Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Từ Sơn Tặc Bắt Đầu Võ Hiệp

Chương 36: Âm U

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người như vậy hoặc là có phúc của kẻ ngu, hoặc là tâm cơ sâu không lường được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xem trận xung đột vừa rồi, Lam Ngọc cũng không phải kẻ có tâm cơ thâm sâu, đương nhiên cũng chẳng phải có phúc của một kẻ đần độn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có thể nói rằng, người này xem xét thời thế rất tốt, mới vừa rồi hoàn toàn giấu thù hận trong lòng, tùy thời phục thù, không hổ là công tử xuất thân từ đại thế lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không thì, mới vừa rồi nếu như hắn dám vô lễ với Chương Kính, nói vài câu ngoan độc, Chương Kính tức cảnh làm thơ là đã có thể đánh chết, người ngoài cũng không nói được gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn làm như vậy, trái lại khiến cho Chương Kính không thể gϊếŧ chết hắn ngay hiện giờ, bằng không thì Chương Kính sẽ mang tiếng bụng dạ hẹp hòi, không hề cho người ta chút mặt mũi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù Chương Kính không thèm để ý đến việc người khác nhìn mình như thế nào, thế nhưng Trương Ma Tử vẫn ở đây, hắn tuyệt đối không thể làm ngơ nhìn Chương Kính gϊếŧ chết Lam Ngọc, không thì mặt mũi của hắn coi như vứt hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người chào hỏi một lúc, lại ngồi ăn một bữa tiệc, không hề nhìn ra có bất kỳ ân oán nào, chỉ cảm thấy ba người đều là kẻ hào phóng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ai mà biết được thực tế ba người này đều mang ý xấu, một bụng muốn hạ đối phương chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đồ qua ba tuần, rượu quá năm vị, Chương Kính thấy thủ hạ của mình đã ăn uống no say, cũng không muốn nán thời gian nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lập tức đưa ta lời cáo từ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người Trương Ma Tử ra sức giữ lại, cực kỳ không nỡ để Chương Kính rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Chương Kính hết lời khuyên bảo, hai người mới chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc gần đi, Chương Kính còn thanh toán hết cả tiền cơm cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Coi như là bữa tiễn biệt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không phải là một người hào phóng, khó tránh khỏi sau này Lam Ngọc tìm mình gây chuyện, quyết định của Chương Kính vẫn là tiên hạ thủ vi cường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không thể lưu lại hậu hoạ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Chưởng quỹ vẫn còn buồn bực, sao bọn họ nhanh như vậy đã hòa hảo rồi, có phải mạch não của những cao thủ này đều đơn thuần hiếm thấy như vậy không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mới vừa rồi còn đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, hiện giờ lại hòa hảo với nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thật sự là không nghĩ ra nổi, chẳng trách mình không trở thành cao thủ được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thôi bỏ đi, đàng hoàng làm đông gia mở khách điếm vẫn tốt hơn, cái chốn giang hồ này ấy à, quá nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Lam Ngọc nhìn Chương Kính rời đi, oán hận trong mắt không thể nào giấu nổi nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thù này đã kết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kể từ khi ra đời đến bây giờ, hắn chưa bao giờ chịu nhiều khuất nhục như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người của mình đã bị người ta gϊếŧ hết, bản thân mình không dám động thủ, còn phải tạm nhân nhượng vì lợi ích mà xin lỗi đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhục nhã đến vậy, sao mà có thể nhịn được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mới vừa rồi chỉ là kế tạm thích nghi của mình, chỉ cần có thể quay lại Hảo Hữu bang, mình chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ là một tên thủ lĩnh sơn phỉ tam lưu cao thủ thông thường mà thôi, đến cả nhị lưu cao thủ cũng không phải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mình sau khi quay về sẽ van cầu phụ thân, phái mấy tam lưu cao thủ đến đây, nhất định phải mang đầu của tên Chương Kính này làm bô! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử nhìn sắc mặt Lam Ngọc dần dần âm u lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng thầm cảm thán, công lực của tiểu tử này vẫn chưa đủ thâm hậu, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ đã lộ rõ nguyên hình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Trương Ma Tử đã biết được thân phận của tên Lam Ngọc này trong lúc uống rượu, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhi tử của Thất trưởng lão Hảo Hữu bang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thân phận này đối với sơn phỉ mà nói, quả là một thân phận không tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không biết vì sao tên Chương Kính này lại cứng đến thế, có quan hệ mạnh hơn cả Lam Ngọc sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy mà lại chẳng sợ chút nào! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tên Lam Ngọc này không phải là nhi tử của một thống lĩnh của Hắc Thủy Thành, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng không, chẳng biết tên Chương Kính này còn dám ngang ngược như vậy nữa không, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phải biết mình, Hảo Hữu bang cách nơi này xa, không thể phái người đến đây, Hắc Thủy Thành thì khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây chính là địa bàn mà Hắc Thủy Thành ngầm thừa nhận, nếu như Chương Kính dám gϊếŧ chết người của bọn họ, vậy thì đúng thật là chết không có chỗ chôn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra thì Trương Ma Tử cũng không đặt nặng Lam Ngọc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nước ở xa không giải được cái khát ở gần, hắn cũng không trông mong Lam Ngọc có thể đưa viện binh đến ngay hiện giờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng là người của Hảo Hữu bang, không thể chen tay vào chuyện của Hắc Thủy Thành! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, trưởng lão của Hảo Hữu bang thực ra chỉ cần tấn thăng lên nhị lưu, tích lũy một vài năm công trạng là đã có thể trở thành trưởng lão. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với loại chỉ thiếu chút nữa là đột phá được nhị lưu cao thủ như Chương Kính và Trương Ma Tử mà nói, vẫn không có lực uy hϊếp đến vậy! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, Trương Ma Tử vẫn phải bảo vệ Lam Ngọc, có thể khiến cho Chương Kính phiền toái một chút, Trương Ma Tử rất vui lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
« Chương TrướcChương Tiếp »