Chương 53: Trần Khải Đột Phá

Hơn trăm dặm xung quanh đây cũng sẽ thần phục dưới chân hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính có thể coi đây là nơi thu được đại dược, làm nguồn cung cho mình tu hành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

nếu như có thể có nguồn đại dược ổn định, Chương Kính cũng không muốn đi làm cái chuyện cướp bóc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ai biết sau này có đột nhiên lật thuyền trong mương hay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao thì châm ngôn cũng đa xnói, bình thường đi ven xông, nào có chuyện không ướt giàu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngộ nhỡ đυ.ng phải đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa nào đó, không phải là đi tong con nghé hay sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính rất coi trọng cái mạng nhỏ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người quan trọng nhất điều gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải là tiếp tục sống hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Thùng thùng thùng!" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đang lúc Chương Kính suy tư, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ai đó? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính híp mắt hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Trại chủ, Trần thống lĩnh cầu kiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài cửa vang lên tiếng nữ nhân mà khi trước cướp được từ trong trại của Lương Chí Siêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Xuân Tú và Hồng Linh đã nghỉ ngơi, đương nhiên là các nàng thay phiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Biết rồi, kêu hắn đến đại sảnh chờ đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thân ảnh ngoài cửa tán đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính bắt đầu đứng dậy mặc y phục, thân thể ngâm một lúc lâu mà cũng không thấy phù chút nào, thân thể này đúng là rất cường tráng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính không khỏi cảm thán một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Trong đại sảnh, khi Chương Kính tới nơi, Trần Khải đnag ngồi ở thủ tọa bên trái thưởng thức trà, sắc mặt vô cùng khoái trá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở thế giới này dĩ tả vi tôn, bản thân Trần Khải đang là thủ hạ có thực lực mạnh nhất của Chương Kính, đương nhiên là ngồi ở cái chỗ việc đáng làm thì phải làm này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Nghĩa không tranh với hắn, dù sao thì sự thực đích xác là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính cũng không lưu tâm đến chuyện nhỏ nhặt này, chỉ cần người phía dưới thầm chấp nhận, hắn cũng không nói gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải uống một hớp trà, ngẩng đầu lên trông thấy Chương Kính đi tới thì vội vàng đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trước mặt Chương Kính, Trần Khải không dám có chút vô lễ nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng thấy bình thường diệu võ dương oai, đó là khi đối mặt với kẻ khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trước mặt của Chương Kính, ngay cả rắm cũng không dám phóng nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là sau khi Chương Kính và Trương Ma Tử bất phân thắng bại thì càng là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đại đương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải vội vàng hành lễ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính gật đầu, đi qua Trần Khải rồi ngồi trên chủ tọa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vung chiếc áo choàng sau lưng lên, đúng thật là có vài phần phong độ của lão đại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính không muốn làm màu như vậy, chủ yếu là do sau khi tắm xong thì hắn tìm đến y phục, chỉ có đúng món này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những thứ khác đều bị giặt sạch, vẫn chưa khô! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Lần này Trần thống lĩnh đã đột phá rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính đại mã kim đao hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đại đương gia quả là tuệ nhãn như đuốc, liếc mắt một cái đã rõ căn nguyên của lão Trần ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải vội vàng nịnh nọt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thuộc hạ vừa mới đột phá chân khí cảnh giới, sau khi chưa củng cố quá tốt, đã tới hồi báo ngay cho đại đương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải cười khì khì! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Đối mặt với lời nịnh bợ của Trần Khải, Chương Kính không hề keo kiệt lời khen với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không tồi, khá lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải cười khì khì, đây là lần đầu tiên Chương Kính khen hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây hắn may mắn thoát được một mạng khỏi đao của Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng có phần lo lắng, dù sao thì hắn cũng không chủ động tìm đến để nhờ cậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà là vì áp lực từ phía Chương Kính nên mới không dám động đao binh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực sự đã chứng minh hắn không động tay là đúng, nếu như thực sự động thủ, e rằng Chương Kính sẽ không xuất ra đến đao thứ hai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không biết rằng Chương Kính có để ý đến loại chuyện như này nay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy nên vẫn luôn không dám có bất kỳ động tác gì, chỉ sợ Chương Kính mượn đại một cớ để tiêu diệt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quả thật là hắn đã suy nghĩ nhiều, thực ra Chương Kính không hề để ý đến chuyện như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy nên, khi Trần Khải nghe thấy Chương Kính khen ngợi thì vô cùng vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ít nhất Trần Khải nhận thức rằng mình đã là người của Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu óc hắn nông cạn, chỉ có thể nghĩ tới mấy thứ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới góc nhìn của Chương Kính, hiện giờ hắn đã đột phá nhị lưu, thủ hạ cũng nên có mấy thuộc hạ có thể làm việc cho mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực lực của Trần Khải hiện giờ coi như là đã đạt yêu cầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây Chương Kính cũng từng hỏi xem Trần Khải luyện tập võ công gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ trong sơn trại chỉ có Phi Phong Đao Pháp của Chương Kính truyền thừa, hắn cũng muốn chuẩn bị thêm vài võ công khác để kiểm chứng lẫn nhau một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Công phu của Trần Khải không hề có tên, theo như hắn nói, là vài thủ quyền pháp mà hắn được một lão khất cái dạy khi còn nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lão khất cái kia chỉ dạy được vài quyền rồi qua đời, Trần Khải vốn chưa hề học xong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Luyện mấy chiêu kỹ năng, cũng không có gì khiến cho khí huyết trong cơ thể tăng trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải có thể có một thân thể như vậy, hoàn toàn là do thiên phú của bản thân tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏