Chương 37

Đại danh của bác sĩ Lục, Trần Ngôn Hồng cũng có nghe qua, cô không cho rằng, một vị bác sĩ có danh tiếng như vậy là không duyên cớ gì nói mạnh cho một vị thanh niên trí thức.

Giản Trăn Trăn cười: “Được, chị Ngôn Hồng, chị cũng trực tiếp gọi tôi là Trăn Trăn đi. Đây là kỳ nam dài năm ngón tay, chị có biết không?”

Trần Ngôn Hồng nhìn nhìn: “Biết, cái này có thể dùng để nấu canh, nhưng muốn nói cụ thể công hiệu của nó thì tôi không biết.”

Giản Trăn Trăn: “Nó có thể ích khí bổ hư, kí©h thí©ɧ tuần hoàn khí huyết, giảm đau, cũng có thể tiêu đờm, giảm ho, .. tác dụng rất nhiều. Nhưng hiện tại chỗ này của chúng ta không có nhiều, chị có gặp qua chỗ nào có hay không, chúng ta đi đào.”

Trần Ngôn Hồng nghiêm túc nghe xong, ở trong lòng ghi nhớ công hiệu của dược liệu: “Tôi biết nơi nào có, quay đầu lại tôi mang cô đi……”

Hai người sửa sang lại từng ngăn kéo, từng ngăn kéo một. Giản Trăn Trăn cũng từng bước từng bước dạy Trần Ngôn Hồng nhận thức này đó dược liệu. Hai người thu thập đến buổi chiều, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, hơn nữa thanh âm này còn càng lúc càng lớn, càng ngày càng gần.



Trần Ngôn Hồng đứng lên, đi về phía cửa: “Tôi ra nhìn xem là chuyện như thế nào.”

Cô vừa đi ra trạm y tế liền nhìn thấy, là thím Vương ôm cháu trai mới tám chín tuổi chạy tới, phía sau còn đi theo một đống người xem náo nhiệt.

Trên mặt thím Vương chứa đầy lo âu, đứa nhỏ trong lòng ngực thím mềm nhũn, uể oải ỉu xìu. Thím ta vừa bước vào trạm y tế liền nói một chuỗi dài, Giản Trăn Trăn không thể không đánh gãy lời thím ấy: “Thím, thím nói chậm một chút.”

Giản Trăn Trăn một bên nói, một bên kiểm tra nhiệt độ trên trán của đứa nhỏ, phát sốt. Sau đó cô bắt đầu kiểm tra yết hầu, tay chân, cuối cùng mới tới bắt mạch.

Nhìn đến bộ dáng làm đâu vào đấy, quan trọng nhất là bình tĩnh trên mặt Giản Trăn Trăn, làm cho thím Vương cũng bị cảm nhiễm, bà thở hổn hển, thả chậm ngữ điệu, “Cháu nội tôi phát sốt hai ngày nay, trong nhà mới dùng phương phát thô sơ giúp thằng bé hạ sốt, chỉ là thằng bé hạ sốt rồi lại phát sốt, hơn nữa còn ho khan. Lúc nãy làm việc có chút khát nước, tôi liền trở về nhà uống miếng nước, kết quả vừa vào cửa đã thấy thằng bé nằm trên mặt đất, bên cạnh còn có một bãi nô.n. Hôm nay tôi còn nghĩ thằng bé sẽ khỏe, nhưng vừa nô.n xong, hiện tại thằng bé lại phát sốt. Nó cũng không ăn vào được thứ gì, trứng gà đều ăn không ngon……” Bà nói nói năng có chút lộn xộn.