Chương 39

Nấu cơm ở đây không có gì khó khăn, tới tới lui lui đều là cơm khô cùng khoai lang đỏ, cháo khoai lang, sau đó chính là canh rau xanh, rau dại, bí đỏ hấp. Trừ bỏ những thứ này thì không còn gì nữa. Trong bếp chỉ có muối cùng nước tương, lọ đựng dầu mỡ chính là trống không.

Tuy rằng nấu cơm không khó, nhưng không thể nói không tốn thời gian, chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn là bước phiền toái nhất, đồ ăn cho bẩy người, hơn nữa không có canh, lại là thời kỳ trưởng thành của bọn họ, mỗi người đều là dạ dày vương, phân lượng đều bày tại nơi đó.

Chúc Hỉ một bên rửa sạch khoai lang đỏ, một bên hỏi: “Hôm nay thế nào? Có người đến khám bệnh sao?”

Giản Trăn Trăn rửa sạch mướp hương cùng cà tím trong tay: “Có.”

Chúc Hỉ nhìn cô một cái: “Cô đừng cao hứng quá sớm, nếu chữa hỏng rồi, thanh niên trí thức bọn tôi nhưng cứu không được cô.”

Giản Trăn Trăn: “……” Cô biết Chúc Hỉ có tâm nhắc nhở, nhưng lời nói này của cô ấy để cho người khác nghe được trong lòng khẳng định phải khó chịu.

Chúc Hỉ giống như cũng ý thức được, buồn đầu một hồi lâu không nói lời nào, sau đó mới mở miệng: “Đúng rồi, hôm nay cô còn chưa về phòng ngủ đi, hôm nay có người gửi thư đến cho cô, còn kèm theo một bọc hàng, tôi để trên giường của cô.”



Giản Trăn Trăn sửng sốt, “Ai gửi tới?”

Chúc Hỉ ghé mắt: “Trừ bỏ người trong nhà còn có ai?”

Nghe xong lời này, trong lòng Giản Trăn Trăn không khỏi căng thẳng: “Nhà mọi người đều gửi tới cái gì sao?”

Chúc Hỉ tới: “Không có, chỉ có cô, Triệu Hữu Dân, Phương Cẩm Quang, ba người.”

Giản Trăn Trăn làm xong việc trong tay liền đi về phòng. Trên giường đêm của cô có một bóc hàng, khi bỏ ra cô liền nhìn thấy bên trong là một cái áo lông cũ, một bộ quần áo mùa hè mới, hai đôi giày, còn có thêm một túi kẹo cùng một gói bánh hạch đào nhỏ.

Thư được đặt ở bên trong áo bông, trước tiên Giản Trăn Trăn mở thư ra nhìn nhìn, đây là mẹ của nguyên chủ viết, ước chừng ba trang giấy, tràn đầy, tất cả đều là những lời quan tâm tới con gái.

Nhìn nhìn, Giản Trăn Trăn liền đỏ hốc mắt, trong lòng cũng cảm giác trướng trướng, đã vui vẻ, lại khó chịu.