Chương 55: Kim Chùy Tắt Thở

Linh dược, tập hợp linh khí thiên địa mà thành, bản thân nó chính là linh túy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù chỉ là phân nửa gốc linh dược, thì bản thân nó cũng có một năng lượng to lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn khống chế được luồng tinh khí khổng lồ này mới xông phá được quan trong một lần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thông suốt kinh mạch toàn thân, đạt đến nhị lưu cảnh giới! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhị lưu cảnh, cảnh giới mà khiến cho Thạch Kiên Quyết nhớ mãi không quên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảnh giới này có thể làm cho Thạch thôn lần nữa khôi phục vị trí bá chủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi đột phá cảnh giới, Chương Kính và Trương Ma Tử đúng chẳng bằng một con kiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù thực lực của Chương Kính và Trương Ma Tử vượt xa đồng cấp khác, cũng không thể nào là đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch thôn đã co đầu rụt cổ mấy năm, dưới sự dẫn dắt của Thạch Tuấn đã sắp quay trở lại đỉnh cấp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí còn cao hơn nữa, Thạch Tuấn còn rất trẻ, không chừng còn có cơ hội để đột phá nhất lưu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến lúc, đó, tin rằng Thạch Kiên Quyết nhất định sẽ thỏa mãn với thành tựu của mình, mình không khiến cho hắn thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không để cho Thạch thôn thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, hắn không biết Chương Kính cũng đã đột phá nhị lưu cảnh, không thì, thực sự không biết hắn sẽ có cảm tưởng như thế nào! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn đi ra khỏi mật thất, ánh mặt trời phía ngoài vô cùng chói chang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn ở trong mật thất đã ba ngày không nhịn được mà che mắt lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thích ứng được với ánh mặt trời, Thạch Tuấn nhanh chóng rời khỏi tiểu viện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn rất nôn nóng muốn chia sẻ niềm vui này với Thạch Kiên Quyết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn bước ra khỏi tiểu viện, không hề phát hiện ra ở cổng có người trực phiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Bình thường khi bế quan đều sẽ có người trông coi, tránh cho có người đi vào làm phiền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng lần này không nhìn thấy, hơn nữa trên đường phố có vẻ rất yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn cảm thấy có phần không đúng, chẳng lẽ là Trương Ma Tử hay Chương Kính tới đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn nhanh chóng xông về phía từ đường, với tốc độ đã đột phá nhị lưu cảnh hiện giờ, Thạch Tuấn nhanh chóng chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn chưa kịp dến nơi, xa xa đã nghe thấy tiếng khóc, l*иg ngực của Thạch Tuấn đập càng lúc càng dồn dập. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không hy vọng là tràng cảnh kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Thạch Tuấn vọt tới trước cổng từ đường, tất cả mọi người quỳ trên mặt đất khóc rống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn không dám tin tiến lên, những người bên cạnh trông thấy hắn đến, vô cùng thức thời mà nhường đường ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn từng bước từng bước tiến lên, mỗi một bước đi đều cảm thấy trên người đè ép đến ngàn cân trách nhiệm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi đi vào, điều khiến cho Thạch Tuấn lo lắng tim đập là đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết nằm ở trung tâm của từ đường, quỳ ở hai bên đều là những người có địa vị nhất định của Thạch gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc đường đi liên tục có người nói với Thạch Tuấn, thế nhưng Thạch Tuấn không nghe rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ toàn bộ ý thức của hắn đều tập trung vào người của Thạch Kiên Quyết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Phịch!" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn quỳ gối trước người của Thạch Kiên Quyết, hai dòng nước mắt chảy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cắn chặt hàm răng, khóc không thành tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải là không muốn khóc, mà hiện giờ toàn bộ tâm phúc của Thạch thôn đã ở bên cạnh hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không thể lộ ra sự yếu đuối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Thạch Kiên Quyết ngủ ở trên giường, chân mày còn hơi nhíu chặt lại, hiển nhiên vẫn còn có phần không buông xuống được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn hiểu rõ chuyện này nghĩa là gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vẫn tới chậm một bước, không thể để Thạch Kiên Quyết trông thấy hắn đã đột phá nhị lưu cảnh giới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây chính là tộc trưởng đã vì Thạch thôn suốt mười mấy năm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kim Chùy Thạch Kiên Quyết, hôm nay đã đi xa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn không lớn tiếng phát bất kỳ thệ ngôn nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết, hiện giờ tất cả trách nhiệm đều đã đặt lên trên người hắn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng hắn cũng không khiến Thạch Kiên Quyết thất vọng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, bên trong đại bản doanh của Trương Ma Tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phòng ở chủ yếu nằm trên đất bằng, gọi là sơn trại thì thực sự không thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử ngồi ở chủ vị, mặt lộ ra vẻ vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vị thứ nhất ở bên tay trái không còn là Lý Tứ, mà là một thanh niên sắc mặt thoáng hiện ra vẻ tang thương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một lọn tóc rủ xuống mặt, tóc phía sau được tùy ý buộc lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chính là Tam Đao trại Giang Tín! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cường giả chỉ đứng sau Trương Ma Tử ở xung quanh đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Uy lực của Tuyệt Mệnh Tam Đao thì càng thêm tuyệt luân, thế nhưng lại không muốn tranh quyền đoạt thế, chỉ đắm chìm trong thế giới của mình mà luyện đao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không có hứng thú với chuyện của ngoại giới, bằng không sẽ mang lại cho Trương Ma Tử một phiền phức cực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả Trương Ma Tử cũng không có tự tin rằng mình có thể bắt được hắn một cách dễ dàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏