Chương 60: Đầu Hàng Không Gϊếŧ

Lý Tứ che lỗ máu bên cạnh hông, đây là đao mới vừa rồi Lý Khuê đâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi, hai tên khốn khϊếp các ngươi, dám phản bội! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tứ hung tợn nhìn Lý Khuê và Vu Thuật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Thuật lắc đầu cười một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng quên, là các ngươi đã ép buộc chúng ta lên núi, đừng nói cái gì mà phản bội chứ!

-͏ Đúng đấy! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Khuê phụ họa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hai tên cẩu vật các ngươi, chết không yên lành! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Khai ác độc nguyền rủa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng ta có chết tử tế hay không thì không biết, thế nhưng hai người các ngươi nhất định là chết không yên! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tứ chỉ vào Dương Khai rồi mắng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Rõ ràng là các ngươi ép chúng ta, chẳng lẽ còn muốn chúng ta chịu chết thay cho Trương Ma Tử hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hừ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Khai hừ lạnh một tiếng, chịu đựng đau đớn trên người rồi gϊếŧ lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chết cũng phải kéo theo bọn chúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính bên này nhanh chóng giải quyết trận chiến đấu, những thủ hạ của Trương Ma Tử không hoàn toàn là những mã phỉ không sợ chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thương vong quá phân nửa, những người còn lại như con rùa rụt cổ ở một phương, không có gan dám xông lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Coi như là Lý Tứ và Dương Khai ở nơi đó chém gϊếŧ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong số bọn họ, hiện giờ không có ai dám dẫn đầu xông lên nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì ai cũng đều biết, xông lên chính là chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ai muốn chết cơ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Không một ai cả! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn lướt qua thi thể trên mặt đất, thủ hạ có thể đứng được không tới phân nửa người, thương vong cũng khá ngang bằng với mã đội của Trương Ma Tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là dưới tình huống Chương Kính đã xuất thủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng không, e rằng những người này đều phải ngã xuống tại nơi đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tố chất của thủ hạ Trương Ma Tử, không thể không nói là rất khá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải và Trần Nghĩa cũng máu me đầy người, không biết là máu của ai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ai đầu hàng không gϊếŧ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nổi giận gầm lên một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng người của mã đội cũng xuống ngựa buông đao, Trương Ma Tử đã chết, bây giờ bọn họ cũng không muốn hi sinh vô ích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoại trừ hai người các ngươi, mới vừa rồi hình như ngươi còn mắng chửi ra, lòng ta rất hẹp hòi, ừm, các ngươi phải bị ngũ mã phanh thây! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính chỉ vào Dương Khai nằm dưới đất, nhẹ nhàng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh âm không lớn, lại có thể để cho toàn bộ những người ở đây nghe thấy hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Phì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Khai phun ra một búng máu, Lý Khuê còn đang muốn tiến lên bổ một đao khi nghe thấy Chương Kính nói vậy, cũng không dám hạ thủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ nếu như chọc Chương Kính mất hứng thì đúng là không có lợi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tứ thì lại cười mắng Chương Kính: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Cẩu tặc, hôm nay hai người này phản bội chúng ta, ngày mai cũng có thể phản bội lại ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó nhìn thoáng qua những mã phủ bị Chương Kính trấn áp kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không hề gấp giọng tức giận mắng mỏ, bọn họ cũng đã làm hết sức có thể, Lý Tứ cũng không trông đợi vào việc tất cả bọn họ đều chết trận vì Trương Ma Tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không hề có khả năng này, ai lại sẵn lòng đi chịu chết cơ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảm giác vô lực khi đối mặt với nhị lưu cao thủ Chương Kính này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có sau khi giao thủ mới có thể cảm nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Vu Thuật thẹn quá hóa giận, giờ phút quan trọng hiện giờ còn dám chọc đến cả hắn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cầm đao gϊếŧ về hướng Lý Tứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tứ dù sao thì cũng đã thụ thương, căn bản không phải là đối thủ của Vu Thuật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bị Vu Thuật tìm được một cơ hội vào đâm một đao vào bụng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trận chiến kết thúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính thu được thắng lợi hoàn toàn, ngoài dự liệu, trong tình lý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ai cũng không ngờ được rằng, Chương Kính đã đột phá nhị lưu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhị lưu cao thủ, chính là lợi thế cuối cùng của trận chiến này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử đến cả một chưởng cũng không đỡ được, khiến cho người ta thực sự không chấp nhận nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dự định ban đầu của bọn họ, là muốn cùng nhau vây công Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng ai nghĩ tới Trương Ma Tử lại tặng đầu của mình đầu tiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều, cho dù bọn họ có cùng xông lên, thì trận chiến cũng sẽ không phát sinh sự thay đổi gì quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiều nhất, chính là thủ hạ của Chương Kính thương vong nhiều hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không có ảnh hưởng gì lớn đối với toàn cục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhị lưu cao thủ, không phải là mấy tam lưu bình thường có thể đối phó được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Vu Thuật giải quyết xong Lý Tứ, cùng với Lý Khuê quỳ xuống, mặt hướng về phía Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bản thân Dương Khai dùng hết một chút sức lực cuối cùng làm vỡ nát tâm mạch, trái lại khiến cho Chương Kính có phần tiếc nuối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hai người chúng ta bị Trương Ma Tử đe dọa nên phải đến đây, bây giờ cải tà quy chính, nguyện quy thuận Chương trại chủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mong trại chủ thu lưu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính cười gật đầu, với hai cao thủ chân khí cảnh giới này, hiện giờ đương nhiên là Chương Kính vui vẻ chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hai vị xin hãy mau đứng lên, ta ngưỡng mộ hai vị đã lâu, từ lâu đã nghe nói về đại danh của hai vị! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên thực thế thì là do Trần Khải mới nói cho hắn thân phận của hai người này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏