cậu... thật tốt."

"Không có gì."

"Lần sau nhất định tớ sẽ làm được!"

"..."

Hai người gọi mì và bánh kẹp thịt, vừa ăn vừa xem ca nhạc. Sau bữa ăn, Nhan Vy thỏ thẻ nói:

"Cậu biết không Nhiên Sa, tớ rất sợ phải ngủ một mình trong một căn nhà vắng và trong một đêm mưa như thế này. Nên đêm nay, cậu ngủ lại nhà tớ được không?"

Nhiên Sa đã lường trước được điều này, anh kiên quyết từ chối:

"Không được, bố mẹ tớ không cho phép tớ ngủ ở nhà người khác đâu."

"Vậy ư?" - Sắc mặt Nhan Vy âm u.

"Tớ về đây." - Nhiên Sa đứng dậy.

Vυ"t!

Nhan Vy rút thanh kiếm sắc lẻm từ dưới gầm bàn ra và vung vẩy:

"Thanh kiếm này đã lâu không được sử dụng."

Nhiên Sa dựng tóc gáy:

"Thôi được... tớ... sẽ ở lại..."

...

12 giờ đêm.

Nhan Vy đang ngủ rất say trong phòng của cô, thì ra chỉ cần ở cùng Nhiên Sa là cô có thể ngủ ngon, chứ không nhất thiết phải tới nhà cậu ấy.

Trong khi đó ở ngoài phòng khách, Nhiên Sa lại có một đêm trằn trọc, thao thức. Cái cô phụ tá kia càng lúc càng rắc rối.

Có lẽ đây thực sự là... số phận...

...

...

...

Thêm Bình Luận