Chương 35: Thực Lực

So với Chương Kính, Trương Ma Tử thì lại càng thêm khϊếp sợ, chưởng pháp vừa rồi Chương Kính sử dụng rõ ràng là Hồi Long Chưởng của Lương Chí Siêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mới ban đầu hắn chưa quá quen thuộc, thế nhưng khi hai bên giao thủ được hơn mười chiêu thì hắn đã nhận ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói thế nào thì cũng đã là hàng xóm mấy năm với Lương Chí Siêu, đều có hiểu biết về võ công của hai bên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tên Chương Kính này không phải hôm qua vừa mới tiêu diệt Lương Chí Siêu sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sao hôm nay có thể dùng được Hồi Long Chưởng? Tuy rằng ban đầu cũng chưa quá nhuần nhuyễn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng sau khi giao thủ hơn mười chiêu, cảm giác được Chương Kính đã dùng Hồi Long Chưởng rất có uy lực, cảm thấy rằng còn dùng mạnh hơn cả Lương Chí Siêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là do có tu vi của Chương Kính chống đỡ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, điều này cũng chứng tỏ rằng thực lực thiên phú của Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Người này, tuyệt đối không thể lưu lại, không thì e rằng sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của mình."

Trương Ma Tử âm thầm suy nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Lam Ngọc mới thực sự khϊếp sợ, hắn có thể cảm giác được thực lực của Chương Kính rất mạnh, với thực lực của hắn, chỉ sợ không phải là đối thủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng hắn lại không ngờ tới mạnh đến như vậy, với thực lực của mình, e rằng chưa đến mười chiêu đã bị đánh chết tươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn rất may mắn, may mắn vì Trương Ma Tử đến đúng lúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn lại rất tức giận, tức Liễu Thanh Thanh đã rước lấy một phiền toái lớn cho mình, nếu như Chương Kính đuổi đến chết không tha, chỉ sợ là hắn chạy trời không khỏi nắng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn cho rằng mình có thể đi lên bổ vài đao sau khi Chương Kính bị thương, giải tỏa mối hận trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Xem tình huống hiện giờ, cho dù mình mà Trương Ma Tử có cùng xuất thủ, Chương Kính cũng có thể thụ thương mà gϊếŧ chết mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ Lam Ngọc không dám vọng động! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người xung quanh thì càng thêm khϊếp sợ, vốn tưởng rằng lần này Chương Kính không thể nào địch lại, cho dù là Trần Khải thủ hạ của Chương Kính, lần này cũng đều cho rằng Chương Kính có khả năng không phải là đối thủ của Trương Ma Tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng tình huống lại như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thoạt nhìn thì thấy bất phân thắng bại, tên thực tế thì Trương Ma Tử vẫn phải nhỉnh hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử là người phương nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Là hãn phỉ đã diễu võ dương oai nhiều năm ở đây, kỹ mã của thủ hạ thì càng đến đi như gió, gϊếŧ người làm trò vui. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mấy năm này, mọi người đã lựa chọn quên đi Thạch thôn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho rằng Trương Ma Tử chắc chắn sẽ là tân tinh dần dần mọc lên khi Thạch thôn suy bại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chủ yếu là do mấy năm này Thạch thôn quả thực không còn có cảm giác tồn tại, ngay cả chút phân ngạch của thương đội cũng không thu được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đương nhiên không thể tránh khỏi việc tưởng rằng Thạch thôn đã không ổn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sự nhanh quên của thế nhân bao giờ cũng rất nhanh, giống như một sự kiện Đĩnh tỷ vậy, lúc ấy chấn động cỡ nào, sau này thì không dám xuất đầu lộ diện cỡ đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thời gian vài năm là quá lâu, lâu đến nỗi những người nơi này hiện giờ gần như xem Trương Ma Tử mới là bá chủ của nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dừng, hơi lan man rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Chương huynh đệ đã bớt giận chưa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử mỉm cười nhìn Chương Kính, không hề nhìn ra mới ban nãy vừa đánh một trận sinh tử với Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như chỉ là vui đùa mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏



Lam Ngọc cũng nhìn vẻ mặt của Chương Kính, vô cùng căng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn Trương Ma Tử rồi suy tư một lúc, thầm nghĩ: "Nếu như hiện giờ mình quyết đấu sinh tử cùng với Trương Ma Tử, hơn nữa bên cạnh còn có Lam Ngọc, bản thân mình rất có thể không đánh lại." ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Mình sắp đột phá Nhị lưu, không thể bỏ mặc cái lợi tạm thời này được." ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha, thực lực của Trương huynh cao cường, huynh đệ ra đương nhiên sẽ nể mặt Trương huynh, lần này coi như là hòa, thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Rất tốt, rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Ma Tử bật cười, cực kỳ hào sảng, nhìn thoáng qua Lam Ngọc đang ở bên cạnh quan sát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vị tiểu huynh đệ này, hiểu lần của ngươi và Chương huynh lần này xem như là đã cởi bỏ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lam Ngọc tiến lên chắp tay tạ ơn với Trương Ma Tử: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đa tạ Trương đại ca đã ra tay bang trợ, tiểu đệ Lam Ngọc, sau ngày sẽ báo đáp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nói tạ ơn xong thì lại quay sang bên Chương Kính: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Lần này là do huynh đệ ta quản giáo không nghiêm, đa tạ Chương huynh đã khoan dung. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt vô cùng thành khẩn, trong mắt không nhìn ra chút gì như khi xung đột ban nãy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn Lam Ngọc xin lỗi mình, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Lam Ngọc huynh đệ, đây chỉ là một hiểu lầm thôi, ta và ngươi cười một tiếng thì miễn ân cừu, thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đa tạ Chương huynh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn ra Lam Ngọc tất nhiên vẫn sẽ có oán thù sâu đậm với mình, chẳng qua là giấu rất kỹ mà thôi, Chương Kính không tin rằng mình đánh thẳng vào mặt hắn, hắn sẽ không lưu tâm chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏