Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tử Thần Tập Sự Tại Thế Giới Siêu Anh Hùng

Chương 10: Sự Thật

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hãy thử tưởng tượng điều này.

Một ngày nọ … vào đúng ngày sinh nhật 2 tuổi của ngươi.

Có một đám người lạ mặt bất ngờ lao vào nhà ngươi…

Bọn chúng vừa đi vừa ngước mặt lên ra oai.

Chúng gϊếŧ gia đình của ngươi… bạn bè người…

Gϊếŧ chết con chó ngươi yêu nhất…

Như những kẻ xâm lược.

Hãy tưởng tượng …

Chúng kéo ngươi mà ngươi yêu nhất ra ngoài sân.

Biến người đó trở thành một món đồ chơi, một thứ món đồ rẻ tiền.

Chúng để những con vật chúng mang tới, cưỡиɠ ɧϊếp người đó.

Bọn chúng đứng bên ngoài vừa nhìn vừa cười ha ha, rồi làm tất cả những gì mà chúng muốn.

Khi chúng đã thỏa mãn.

Chúng đem thi thể của họ quăng thẳng vào một cái hồ axit mạnh làm tan chảy tan rã cơ thể họ, đến một mảnh xương cũng không có.

Và ngươi…kẻ đã trốn ở một góc nào đó…

Phải ngồi và chứng kiến toàn bộ tất cả khung cảnh ấy từ đầu tới cuối cùng.

Ta hỏi ngươi.

Nếu chuyện như vậy xảy ra với với ngươi.

Thì liệu ngươi có thể tha thứ cho chúng không?

Ta thì không.

Ta ngụy tạo cái chết của mình … thay tên đổi họ … giả vờ mất trí nhớ.

Ẩn nhẫn nhẫn sống trong một viện mồ côi.

Ta sẽ tự cầm vũ khí lên và bắt đầu tôi luyện bản thân, rèn luyện chính mình, vừa khiến bản thân trưởng thành hơn.

Vừa không ngừng nghiên cứu học hỏi những kỹ năng có thể giúp ích cho việc báo thù mình.

Và phải luôn giữ cái suy nghĩ nhất định phải báo thù, rồi.

Ta chờ đợi.

Chờ đợi thời cơ tới.

Và rồi không bao lâu … nó đã tới.

Chúng giả nhân giả nghĩa … biến mình như một người tốt, hòa ái tiếp cận ngươi.

Nhưng ta biết, chúng không phải.

Và khi chúng nhận nuôi ta, mang cho ta cơ hội tiếp cận chúng.

Lúc đó khoảnh khắc chúng chỉ cách ta có không tới nửa mét, ngồi xuống giả vờ thân thiện nhìn ta.

Còn ta, với lưỡi dao giấu trong tay áo, ta … chỉ cần một cái vung tay … chúng là người chết.

Nhưng không. không được.

Vẫn chưa được như vậy không đủ …

Ta không chỉ đơn thuần là muốn gϊếŧ chúng.

Ta muốn chúng đau khổ… muốn chúng tuyệt vọng!

Khi chúng ngỏ ý muốn ta đi với chúng.

Ta đồng ý.

Giả vờ ngây thơ để chúng lợi dụng tài năng và kỹ năng mà ta phải đánh đổ vô số mồ hôi và nước mắt mới có được, mang tới lợi ích cho bọn chúng, lấy được lòng tin của chúng.

Trong lúc đó, ta ngày qua ngay tháng qua tháng không ngừng suy nghĩ, nghiên cứu sở thích của chúng, tính cách của chúng, nghiên cứu từng cử chỉ một, đến chúng vệ sinh vào ngày nào giờ nào, ngày ngủ mấy tiếng, lúc nào v.v…tất cả mọi thứ của chúng.

Không bỏ qua một thứ gì.

Sử dụng tất cả mọi thứ mà mình có.

Từ từ trong âm thầm, đầu độc chúng, tước đoạt hết mọi thứ của chúng.

Thay thế diệt trừ tất cả nhưng kẻ đi theo chúng, tra tấn những kẻ đã có mặt ở ngày đó.

Cho đến khi đã không còn gì để hủy diệt…

Ta ra tay.

Bắt giam chúng … tra tấn, hành hạ hủy diệt mọi thứ từ tinh thần cho tới thể xác của chúng từng ngay từng ngày, từng chút từng chút một.

Để cho chúng, khiến cho chúng phải chịu cái cảm giác giống như cách chúng đã hành hạ gia đình ta.

Trong lúc đó, ta và cả ngươi sẽ không tự chủ được … bắt đầu cảm thấy thích thú với nó.

Và khi ta đã thỏa mãn. Ta kết thúc bọn chúng…

Với lọ nộc độc khiến cho người trúng phải phải chịu cảm đau đớn tột cùng không tài nào diễn tả được.

Khiến chúng ra đi dưới sự tra tấn của cơn đau vô tận.

…………………..

“Anh Tử Thần…Anh Tử Thần….Anh Tử Thần!!!”

“Hmm…có gì sao?”

Nghe thấy tiếng của Cecilia, đang ngẩn người Anh Kiệt quay đầu nhìn không gian tối tăm nói

“Có chuyện gì sao? sắc mặt của anh nhìn được không tốt lắm.”

“Vậy sao?”

Anh Kiệt sờ mặt mình đáp

“Ừm!”

“Không có chuyện gì đâu…chỉ là bất giác nhớ lại vài chuyện không vui thôi.”

Nói xong, Anh kiệt xoay người tiếp tục quan sát màn hình chiếu.

“…”

‘Anh Tử Thần… Anh biết không…’

Nhìn Anh kiệt xoay người thể hiện hắn muốn nói tiếp, ẩn núp sâu bên trong không gian tinh thần Cecilia thầm nghĩ.

‘Khuôn mặt lúc đó của Anh… nó …’

‘…Thật sự đáng sợ lắm đó.’

Nhớ lại lúc đó Anh Kiệt lúc ngẩn người trong bất giác lộ ra nụ cười khát máu đến rợn người, đôi mắt thì phát một tia hắc lam khí kỳ lạ, làm vô tình nhìn thấy nàng không rét mà run.

……………………

Rầm!!

Sau khi đem Anh Kiệt trở lại căn nhà biệt thự trước đó, một tên lính bạo lực đá ra một cước đá mở cái cửa.

Rồi hai tên lính đó giống như vứt rác vậy đem nàng ném vào bên trong căn phòng.

Khiến cho đang bị thương nàng càng nhiều thêm vết thương trên ngươi hơn.

Kia hai binh lính kia nhìn thoáng qua Anh Kiệt liền rời đi.

“Ưhhhh~”

Lần nửa trở lại thân xác của Cecilia, Anh Kiệt đau đớn lắc đầu, hắn cắn răng chịu đựng cơn đau trên người truyền tới, nàng hai tay dùng sức chống đỡ mình ngồi dậy, đôi mắt nàng âm trầm bóng lưng rời đi của hai tên lính sau đó nàng cúi đầu nhìn hai tay hai chân không ngừng chảy máu của nàng.

Do động tĩnh của lớn hai tên lính tạo ra, vốn đang ngủ đám thiếu nữ không biết khi nào đều đã tỉnh, họ yên lặng mà nhìn Anh Kiệt, mười mấy người thiếu nữ tất cả đều nhìn chằm chằm vào nàng.

Một vài cô gái trong đó có tóc nâu thiếu nữ nhìn Anh kiệt như thế bị thương, họ đau lòng tiến tới, vội vã đỡ Anh Kiệt lên mang nàng trở về giường của mình.

Tóc nâu thiếu nữ sau đó chạy đi quay lại cái giường của mình lấy ra một hộp dụng cụ sơ cứu.

Sau đó tốc độ nhanh hơn quay trở lại, nhanh chóng tiến hành sơ cứu băng bó vết thương đang chảy máu của ‘Cecil’.

Anh Kiệt không phản kháng, nàng im lặng để thiếu nữ băn vết thương cho mình.

“Cecil… cậu có sao không?……”

Làm xong sơ cứu chắc chắn vết thương sẽ không chảy máu nửa, màu nâu tóc thiếu nữ quan tâm hỏi.

Hử?

Anh Kiệt nghe xong liền bất ngờ, hắn mà như thế nghe hiểu những gì thiếu nữ vừa nói.

[Không cần cảm ơn.]

Nhận ra sự tò mò, bất ngờ của Anh Kiệt, giọng của Cecilia vang lên trong đầu hắn.

Nghe vậy, Anh Kiệt liền hiểu, thì ra là Cecilia đã gửi kiến thức ngôn ngữ của nàng ta cho hắn.

“Cecil?”

Thấy ‘Cecilia’ lâu vậy mà không trả lời nàng, tóc nâu thiếu nữ lo lắng hỏi.

[Cecilia…ai đây?]

Không biết trả lời sao cho phải, Anh Kiệt liền trực tiếp hỏi chủ nhân của cơ thể này cho nhanh.

[Haizz…]

Theo tiếng phiền muộn của Cecilia truyền tới, một lượng lớn thông tin đột ngột truyền tới não của nàng.

Cecilia Stones, 18 tuổi, nữ, là con gái của một gia đình thương nhân giàu có tại Vương Quốc Athalata và là một học sinh của học viện tinh anh Charman.

Cha là Kaler Stones, mẹ là Shana Stones

Một ngày nọ vì điểm số học tập của nàng Cecilia ở tại học viện dần dần hạ thấp và tâm trạng trở nên kém đi một cách không rõ.

Vì để cho nữ nhi tâm trạng tốt hơn, cũng như cố gắng giúp nàng hồi phục lại xưa kia sáng sủa lý do.

Mẹ của nàng Shana Stones thuyết phục chồng nàng Kaler Stones, để hai mẹ con họ đi tới Bắc Đại Đế Quốc du lịch.

Kaler Stones người cực kỳ sủng ái thê tử và nữ nhi, hắn tất nhiên không từ chối, gật đầu đồng ý cho cả hai đi du lịch mà không có hắn, tất nhiên hắn cho chuẩn bị vệ sĩ bảo vệ đi theo họ.

Trong quá trình du lịch dưới sự giúp đỡ và thương yêu tới từ người mẹ Shana Stones của mình, Cecilia tâm kết dần dần mở ra nàng kể cho mẹ mình nguyên nhân mình trở nên như thế là vì do bạn học bắt nạt nàng.

Biết được điều đó Shana Stones giận dữ, quyết sau khi trở lại nhất định sẽ tìm tới cho những kẻ bắt nạt nữ nhi nàng một bài học.

Sau đó hai mẹ con tiến hành du lịch vui vẻ, đi chơi công viên, tới tham quan di tích thắng cảnh nổi tiếng, thủy cung, mua sắm quần áo, trang sức đẹp đẽ v.v…

Phải nói là hai mẹ con du lịch rất vui vẻ.

Song, ngày tháng vui vẻ đó không kéo dài được bao lâu.

Vào một ngày, không lời cảnh báo hay lời nhắc nhở nào từ trước.

Trên bầu trời vô số vô vàn phát ra tia màu tím thiên thạch, xông thẳng vào tầng mây tạo ra một mưa thiên thạch rơi xuống thế giới, chúng tản ra và rơi xuống khắp mọi nơi.

Có rơi xuống mặt biển, có rơi xuống sa mạc có rơi xuống bắc cực lạnh giá, nhưng.

Phần lớn tất cả bọn chúng đều rơi thẳng vào thành phố, nhất là các thành phố lớn, hủy diệt những tòa nhà mà nó rơi trúng, gϊếŧ hại và làm bị thương vô số người.

Nhưng chưa dừng lại tại đó, sau khi cơn mưa thiên thạch đổ bộ xuống và chấm dứt sau 10 phút.

Vốn cho tại mọi người cho là cơn mưa thiên thạch đã kết thúc thì không. tất cả chỉ là bình yên trước cơn bão.

Theo đó, dưới ánh mắt tuyệt vọng của mọi người, một viên cực kỳ to lớn thiên thạch đột nhiên xuất hiện trên đầu họ.

Và Oanh!

Dưới đám mây có hình cái nấm bay lên đυ.c thủng lấy tầng trời, nó hủy diệt một trong các thành phố lớn nhất, có dân số đông nhất và có nền kinh tế lớn nhất trên thế giới.

Sau đó, khi viên thiên thạch đó xuất hiện một tia sáng màu tím lóe lên bao trùm cả thế giới.

Những người bị tia sáng màu tím chiếu vào người, một số vô lực bất tỉnh, một số dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người xung quanh vô số mảnh tinh thể màu tím xuất hiện trên người bao phủ lấy họ.

Một số thì xuất hiện cả hai trường hợp trên, vừa bất tỉnh nhân sự, vừa xuất hiện mảnh tinh thể màu tím nhưng không nhiều như cái ở trên bao phủ 100% cơ thể, mà chỉ xuất hiện ở một vài bộ phận trên cơ thể.

Và không chỉ riêng con người, động vật cũng có.

Trường hợp đầu tiên, tùy theo từng người, hoặc có lẽ một tiếng hai tiếng hoặc có lẽ là một ngày một tháng.

Những người trường hợp đầu tiên, sau khi họ tỉnh lại họ bỗng nhiên sở hữu sức mạnh siêu nhiên, như là điều khiển phong ra lửa, chạy nhanh như báo, sức mạnh siêu phàm có thể dễ dàng nâng được một chiếc ôtô.

Trường hợp thứ hai, ngược lại với trường hợp đầu tiên, nhưng người hay vật xuất hiện thủy tinh bao phủ người, sau khi thủy tinh vỡ nát.

Tất cả họ đều trở thành quái vật khát máu, sở hữu những hình dạng quái dị không giống nhau.

Nhưng chúng giống với trường hợp đầu tiên, cũng sở hữu năng lực đặc biệt, chỉ khác là chúng không sở hữu trí tuệ, và trở nên cực kỳ khát máu mỗi khi nhìn thấy con người.

Và không biết từ khi nào mọi người đã bắt đầu gọi chúng với cái tên là.

[Crysis] Những sự sống tiến hóa thất bại, cái tên gọi được kết hợp từ hai từ là Cry trong từ Crystal (Thủy tính) và Sis trong từ Crisis (khủng hoảng).

Cuối cùng, trường hợp thứ ba.

Không giống với hai trường hợp trên, hoặc thành công tiến hóa sở hữu sức mạnh siêu phàm hoặc thất bại trở thành quái vật vô tri.

Trường hợp thức ba, là đứng ở giữa tiến hóa và thất bại.

Đó chính là Tử Vong.

Giống như là một trò đùa, một sự phán quyết của chúa trời vậy với trường hợp thức ba, với ngài nếu như ngươi không thành công tiến hóa hay thất bại trở thành sinh vật vô tri thì chỉ có thể là chết mới có thể giải thoát cho ngươi.

Và mẹ của Cecilia, Shana Stones là trường hợp thứ 3, theo Cecilia biết những người dính phải trường hợp thứ 3 không có khả năng sống sót, tất cả 100% đều tử vong, và do Shana Stones là trường hợp 3.

Mà trong khi đó quốc gia này chính phủ một phần là do lúc những viên thiên thạch rơi xuống dẫn tới chính phủ ra lệnh đóng cửa biên giới nội bất xuất, ngoại bất nhập.

Một phần họ lo sợ rằng trường hợp 3 có khả năng lây nhiễm, họ tiến hành cưỡng chế bắt giam nhưng người trường hợp 3 và những người thân thuộc những người sống gần những khu vực xuất hiện trường hợp 3 và trường hợp 2.

Vì thế Cecilia mới xuất hiện tại nơi này, khu vực cách ly số 13, một nơi xa lánh không người hằng năm phủ đầy tuyết.

Và mẹ nàng Shana Stones, đang ở trong cái bệnh viện mà Anh Kiệt đã nhìn thấy.

Trong quá trình cách ly, Cecilia làm quen được với những người cùng cảnh ngộ giống nàng, chỉ khác là những người này là do ở nơi của họ xuất hiện trường hợp hai và ba nên mới bị mang tới đây, không phải là ai đó trong gia đình họ xuất hiện các trường hợp trên.

Những người này trong đó có màu nâu tóc thiếu nữ, tên nàng là Iluna.

………………

Tiếp thu thu xong những thông tin đó, Anh Kiệt nhức đầu vuốt trán.

‘Tuyệt! Hết chuyện Quỷ Dữ. bây giờ là nửa đường tận thế quái vật và siêu nhân chạy đầy đất thế giới.’

‘Cái gì tiếp?’

‘Thế giới huyền bí CMN không thể huyền bí hơn nữa xuất hiện đe dọa hủy diệt thế giới?’

‘Hay là có tên thần rảnh háng nào đó muốn phán quyết toàn bộ thế giới?’

Đối mặt với ảm đạm không thể ảm đạm hơn được nữa tương lai, Anh Kiệt buồn bực thở dài.

“Cecil?”

Nghe có người gọi nàng, Anh Kiệt vô cảm nhìn lại, nàng liền thấy vốn đang lo lắng Iluna giờ càng thêm lo lắng dùng đôi mắt to của mình nhìn nàng.

“Không có việc gì Iluna, chỉ là mất máu nhiều quá, đầu óc có chút choáng váng thôi.”

Anh Kiệt lắc đầu nói.

Iluna nghi hoặc nhìn ‘Cecilia’, nàng cảm thấy ‘Cecilia’ phản ứng hơi khác khác.

Không giống trước kia ‘Cecilia’, luôn cho người ta một loại cảm giác hòa đồng dễ sống chung cảm giác.

Hiện tại ‘Cecilia’ thiếu một chút non nớt, nhiều một chút thành thục cảm giác, cộng thêm nàng ta bất giác ảm đạm lạnh lạnh làm người bất giác cảm thấy ‘Cecilia’, đâu đó lớn tuổi trưởng thành hơn rất nhiều so với vẻ ngoài trẻ tuổi của nàng.

Nhưng mà khi Iluna hơi chút suy nghĩ đến tình hình của Cecilia và chuyện mẹ nàng ta thì Iluna cũng là có thể lý giải.

Cũng đúng, mẹ của Cecilia còn ở trong bệnh viện tiến hành cách ly trị liệu.

Là lo lắng cho mẹ của mình có thể xảy ra chuyện sao?

“Vậy sao. vậy thì tốt quá”

Thiện giải nhân ý Iluna trong lòng nghĩ vậy, nàng ánh mắt bất giác nhìn về phía Cecilia có chút thương tiếc cùng nhu hòa.

Cảm nhận ánh mắt khác thường của Iluna Anh Kiệt cảm thấy cô nàng này có phải là hiểu lầm cái gì đó rồi không?

.........................................

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay thì hãy cho một LiKe, Yêu Thích Hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì hãy comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Cảm ơn mọi người, Love You All

Ps. Tác là người rất thích đọc comment chê thích gì cũng được tác sẽ đọc hết để tác có thể tiếp thu ý kiến của mọi người.
« Chương TrướcChương Tiếp »