Chương 42: Nhị Lưu Cảnh

Thế nhưng, đại dược tốt nhất mà hắn được tiếp xúc cũng chỉ mới chín mươi năm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Linh dược thì chỉ từng nghe nói đến, chưa từng trông thấy bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thần dược, thì lại càng là thứ chỉ thấy ghi chép bên trong cổ tịch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không ngờ tới, trước mặt chính là linh dược trong truyền thuyết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn nhìn nhánh linh dược không khác gì cây khô, sững sờ say mê, vật này thoạt nhìn thì vô cùng bình thường, không có gì lạ cả! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không sai, chính là linh dược, năm ấy ta tình cờ có được, đáng tiếc chân khí của ta chưa đạt đến hoàn hảo, khí huyết thì lại dần suy yếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy nên mới không thể dùng, nếu không thì ta cũng sẽ không để đến tận bây giờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết thoáng hiện ra chút tiếc hận, nhìn nửa gốc linh dược trong tay lẩm bẩm nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vật này không giống đại dược, đại dược không thể coi như tài nguyên tu hành mà dùng trực tiếp được, chỉ có thể ăn một chút để bổ sung huyết khí, không thì sẽ bị tích tụ trong người, không thể nào tiêu hóa được, đối với tu hành thì có hại, không ích gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa, đại dược không thể ăn nhiều, nếu không thì không có cách nào tiêu hóa được mấy thứ kia, nó sẽ trở thành độc dược, chỉ có thể lấy phương thuốc đặc thù để làm cơ sở cho bọn nhỏ luyện võ, luyện ra một thân thể có nền móng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết dừng lại một chút, giọng nói lại chuyển. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Linh dược thì lại khác, mỗi một gốc linh dược trong truyền thuyết nhất định phải trải qua trăm năm lôi kiếp mới có thể thành hình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Linh dược có linh tính, mỗi một gốc linh dược đều là thiên địa linh túy, đối với thân thể hoàn toàn không có hại, có thể được người hấp thu trực tiếp, có chỗ lợi to lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



-͏ Có thể trực tiếp xúc tiến tu vi chân khí trong cơ thể, ở trong thành trì cũng cực kỳ hiếm thấy, ta có được nó cũng là cơ duyên xảo hợp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong, Thạch Kiên Quyết nhìn về phía Thạch Tuấn quỳ trên mặt đất, trong mắt lóe lên chút hy vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Bản thân linh dược có năng lượng to lớn, vả lại có thể trực tiếp hấp thu, nếu như ngươi dùng nó, rất có thể nương nhờ được năng lượng to lớn này để xông pha thượng đốc huyệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe xong lời nói của Thạch Kiên Quyết, Thạch Tuấn lắc đầu quầy quậy: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như linh dược này có tác dụng như vậy, có lẽ mời gia gia dùng, nói không chừng có thể khiến huyết khí lần nữa khôi phục thêm được một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ta tin tưởng, ta dựa vào bản thân thôi cũng có thể đột phá được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn biết rằng thân thể của Thạch Kiên Quyết hiện giờ đã không được tốt lắm, nói không chừng dùng linh dược xong thì có thể cải thiện thân thể, sống lâu hơn vài năm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết đã làm đủ nhiều điều vì hắn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Bịch!" Thân thể hư nhược của Thạch Kiên Quyết lúc này cũng gắng gượng đứng lên, vỗ vào bàn bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Tuấn vội vã đứng dậy muốn đỡ lấy Thạch Kiên Quyết, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ta không cần ngươi đỡ, ngươi, ngươi quỳ xuống cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết giãy ra khỏi tay đỡ, giận dữ quát lên một tiếng, chỉ vào Thạch Tuấn bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Thạch Tuấn vội vàng quỳ xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi có biết không, đây chính là một cơ hội tốt bao nhiêu, gần đây Chương Kính và Trương Ma Tử tất phải đánh một trận, thực lực cùa bọn chúng bất phân thắng bại, cho dù có một bên thắng thì cũng cần phải bỏ ra một cái giá cực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thạch thị ta có thể trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, không cần thương vong quá nhiều người, ta đã chờ cơ hội này suốt nhiều năm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hiện giờ ngươi dùng linh dược, đột phá nhị lưu, Thạch thôn ta mới có thể chân chân chính chính đứng lên, khôi phục lại vinh quang đã từng có của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mà không phải kéo dài hơi tàn ở chỗ này, khụ khụ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết che ngực ho khan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ cần ngươi có thể đột phá nhị lưu, tất cả những gì Thạch Kiên Quyết ta làm đều đáng giá, năm ấy ra ra sức dẹp nghị luận của mọi người, lập ngươi làm tộc trưởng kế nhiệm là vì điều gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải là vì ngày này sao, hiện giờ ngươi chỉ thiếu một chút nữa thôi là thành công rồi, thế nhưng vẫn cứ khăng khăng lấy chính mình đi đánh cược, ngộ nhỡ ngươi không đột phá nổi, chẳng lẽ chúng ta phải đợi mãi đến khi ngươi đột phá được sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi đã mấy lần không đột phá thành công, lẽ nào lần này ngươi có thể thành công sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Bây giờ ngươi đã gần ba mươi tuổi, mặc dù khí huyết đang tột đỉnh, thế nhưng nếu như lâu dài không đột phá được, chờ đến khi qua năm mươi, khí huyết bắt đầu suy yếu, ngươi càng không có cơ hội đột phá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hơn nữa, đám người Chương Kính, Trương Ma Tử sẽ cho chúng ta cơ hội này sao? Chỉ cần sau khi bọn chúng quyết được thắng bại, mục tiêu đầu tiên của chúng chính là Thạch thôn ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Kiên Quyết đã gần như cuồng loạn gào thét. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người ngoài cửa nghe thấy thanh âm vang lên bên trong muốn đi vào, thế nhưng nghĩ tới Thạch Tuấn vẫn còn đang ở bên trong thì dừng bước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏