Chương 45: Bạo Hoa Cúc Hoàng Dung

Thấy Lăng Thần trần chuồng đi đến, Hoàng Dung cũng không có kháng cự mà tự giác cởi bộ lụa mỏng trên người xuống.

Chỉ thấy Hoàng Dung nhanh chóng trần trụi toàn thân , cả cơ thể hoàn mĩ lộ rõ ngay trước mắt hắn, bầu vυ" to cao ngất căng mịn cùng với sung nhũ hồng hào đang chảy ra dung dịch màu trắng.

Cơ thể trắng nõn mảnh mai không chút tì vết, cắp đùi tuyết trắng tạo thành một kiểu dáng vô cùng gợi cảm.

Nàng còn cố tình để nơi riêng tư lúc lộ lúc ẩn làm cho dục hỏa mới bị xua tan một chút của Lăng Thần một lần nữa bốc lên điên cuồng.

Cảm giác được ánh mắt xâm lượt cháy bỏng của Lăng Thần, Hoàng Dung vẫn bình thản ung dung thay vì ngại ngùng tức giận như trước.

Thấy Lăng Thần vẫn đang ngắm nhìn cơ thể mình mà vẫn chưa làm gì cả, Hoàng Dung cười nhẹ, cố tình để hai bầu vυ" lắc nhẹ trước mắt hắn, nàng cố đình chỉ tiếng cười nói:

- Dung nhi bái kiến chủ nhân, không biết chủ nhân muốn Dung nhi làm gì?

Trong suốt thời gian này, dù Lăng Thần cố gắng làm gì thì Hoàng Dung vẫn chỉ gọi hắn là chủ nhân. Lăng Thần biết, hiện hắn mới thu phục cơ thể của nàng còn tâm trí thì vẫn chưa phải hoàn toàn.

Vì để đẩy nhanh tiến độ, có lẽ ngày mai hắn nên thử thêm vài phương pháp khác nữa đi.

- Tốt lắm, thật không ngờ hôm nay nàng còn biết kết hợp với các nàng ấy tổ chức sinh nhật cho ta. Đúng là không tệ!!!

- Vì vậy để thưởng cho nàng, ta cho phép nàng thưởng thức côn ŧᏂịŧ của ta như là phần thưởng.

Nghe vậy, mặt của Hoàng Dung có chút đỏ lên, nàng nhẹ nhành quỳ xuống tại chỗ, để khuôn mặt xinh đẹp ấy ngang hàng với Lăng Thần côn ŧᏂịŧ.

Nàng nhẹ nhành tiến đến gần Lăng Thần côn ŧᏂịŧ, đầu lưỡi mềm mại khẽ liếʍ lên khiến cho côn ŧᏂịŧ của hắn dần vùng lên.

Do Lăng Thần trải qua cuộc chiến với tứ nữ ở trước nên Hoàng Dung khi liếʍ liền cảm thấy được mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ quen thuộc của Lăng Thần cùng với âm tinh của chúng nữ.

Lăng Thần cũng không có rảnh rỗi, tay hắn bắt đầu mò tay vào sau càng tròn bộ mông của Hoàng Dung và bắt đầu rút ra một xâu dây ngọc ở lỗ hậu Hoàng Dung.

Trên sợi dây, mỗi viên ngọc có kích thước ngang với những viên bi bình thường. Và món đồ này chính là vật mà Lăng Thần bắt Hoàng Dung đeo vào mỗi ngày để giúp nàng lỗ sau mở rộng, giúp thuận tiện cho việc hắn phá nàng trinh đ*t ngay tối hôm nay.

Dù Lăng Thần có sờ soạn toàn bộ cơ thể cùng với rút đi dây ngọc ra khỏi lỗ hậu thì Hoàng Dung vẫn cứ ra sức dùng chiếc lưỡi mềm mại liếʍ lấy hắn nóng hổi côn ŧᏂịŧ, nàng không hề có một chút dấu hiệu phản kháng, xem việc Lăng Thần làm là chuyện bình thường vậy.

Làm xong mọi chuyện, Lăng Thần vứt dây chuyền qua một bên mà bắt đầu nắm lấy Hoàng Dung đầu và đưa côn ŧᏂịŧ lại gần miệng nàng.

Hoàng Dung cũng hiểu được ý định của hắn, cũng không còn liếʍ nữa, nàng lấy một tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ trước mắt lắc nhẹ vài cái sau đó mở to đôi môi anh đào, đưa côn ŧᏂịŧ to lớn của Lăng Thần vào trong miệng mình.

Hơn một nửa côn ŧᏂịŧ của Lăng Thần liền bị Hoàng Dung ngậm lấy, một bên má của nàng liền bị nhô ra bởi côn ŧᏂịŧ, mà chiếc lưỡi bên trong không ngừng liếʍ mυ"ŧ, cứ một hồi lại thấy má bên phải nhô ra, lúc thì thấy má bên trái nhô ra...

- Ư... hảo... Không hổ là Nữ Gia Cát Hoàng Dung, chỉ có vài lần dạy dỗ liền tốt đến như vậy. Hảo... Mau chuẩn bị ngậm lấy nga...

Nói rồi, Lăng Thần còn chưa để cho Hoàng Dung làm gì thì nắm đầu của nàng mà bắt đầu đưa côn ŧᏂịŧ vào sâu trong cổ họng nàng, mà Hoàng Dung dù bị Lăng Thần tập kích bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng phối hợp với hắn, cố để bản thân không theo bản năng mà làm hỏng hắn phần dưới.



Hoàng Dung cũng bắt đầu nôn ra nuốt vào Lăng Thần côn ŧᏂịŧ, đồng thời hai tay nàng còn đùa nghích Lăng Thần hai cái hòn d*i, càng khiến cho Lăng Thần sớm ra hơn.

Sau không ít lần đ*t bằng họng Hoàng Dung, Lăng Thần không thể chịu được nữa mà cao trào, hai tay hắn nắm chặt đầu nàng để đưa côn ŧᏂịŧ vào sâu bên trong, theo eo hắn nhếch lên, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào sâu trong cuống họng Hoàng Dung, nhưng vì số lượng khá nhiều nên cũng có không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài.

Mặt Hoàng Dung lúc này có chút ửng đỏ, nhưng nàng vẫn còn tỉnh táo vì vậy liền nhanh chóng xử lí một số chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên côn ŧᏂịŧ Lăng Thần cùng với trên mặt mình, còn phương thức tất nhiên vẫn là liếʍ rồi. Điều này khiến cho côn ŧᏂịŧ của Lăng Thần không có ngã xuống mà lại càng cường tráng hơn.

- Hắc hắc, Dung nhi miệng lưỡi ngày càng điêu luyện, thật không hổ là một cái da^ʍ nữ mà. Không biết Quách Tĩnh trước đây làm cách gì để thỏa mãn nàng đây?

Hoàng Dung nghe Lăng Thần nói vậy thì cũng không có tỏ vẻ bất mãn, mà thay vào đó là đỏ mặt nói nhỏ:

- Trước đây Quách Tĩnh không hề làm cho ta sướиɠ như... như... của ngươi...

- Hắc hắc, nàng nói gì cơ?

Lăng Thần trêu chọc...

- Hừ... không nói với ngươi nữa...

Thấy Hoàng Dung có chút sinh khí, Lăng Thần cũng không có ý bất mãn mà bắt đầu ôm nàng từ đằng sau, côn ŧᏂịŧ đang cương cứng cũng liên tục cọ sát nàng ẩm ướt âʍ đa͙σ.

Hai tay hắn cũng mò tới bộ ngực của nàng mà nhào nặn thành từng hình, còn không quen trêu đùa nàng nhũ hoa khiến cho nó cứng lên và bắt đầu rỉ ra sữa nhiều hơn.

- Dung nhi, ta muốn ngươi giống như Hoàn Nhan Bình cùng Gia Luật Yến để phục vụ a, thế nào, có được không...

Nghe lời nói của Lăng Thần, Hoàng Dung thoáng có chút ngại ngùng nhưng cũng nhanh chóng nghe lời hắn mà cúi người xuống, hai cánh tay ngọc liền chống xuống đất, phần chân cố gắng giơ cao nơi riêng tư của mình ở ngang với Lăng Thần côn ŧᏂịŧ, bầu vυ" cũng theo đó mà lủng lẳng không ngừng, sữa cũng có vài giọt rớt ra sàn.

Thấy Hoàng Dung cũng đã chuẩn bị xong, Lăng Thần cũng đâu có cần phải chần chờ gì nữa, hắn liền mạnh mẽ đem côn ŧᏂịŧ đâm vào trong nàng tiểu huyệt. Dù Hoàng Dung cũng không còn là xử nữ, kèm theo việc bị Lăng Thần không ngừng chinh phạt, nhưng không thể không công nhận rằng nàng âʍ đa͙σ vô cùng chặt.

Cộng thêm việc nàng đã một lần cao trào khi đang nhìn Lăng Thần cùng chúng nữ giao hoan, vì vậy âʍ đa͙σ càng thêm ẩm ướt, thuận lợi cho Lăng Thần một lần đem côn ŧᏂịŧ đâm vào sâu trong nàng hoa tâm.

Phốc!!!

- Ân... a... ahhhhh

Hoàng Dung không nhịn được mà kêu lên một chút, nhưng tiếng kêu không khiến cho Lăng Thần ngừng lại mà càng điên cuồng hơn, cứ mỗi lần đâm vào, hắn liền dùng toàn lực để côn ŧᏂịŧ có thể điên cuồng quậy phá nhất.

Phạch! Phạch! Phạch!

Âm thanh va chạm vang lên, cứ mỗi cái đâm đều là sâu nhất, kèm thêm tư thế vô cùng xấu hổ và không có gì để ngăn cản, Hoàng Dung không chịu được rên lên:

- Ân.. to quá... ưʍ... ư... mạnh quá... ahhh...

- Thế nào, thích sao... nếu thích thì mau kêu to ra nga... - Lăng Thần vừa chinh phạt vừa nói...

- Thích, Dung nhi... ư... rất thích... Thần Ca ca côn ŧᏂịŧ... ô... mau... mau... đ*t Dung nhi... mạnh... mạnh lên... ưu...



Hoàng Dung càng rên lên những tiếng kêu dâʍ đãиɠ, thì Lăng Thần càng thêm điên cuồng, âm thanh va chạm cùng âm thanh rêи ɾỉ không ngừng vang ra trong phòng ngủ hai người. Mà Quách Phù một bên cũng nghe được hết thảy.

Nửa tiếng sau, Hoàng Dung cũng đón nhận cao trào, cơ thể thoáng run lên, điên cuồng phun âm tinh lên trên Lăng Thần côn ŧᏂịŧ.

Không để cho Hoàng Dung kịp nghỉ ngơi, Lăng Thần liền đem côn ŧᏂịŧ trực tiếp đâm vào trong nàng lỗ hậu, nhưng dù có đã chuẩn bị trước, nhưng Lăng Thần côn ŧᏂịŧ vẫn là quá lớn, Hoàng Dung đau đớn hét lên.

- A đau, dừng lại, Thần ca ca... không chủ nhân... phu quân mau dừng lại... đau

Mặc cho lời cầu xin của Hoàng Dung, Lăng Thần vẫn cố đem côn ŧᏂịŧ vào trong cúc hoa của nàng, chỉ thấy có máu chảy ra, hiển nhiên Lăng Thần chính là người đầu tiên của nàng.

- Đau quá, đừng đâm nữa, Dung nhi cầu xin ngươi đừng....

Hoàng Dung dù cầu xin như vậy, nhưng cơ thể nàng sớm bị Lăng Thần chinh phục mà tự giác giơ cao mông để Lăng Thần có thể dễ dàng đem côn ŧᏂịŧ vào trong cúc hoa.

Nhưng chỉ một lát sau, cảm giác đau đớn như bị phá đi lần đầu nhanh chóng bị thay bằng kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ, loại cảm giác này không thua kém gì kɧoáı ©ảʍ khi giao hoan với tiểu huyệt cùng cổ họng nàng.

Mà Lăng Thần sau khi chờ một đoạn thời gian để Hoàng Dung thích ứng thì cũng bắt đầu động, hắn côn ŧᏂịŧ bắt đầu mạnh mẽ đâm vào trong nàng cúc hoa, vì Lăng Thần côn ŧᏂịŧ khá to nên ban đầu có chút khó khăn để đâm vào trong hết, nhưng dần dần sau lỗ nhị Hoàng Dung dần thích ứng nên hắn có thể dễ dàng làm như thể với tiểu huyệt nàng.

- A... thật sung sướиɠ... ân... mau mạnh lên... ư... ô... không ngờ chơi lỗ đ*t... lại sung sướиɠ như vậy... ô... ư...

Hoàng Dung như trở thành một cái dâʍ đãиɠ mĩ phụ, không ngừng điên cuồng rêи ɾỉ một cách dụ hoặc, khiến cho Lăng Thần càng thêm điên cuồng đâm vào sâu bên trong.

Bang! Bang! Bang!

Âm thanh cọ sát vang lên to lớn, kèm với đó là âm thanh rêи ɾỉ của Hoàng Dung. Nếu có chiếc gương tại đây thì sẽ phát hiện ra khuôn mặt Hoàng Dung lúc này đã đỏ ửng như trái cà chua, lưỡi thè ra một cách dâʍ đãиɠ, tiếng thở dốc cùng âm thanh rêи ɾỉ vô cùng dụ hoặc lòng người.

Và những điều này dù không bị ai trong phòng nhìn thấy, nhưng lại bị Quách Phù nhìn thấy hết do những chuyện này đều bị Lăng Thần sắp xếp cả rồi.

Cuối cùng cả hai cũng không thể chịu được nữa mà bắt đầu cao trào, Lăng Thần điên cuồng cắm sâu côn ŧᏂịŧ vào trong Hoàng Dung hoa cúc, còn nàng thì uốn éo vòng eo để phối hợp với hắn, một cỗ nóng rực tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong Hoàng Dung hoa cúc, khiến cho Hoàng Dung thoáng không thể đứng được nữa mà chuẩn bị ngã xuống, may có Lăng Thần đỡ được không thì nàng khuôn mặt đã đâm vào sàn rồi.

Lăng Thần sau khi bắn xong thì cũng rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi Hoàng Dung hoa cúc, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khỏi hoa cúc nàng kết hợp với hương thơm cơ thể của Hoàng Dung tạo ra mùi hương vô cùng mê hoặc.

Đợi Hoàng Dung nghỉ một lát, thì cả hai bắt đầu đến hiệp 2, nhưng lúc này tứ nữ cũng thoáng ngủ dậy nên Lăng Thần đành phải một mình chiến ngũ phượng, thành ra cuộc chiến kéo dài tới tận 4h sáng mới dừng lại.

Khi nhìn thấy dư tàn của cuộc chiến tối qua thì Lăng Thần thoáng có chút tự hào, sau đó hắn nhanh chóng đưa tứ nữ vào trong không gian hệ thống. Rồi đem Hoàng Dung bế lên trên giường rồi đắp chăn cẩn thận, sau đó từ trong không gian đêm một người còn đang bất tỉnh là Quách Tĩnh ra để bên cạnh nàng.

Thấy mọi chuyện đã xong, Lăng Thần liền lấy một viên thuốc mà đút vào trong mồm Hoàng Dung, vì cô nàng còn đang bất tỉnh nhân sự nên hắn chỉ có thể nhét vào trong mồm mình rồi dùng phương pháp hôn để truyền thuốc.

Làm xong mọi chuyện, hắn mới qua xử lý chuyện của Quách Phù, cho nàng một chút thuốc chống buồn ngủ và yêu cầu nàng phối hợp với mình để diễn kịch. Mà Quách Phù dù chưa bị hắn lấy mất lần đầu nhưng sớm đã yêu hắn, chỉ cần một lời nói của hắn, nàng sẵn sàng rời khỏi Đào Hoa đảo hay có thể cùng Hoàng Dung phục vụ chuyện chăn gối với hắn.

Làm xong hết thảy, Lăng Thần lại lần nữa đi vào trong căn phòng của Hoàng Dung lần nữa, chờ đợi Hoàng Dung từ từ tỉnh giấc.

---Hết chương 45: ---