‘Awww---! Đau đầu vãi chưỡng…’
“Hở? CMN Đây là nơi nào?”
Tại một nơi không gian bốn phương tám hướng đều là trắng xóa, mang theo cơn đau đầu như búa bổ người thanh niên, ngơ ngát không hiểu hoang man lo sợ nhìn xung quanh.
Thanh niên mắt nhìn về phía trước tiến vào mắt hắn là màu trắng, quay sang bên trái vẫn là màu trắng, quay sang bên phải như cũ, là màu trắng, ngước đầu nhìn lên trên, quả nhiên vẫn là màu trắng.
“Ôoookey~? Ai đó làm ơn giải thích dùm tôi một cái…tại sao TÔI! một vị thành niên 18 tuổi độc thân.”
“NGƯỜI vừa trải qua một ngày học hành mệt chết chó, sau 7749 thử thách mới về được ổ chó của mình, nằm xuống cái giường tuyệt vời mê người của tôi, mà vừa nhắm mắt một cái mở mắt ra….”
“THÌ ĐÃ THÀNH NHƯ THẾ NÀY RỒI HẢAA----!!!!?”
Mang theo phát tiết tâm tình, bất chấp hành động nói chuyện một mình của hắn nhìn không khác gì thằng điên và gào thét lên với không gian trắng xóa.
[Chào mừng ngươi tiến tới The Source Place (Nơi Khởi Nguyên)]
Bỗng nhiên một âm thanh kỳ lạ không tài nào phân biệt được nam hay nữ từ phía sau người thanh niên vang lên, khiến hắn giật mình đánh thót một cái.
Giật mình quay người lại, trước mặt hắn xuất hiện một bóng người mờ ảo bao phủ trong làn khói đen.
Người thanh niên nhìn cuối cùng cũng xuất hiện một màu sắc khác ngoài màu trắng trong lòng thầm nghĩ may là không phải màu trắng giống khung cảnh xung quanh chứ không hắn sẽ điên mất.
“Ngươi là ai, đây là đâu, có phải các ngươi bắt cóc ta nhốt ở đây không?”
Thấy rốt cuộc cũng có người, hắn vội vàng hỏi, mặc dù không rõ câu chào mừng và The Source gì đó là có gì nhưng tình hình quá mức phức tạp nhất hắn đành phải để điều đó qua một bên, hắn bây giờ chỉ muốn rời khỏi cái nơi quỷ dị này thôi.
“Trần Anh Kiệt. Sinh vào Giờ 6, Ngày 6 tháng 6, Hưởng Dương 18 tuổi, không cha không mẹ, một cô nhi, từ khi sinh ra đã được cô nhi viện nuôi dưỡng, tới năm 4 tuổi được cô nhi viện viện trưởng Ngọc Liên phát hiện ngươi có sở thích và tài năng về cơ khí và công nghệ kỹ thuật, nên đã không tiếc tiền mua sách và các vật dụng liên quan về công nghệ kỹ thuật cho ngươi, sau 2 năm khi ngươi lên 6 ngươi được người dân xung quanh cô nhi viện biết tới là thiên tài cơ khí và công nghệ, năm 7 tuổi tự tạo ra cho mình một cái PC tới 20 Ghz 102 Nhân 230 Luồng, trong khi cái tiên tiến nhất lúc đó chỉ có 4.8 Ghz 12 nhân 24 luồng ”
“Một thời gian sau đó có một vợ chồng giàu có không con không cái đi ngang qua cô nhi viện và vô tình nghe tới lời đồn về ngươi, họ tới cô nhi viện với mong muốn nhận nuôi ngươi.”
“Nghe được có người nhận nuôi, ngươi không chút do dự đồng ý và rồi ngươi được trải nghiệm một cuộc sống của một công tử giàu có, người người đều ngưỡng mộ ghen tỵ với ngươi.”
“Cuộc sống có lẽ sẽ vẫn luôn tốt đẹp, làm một công tử nhà giàu thích gì có đó, không lo âu lo lắng suy nghĩ nếu như cái ngày đó không xảy ra.”
Đọc tới đây bóng người dừng lại một chút có phần thú vị nhìn trầm mặc không nói gì Anh Kiệt.
“Khi lên 16, ngươi máu lạnh gϊếŧ chết cha mẹ nuôi của ngươi, một tay phá hủy công ty mà họ dành cả đời xây dựng, ngươi hủy diệt xóa bỏ hết tất cả thông tin và sản phảm công nghệ mà ngươi tạo ra cho họ.”
“Sau đó ngươi giả tự sát để thế giời nghĩ người đã chết, rồi sau ngươi thay tên đổi họ, dùng một ít tiền đi chỉnh sửa cả khuôn mặt, thề làm một người bình thường trở thành như ngày hôm nay học sinh nghèo bình thường không thể bình thường hơn.”
“Ta nói đúng không. Anh kiệt tiên sinh?”
“…”
Nghe hết lời nói của bóng người kia, Anh kiệt mặc ngoài nhìn không biểu hiện gì nhưng trong lòng không khác gì sóng thần gợn sóng, kinh sợ làm sao đối phương biết được.
Cuối cùng, trải qua vô số đắn đo suy nghĩ, sau vô vàn câu hỏi mà trong lòng hắn rất muốn hỏi, vô số lần tự hỏi kẻ trước mắt là ai , nhưng cuối cùng khi anh kiệt mở miệng, hắn chỉ có thể nói được một câu này
“Ngươi…rốt cuộc là ai?”
Nghe vậy, bóng người cười nhẹ một tiếng đáp lại hắn bằng một câu khiến cho luôn cố giữ bình tĩnh Anh kiệt mắt chứ A mồm chữ O.
“Ta? Ta Là Tử Thần.”
[To Be Continued]
.........................................
Nếu mọi người thích hoặc thấy hay thì hãy cho một LiKe, Yêu Thích Hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.
Nếu tác có gì sai sót thì hãy comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.
Cảm ơn mọi người, Love You All
Ps. Tác là người rất thích đọc comment chê thích gì cũng được tác sẽ đọc hết để tác có thể tiếp thu ý kiến của mọi người.