Gϊếŧ người phóng hỏa đai lưng vàng, sửa cầu trải đường không thi hài.
Bây giờ Tần Thư Kiếm mới có thể cảm nhận được một cách chân thực, ý nghĩa trong câu nói kia.
Lần này tiêu diệt Thương hội Thừa Vận, thu hoạch không thể nói là không lớn.
Lương Sơn trại có được một nhóm bạc như thế, trong tương lai gần đã không cần phát sầu vì bạc nữa.
Nhưng mà.
So với nhóm hàng hóa này, có một chuyện càng làm cho Tần Thư Kiếm vui vẻ hơn.
Đó chính là 83 điểm HP.
Có thể nói, đây là lần thứ nhất hắn có được nhiều điểm HP như vậy.
Nếu không phải Thương hội Thừa Vận cống hiến ra, cho dù hắn gϊếŧ sạch toàn bộ sơn phỉ Lương Sơn một lần, cũng chưa chắc có được nhiều HP như vậy.
Quan trọng nhất chính là.
Thông qua chuyện này, Tần Thư Kiếm phát hiện một phương pháp thu hoạch HP khác.
Đó chính là ——
Người dưới tay hắn gϊếŧ NPC, hắn cũng có thể nhận được điểm HP.
Chuyện này rất quan trọng đối với Tần Thư Kiếm.
Thậm chí, nó mang tính chất quyết định đối với con đường của hắn sau này.
Phải biết, trước mắt nếu muốn bước vào Nhập võ ngũ trọng, có thể sẽ phải cần trên trăm HP, càng đừng nói đến Nhập võ lục trọng, thất trọng sau đó.
Càng về sau, để tăng lên một tầng cảnh giới chắc chắn sẽ là một con số khổng lồ.
Dựa vào một mình Tần Thư Kiếm, chỉ sợ dù gϊếŧ rất lâu cũng chưa chắc có thể góp đủ HP để tấn thăng.
Thế nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác biệt.
Chẳng những hắn gϊếŧ NPC có thể đạt được HP, thủ hạ của hắn gϊếŧ NPC cũng có thể đạt được HP.
Còn chưa nói tới việc, có lẽ tương lai khi gϊếŧ chết người chơi, cũng sẽ có thể được điểm HP.
Trong trận chiến với Thương hội Thừa Vận, Tần Thư Kiếm chỉ gϊếŧ một mình Hàn Tĩnh.
Những hộ vệ thương hội còn lại đều là do sơn phỉ Lương Sơn trại hạ thủ.
Nói cách khác, nếu như chỉ có một mình hắn, căn bản không có khả năng đồ sát sạch toàn bộ Thương hội Thừa Vận, cũng không có khả năng lấy được nhiều điểm HP như vậy.
Mới đầu.
Tần Thư Kiếm rất phiền não vì chức Trại chủ Lương Sơn trại này, cho rằng đây là một sự trói buộc với bản thân.
Nhưng bây giờ ——
Tần Thư Kiếm đã không có ý nghĩ đó nữa.
Làm sơn phỉ rất tốt.
Làm đầu lĩnh sơn phỉ càng tốt hơn.
Bây giờ sơn phỉ Lương Sơn chỉ có bảy mươi người, mà thực lực đều chẳng ra sao cả. Nhưng nếu số người tăng mạnh một lần, có thể là gấp mười thì sao, lúc đó thực lực của Lương Sơn trại chắc chắn sẽ tăng lên theo cấp số nhân.
Mà khi thực lực của Lương Sơn trại gia tăng, cũng mang ý nghĩa hắn có thể đạt được càng nhiều HP.
Sơn phỉ làm việc gì?
Cướp bóc?
Ỷ mạnh hϊếp yếu?
Đối với Tần Thư Kiếm, chuyện này đều không quan trọng.
Quan trọng là, hắn đã tìm được đường tắt để nhanh chóng tăng thực lực mình lên.
Bây giờ trong lòng Tần Thư Kiếm đã có thêm một dã vọng.
Hắn muốn làm một đầu lĩnh sơn phỉ lớn nhất.
Chuyện này không xung đột gì với mục tiêu ban đầu, ngược lại còn hỗ trợ lẫn nhau.
“Ài, Quả nhiên cuộc sống phải có mục tiêu, như vậy mới có động lực để tiến lên!” Tần Thư Kiếm nở nụ cười, trong lòng vui vẻ.
Nhưng chuyện quan trọng trước mắt, vẫn là tăng thực lực của mình lên trước.
Nhìn xem 83 điểm HP, Tần Thư Kiếm rơi vào trầm tư.
Dựa theo tính toán của hắn, chỉ cần lại có thêm ba mươi điểm HP thì có thể tăng Đoán Thể Kinh lên tới ngũ trọng.
Mặc dù lỗ hổng này không lớn, nhưng cũng không tính là nhỏ, trong ngắn hạn khó có thể đền bù được.
Từ trận chiến với Hàn Tĩnh, mặc dù nhờ ngoại vật giúp đỡ, lúc này mới khiến cho hắn chiếm được tiên cơ.
Nhưng nói thật.
Thứ chân chính tạo ra tính nghiền ép, vẫn là môn Hắc Hổ đao pháp đạt đến cấp độ Lô hỏa thuần thanh kia.
Trải qua thực chiến, Tần Thư Kiếm mới biết môn Hắc Hổ đao pháp này tăng phúc cho mình bao nhiêu.
“Hắc Hổ đao pháp cấp độ Lô hỏa thuần thanh đã được như thế, nếu như có thể tăng cao hơn một tầng, e rằng cho dù không tăng lên cảnh giới, thực lực cũng sẽ tăng cường rất nhiều.”
Ánh mắt Tần Thư Kiếm biến ảo, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm.
Ngao rống!
Tiếng gào thét chấn thiên truyền đến.
Một đầu hổ đen cao lớn bằng hai người chạy nhảy ở giữa núi rừng, một một cử động đều thể hiện ra uy thế của Vua muôn loài.
Khí tức hung hãn đập vào mặt.
Sau đó, hổ đen bỗng nhiên hành động, đánh gϊếŧ về phía trước.
...
Oanh!
Tần Thư Kiếm chấn động, cảm ngộ giống như thủy triều dâng lên.
Vào lúc này, hắn dường như hóa thân thành một đầu hổ đen, gầm rống giữa núi rừng.
Ba chiêu mười tám thức Hắc Hổ đao pháp phảng phất sống lại, không ngừng tái hiện ở trong đầu hắn.
Thật lâu sau, Tần Thư Kiếm mới thức tỉnh lại từ trong cảm ngộ này.
Trong đôi mắt bình tĩnh, tựa hồ ẩn chứa một loại hung quang đáng sợ nào đó. Hắn chỉ ngồi ngay ngắn ở đấy, dường như đã có một luồng uy thế mạnh mẽ hiện ra.
“Đăng phong tạo cực!” Tần Thư Kiếm thì thầm một câu.
Đây chính là một tầng phía sau Lô hỏa thuần thanh.
Đến cấp độ này, cũng mang ý nghĩa cảm ngộ của hắn đối với Hắc Hổ đao pháp đã hoàn toàn không kém gì người sáng tạo ra nó.
Danh tính: Tần Thư Kiếm
Thân phận: Trại chủ Lương Sơn
Sở thuộc thế lực: Lương Sơn trại
Cảnh giới: Nhập võ ngũ trọng (Thân ở trong phạm vi thế lực Lương Sơn trại, cảnh giới +1)
Tu luyện công pháp: Đoán Thể Kinh tứ trọng (Tổng ngũ trọng) (Phàm giai hạ phẩm), Hắc Hổ đao pháp (Đăng phong tạo cực) (Phàm giai trung phẩm)
HP: 8
Trang bị: Lợi khí cửu phẩm Hổ Đầu Đao, hộ giáp cửu phẩm sáo trang Áo Da Hổ (Áo khoác da hổ, quần dài da hổ, đai lưng da hổ, giày da hổ)
Đây chính là toàn bộ thuộc tính bây giờ của Tần Thư Kiếm.
83 điểm HP đã bị tiêu hao 75 điểm, lúc này đưa Hắc Hổ đao pháp từ Lô hỏa thuần thanh tăng lên tới Đăng phong tạo cực.
Phần cảnh giới không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng thực lực đã có biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Sau khi Hắc Hổ đao pháp đạt tới Đăng phong tạo cực, Tần Thư Kiếm có một loại dự cảm.
Nếu như lấy trạng thái lúc này của hắn đối đầu trực diện với Hàn Tĩnh khi mạnh nhất, cũng có thể chiến thắng.
Coi như không có thân phận Trại chủ Lương Sơn trại gia trì, hắn vẫn có thể nắm chắc.
Phải biết.
Thực lực của Hàn Tĩnh chắc chắn là cao thủ Nhập võ ngũ trọng.
Nếu Tần Thư Kiếm không được gia trì thuộc tính từ thân phận, cảnh giới cũng chỉ là Nhập võ tứ trọng.
Nhưng bây giờ, hắn đã có thực lực và sự tự tin này.
Mà nơi phát ra sức mạnh và sự tự tin đó, chính là Hắc Hổ đao pháp cảnh giới Đăng phong tạo cực.
Sau đó, Tần Thư Kiếm lại dồn lực chú ý vào đồng hồ đếm ngược.
“Khoảng cách người chơi giáng lâm, còn 0 ngày 5 giờ 21 phút 03 giây!”
Thời gian hơn hai ngày, trong lúc bất tri bất giác đã hạ xuống chỉ còn lại không tới sáu giờ.
Chuyện này cũng nói rõ.
Còn không đến sáu giờ nữa, người chơi sẽ giáng lâm đến thế giới này.
Tần Thư Kiếm hít sâu một hơi, tâm thần cũng chập chùng.
Hắn không biết người chơi sẽ dùng phương thức nào để giáng lâm, hắn cũng không biết sau khi người chơi giáng lâm sẽ có biến hóa như thế nào.
Thời gian hai ngày, cũng không dài.
Tần Thư Kiếm tự nhận những chuyện có thể làm đều đã làm rồi.
Chút thời gian còn lại này, cũng không làm được quá nhiều thứ.
Điều duy nhất có thể làm bây giờ, chính là chờ đợi người chơi giáng lâm.
Tần Thư Kiếm lẳng lặng ngồi yên ở nơi đó, nhìn xem thời gian đếm ngược dần dần trôi qua.
Bên trong Trung Nghĩa Đường, lập tức rơi vào yên tĩnh.