Chương 6: Lý Mạc Sầu Quy Phục

- Ngươi mau thả chàng ra, nếu không ta cùng ngươi liều mạng.

Nghe thấy lời nói đó của Lý Mạc Sầu, Lăng Thần cười to:

- Ha ha, Mạc Sầu, nàng nghĩ hắn thật sự yêu nàng sao? Nếu hắn thật sự yêu nàng thì tại sao năm đó hắn lại bỏ nàng chứ.

Cười xong hắn quay sang linh hồn Lục Triển Nguyên mà nói:

- Còn ngươi, còn không mau nói ra. Giả bộ tới khi nào nữa, hay là đợi ta bóp chết ngươi, đem ngươi linh hồn hồn phi phách tán biến thành tro bụi.

Bá đạo này vô cùng, lời nói này làm Lục Triển Nguyên trên mặt co quắp một trận, giẫy giụa nhìn về phía Lý Mạc Sầu.

Nội tâm của hắn, ở trên trời người giao chiến .

Hắn làm sao có thể thật sự đem nội tâm của chính mình lời nói, nói ra?

Lý Mạc Sầu nước mắt mông lung, nhìn về phía lục Triển Nguyên, nàng cũng không biết, tình cũ năm xưa vứt bỏ nàng, đến cùng nghĩ như thế nào?

Lục Triển Nguyên vùng vẫy một hồi, cũng không nói lời nào .

Lăng Thần liền không chịu nổi, bóp mạnh linh hồn hắn mà đe dọa:

- Nhanh nói, hoặc hồn phi phách tán.

Ở hồn phi phách tán uy hϊếp trước mặt, Lục Triển Nguyên rốt cục nhận thức túng .

Hắn cúi đầu, dừng ở trước mặt người đang đau khổ vì tình Lý Mạc Sầu, rốt cục cười khổ một cái.

- Lúc trước chúng ta cùng nhau lúc, ngươi đem ta mang đến cổ mộ, thấy sư phụ của ngươi. Lúc đó sư phụ nói với ta, phái Cổ Mộ bên trong đệ tử, cả đời không được rời khỏi cổ mộ. Trừ phi ta có thể cùng ngươi ở trong mộ cổ sinh hoạt cả đời, cuối đời cũng tại đây, bằng không không cho phép hai người chúng ta cùng nhau. Nếu như ta dám mang ngươi đi, thì ngươi sư phụ sẽ gϊếŧ ta !"

Nói tới chỗ này, thân thể hắn thân thể hơi run:

- Nàng đột nhiên hướng về ta bắn ra hai viên ngân châm, đã đâm trúng chỗ yếu hại của ta, cũng nói cho ta biết, chỉ có một canh giờ cân nhắc. Hoặc là, từ bỏ ngươi sống sót rời đi hoạt tử nhân mộ. Hoặc , ở lại hoặc là chết ở hoạt tử nhân mộ!

Hắn nói tới đây là dừng nhưng Lý Mạc Sầu cùng với Lăng Thần làm sao còn không hiểu được.

Lăng Thần trong lòng cười to. Hắn đương nhiên hiểu.

Dựa theo phái Cổ Mộ quy củ, nữ tử cần giữ mình trong sạch, cùng tồn tại thề một đời một kiếp đều không được rời khỏi Cổ Mộ, nếu nam nhân có thể vì luật này mà cùng nàng ở lại, thì lại có thể phá thề xuống núi.



Lục Triển Nguyên là có thể mang theo Lý Mạc Sầu, rời đi cổ mộ, chơi thuyền giang hồ, trở thành một đối với thần tiên quyến lữ nếu hắn chọn ở lại.

Nhưng rõ ràng, Lục Triển Nguyên thà bỏ đi cũng không muốn sống trong Cổ Mộ với Lý Mạc Sầu.

Lý Mạc Sầu lảo đảo, quỳ trên mặt đất.

Nàng vậy mà vẫn khờ dại vô cùng, còn nghĩ sư phụ cự tuyệt Lục Triển Nguyên đề nghị, không cho phép lục Triển Nguyên cưới nàng. Nàng vẫn ngây thơ tưởng rằng Hà Nguyên Quân là cái hồ ly tinh, dụ Lục Triển Nguyên mới khiến cho người đàn ông này di tình biệt luyến. Nàng vẫn ngây thơ nhận thức rằng, lục Triển Nguyên trong lòng, cuối cùng yêu người là nàng.

Thế nhưng! Sự thật lại vô cùng tàn khốc, không phải sư phụ không cho mà hắn không muốn.

Hết thảy bi kịch, hết thảy những gì diễn ra đối với nàng là do tên đàn ông ích kỉ này gây ra.

- Hết thảy không phải sư phụ không cho ta cơ hội... Mà là ngươi... Ngươi lại từ chối. Ngươi lại không chọn vì ta mà chết, không vì ta mà ở lại Cổ Mộ.

Nàng lúc này vô cùng bi thương.

Lòng tin suốt bấy lâu nay liền bị dập tắt một cách mạnh mẽ. Dù cho bao lâu nay nàng bị Lăng Thần thu hút nhưng vẫn nhớ về Lục Triển Nguyên.

Nhưng hiện tại, biết hết cả chân tướng, hắn căn bản không hề yêu nàng.

Tâm, nàng hiện tại đã chết.

Nước mắt, cũng đã khô cạn.

Nàng loạng choà loạng choạng đứng lên , xác chết di động giống như dõi mắt chung quanh .

Lăng Thần bên canh đau lòng ôm nàng, dù đây là kế hoạch do hắn nghĩ ra nhưng hắn không muốn nữ nhân của mình vì kẻ khác mà mất đi nhân sinh vui vẻ cả.

- Không sao nàng cứ coi như hắn chỉ là người dưng, bên cạnh nàng không phải còn có ta sao.

Lời nói của Thiên Vân làm cho Lý Mạc Sầu như nhớ ra cái gì đó, trong mắt nàng liền xuất hiện một tia sáng dù cho khá yếu ớt, nàng liền cố gắng hỏi:

- Lăng Thần... Huynh... Huynh sẽ không bỏ rơi ta như hắn chứ.

Lăng Thần nghe vậy đau lòng gật đầu, dù hắn tà ác, thích chơi bẩn nhưng lại vô cùng mềm yếu khi gặp nữ nhân khóc. Cảm nhận được tâm tình này của Lý Mạc Sầu, hắn liền nói:

- Ngươi rõ ràng? Loại cặn bã này ngoài miệng thì nói yêu ngươi vô cùng nhiều nhưng khi đến lúc ngươi cần thì lại bỏ rơi ngươi. Hắn chỉ vì một chút sự hy sinh cũng đã sẵn sàng đem ngươi vứt bỏ. Ngươi vì sao lại phải thương tâm vì hắn chứ, tại sao phải cùng hắn hứa non hẹn biển chứ. Ngươi ngu lắm biết không, ngu vcl. (không biết kết thúc câu nói làm sao nên ghi v :)) )

Lý Mạc Sầu bị lời nói của Lăng Thần dọa cho run rẩy, lệ không ngừng rơi ra.



Nàng đã tỉnh ngộ, thức tỉnh rồi. Nàng thành ma đầu, không phải vì thích làm vậy mà chỉ vì hả giận. Nhưng hiện tại Lăng Thần đã cho nàng thấy mình ngu ngốc cỡ nào:

Lăng Thần liền ôm lấy đầu nàng, hai mắt nhìn nhau mà nói:

- Bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải đem những ký ức đó quên đi. Từ sau nhớ kỹ ta Lăng Thần mới chính là phu quân của nàng còn tất cả chỉ là phù du, những việc còn lại cứ để phu quân của nàng làm.

Dứt lời hắn liền mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.

Lý Mạc Sầu khẽ run lên nhưng nàng nhanh chóng phối hợp mà hôn lấy Lăng Thần.

- Ưʍ..ưʍ..

Khi cả hai tách đầu ra, Lý Mạc Sầu si tình nhìn Lăng Thần mà nói:

- Từ nay không còn Xích Luyện tiên tử nữa, chỉ có thϊếp Lý Mạc Sầu là thê tử của phu quân mà thôi.

Nghe Lý Mạc Sầu nói vậy Lăng Thần vui mừng vô cùng, hắn hai tay nhanh chóng mò vào trong áo của Lý Mạc Sầu mà rờ lấy hai bầu vυ" mà bắt đầu nhào nặn. Áo của nàng cũng nhanh chóng tụt sướиɠ.

- A...A... Sướиɠ quá...

Lăng Thần liền nhanh tay sờ xuống âʍ đa͙σ của nàng, còn miệng thì ngậm lấy nhũ hoa nàng mà cắn nhẹ. Lưỡi của hắn liên tục di chuyển như đang ăn kẹo.

- Ưʍ... ưʍ... sướиɠ quá... thϊếp sướиɠ... phu quân, thϊếp sướиɠ...

Âm thanh rêи ɾỉ của Lý Mạc Sầu truyền ra, nếu là trước kia nàng liền không tin tưởng bản thân mình sẽ dâʍ đãиɠ tới mức này. Mà hiện tại là do nàng đã hoàn toàn toàn tâm toàn ý chọn trở thần Lăng Thần nữ nhân, chỉ cần hắn thích thì nàng sẽ nghe theo.

Mà Lục Triển Nguyên ở bên cạnh thấy được Lý Mạc Sầu như vậy, nghe được tiếng rêи ɾỉ của nàng thì tức ói máu, hắn không ngờ tình cũ của mình vậy mà trước mặt mình cùng nam nhân khác làm chuyện nam nữ.

- Ư...a... a thích quá... đừng chọc thϊếp nữa... phu quân nhanh cho nó vào đi...

Lý Mạc Sầu rêи ɾỉ càng lớn, may mà Lăng Thần đã âm thầm bố trí kết giới cách âm, nếu không thì nhà bên cạch đã nghe được âm thanh của nàng rồi. Mà Lý Mạc Sầu thì biết có người đang nhìn hai người là Lục Triển Nguyên thì có chút ngại ngùng nhưng lại cảm thấy vô cùng kí©h thí©ɧ.

- A... thϊếp ra...a...a

Lý Mạc Sầu liền cao trào, âm thủy của nàng liền bắn ra làm ướt phần quần của Lăng Thần nhưng hắn căn bản cũng chẳng quan tâm. Hắn liền nhanh chóng vứt hết quần áo, để lộ cự long 20 cm đã cương từ bao giờ.

- Hắc hắc... màn chính bây giờ mới bắt đầu.

------------------------------------------------------------------