Chương 57: Trương Ma Tử Tới Cửa

Lý Tứ và Dương Khai ngầm hiểu ý, quỳ thẳng xuống, miệng hô: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nguyện dốc sức vì Đại đương gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Thuật và Lý Khuê liếc nhìn nhau, cũng cùng quỳ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có Giang Tín là khom lưng ôm quyền, Trương Ma Tử vẫn chưa đủ thực lực khiến hắn khuất phục! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm qua sau khi Trương Ma Tử nói xong một tràng hào hùng, vẫn chưa vội vã tấn công Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Với thực lực hiện giờ, Chương Kính không thể nào là đối thủ của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sớm một ngày hay chậm một ngày thì có khác gì nhau? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm nay chính là thời gian Trương Ma Tử đại cục tấn công Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm, thủ hạ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chờ xuất phát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử một mình cưỡi ngựa ở phía trước, phía sau có năm vị chân khí cao thủ ở chính giữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở sau nữa chính là đội kỵ mã uy danh hiển hách của Trương Ma Tử, có đến gần trăm người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người người song mã cầm đao, nhìn qua vô cùng oai phong lẫm liệt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Xuất phát! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử vung tay lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính đang ngồi xếp bằng luyện công, mỗi sáng sớm Chương Kính đều sẽ ngồi hướng về mặt trời để luyện công. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Việc này mang cho hắn một loại cảm giác rất an tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi khi chân khí vận chuyển trong người một lần, Chương Kính có thể thoáng cảm giác được Chương Kính đang được tăng cường thêm một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cách đó không xa, có một người hoảng loạn vội vã chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Trại chủ, phía dưới có chuyện rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người này thở hồng hộc, hiển nhân là vô cùng cấp thiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



-͏ Chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính mặt không đổi sắc hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Trương Ma Tử, hình như là Trương Ma Tử dẫn người đến tấn công! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người này hiển nhiên là có ấn tượng với Trương Ma Tử, đột nhiên tấn công, có chút khẩn trương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Rốt cuộc cũng đã tới! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính đã đợi suốt mấy ngày, Trương Ma Tử này thật đúng là nhẫn nhịn thật mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn vẻ mặt thờ ơ như không, thậm chí còn có chút mong chờ của Chương Kính, khiến cho tên lâu la này cũng bình tĩnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xem ra trại chủ đã dự liệu trước mọi việc, vậy thì đương nhiên là bọn họ không cần phải sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đi, triệu tập tất cả mọi người, tập hợp ở cửa trại! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính hạ mệnh lệnh cho thuộc hạ trước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt của Chương Kính hướng về phía cổng trại, khóe miệng nhếch lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Chờ ngươi đã rất lâu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi cách Hắc Phong trại chỉ còn một đoạn, Lý Tứ thúc ngựa đi tới bên cạnh Trương Ma Tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đại ca, chúng ta có cần đi nhanh thêm một chút hay không, chúng ta đi như vậy, bọn họ có thể đề phòng không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tứ có phần không yên lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha, nhanh một chút hay chậm một chút thì có gì khác nhau đâu, bọn chúng muốn chuẩn bị thì cứ chuẩn bị đi thôi, chẳng lẽ bọn chúng còn có thể trở mình sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Còn nữa, sơn đạo này can bản cũng không thể nào đột kích được, không bằng để các huynh đệ nghỉ ngơi thật tốt đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Chương Kính sẽ không trốn đâu, trước đó ta và hắn giao thủ, thực tế ta còn lui nhiều hơn hắn hai bước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ E rằng hiện giờ hắn đã không kịp cờ mà muốn tranh tài cùng ta một trận rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đáng tiếc, hắn không biết rằng ta sẽ không một thân một mình giao thủ với hắn, sáu người chúng ta chẳng lẽ không đấu lại hắn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn Trương Ma Tử tràn đầy tự tin, Lý Tứ cũng không tiện tiếp tục nói thêm điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Dù sao thì, lời nói vẫn rất hợp lý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn đám thủ hạ tập hợp lại, gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phía dưới có gần sáu mươi người, xếp hàng chỉnh tề, mỗi người thủ một cây trường dao, vẻ mặt quang vinh túc mục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

So với bộ dáng khi trước đúng là khác nhau một trời một vực, Chương Kính coi là khá vừa lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng không, sợ rằng bọn họ còn kiêu ngạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nghênh chiến! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính rút ra một thanh trường đao chủ lên, mọi người hô lên, sôi nổi tụ tập ở cửa sơn trại, Chương Kính cũng không chuẩn bị động viên gì đó trước trận chiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thắng bại đã được định từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trừ phi Trương Ma Tử cũng đột phá nhị lưu cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, việc này cũng không phải là không có khả năng, ai có thể biết được chữ ngờ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử nhanh chóng dẫn người đi tới sơn trại xung quanh, xa xa nhìn lại, người đứng phía trước nhất chính là Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cười khì khì một tiếng, Trương Ma Tử móc từ trong l*иg ngực ra một chiếc phi tiêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như đã nhắm ngay, phi vừa mới rời tay đã ném thẳng về phía Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi chờ trong chốc lát, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Khai nói với Trương Ma Tử: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đại ca, hình như không bắn trúng hay sao đó! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vội cái gì, để phi tiêu bay một lúc xem nào! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ mấy huynh đệ này, ai cũng không biết được Trương Ma Tử còn có một thủ đoạn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cách xa nhau vài trăm mét mà còn có thể lăng không phi tiêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cần nhãn lực và công phu cường đại hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc, Trương Ma Tử đều có đủ những thứ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy thứ trò mèo này, trước hết để cho Chương Kính nhìn xem một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏