2.
Chuyện tôi bị cắm sừng đã bị lan truyền khắp đại học A. Mọi người đều ở sau lưng gọi tôi là Hulk.
Bạn cùng phòng nghe được chuyện tôi đã gặp phải thì vô cùng đồng tình.
“Người anh em, thật ra bị Tiêu Tư Việt cướp đi bạn gái không mất mặt.”
“Chỉ có thể chứng minh ánh mắt của hai người các cậu giống nhau, bốn bỏ năm lên, cậu cũng coi như là nửa nam thần rồi.”
“Cmn, cậu có thể an ủi người khác hay không?” Tôi giả vờ muốn đạp cậu ta một phát.
Bạn cùng phòng vội xin tha: “Hảo hán chậm đã, tớ có cách giúp cậu. Cậu ta cướp bạn gái cậu, vậy cậu quen bạn trai đi, phương pháp trái ngược.Cậu ta cũng không thể cướp cả con trai chứ?”
“Tớ hiểu rồi, “văn học điên rồ” đúng không? Cái này tớ rất thành thạo!”
Cho dù đấu không lại cậu ta, làm cậu ta ghét bỏ chút cũng tốt.
Thấy tôi hài lòng với đề nghị này, bạn cùng phòng liền cảm thấy vô cùng vui sướиɠ.
Cuối cùng còn đưa ra một câu hỏi tra tấn tâm hồn: “Nhưng người bạn trai này của cậu tìm ở đâu bây giờ?”
Tôi vỗ vỗ bả vai của bạn cùng phòng: “Nhiệm vụ gian khổ này cứ giao cho cậu đi.”
Không đợi bạn cùng phòng phản bác lại, tôi đã lên giường nằm ngủ.
Nhưng ngàn lần không ngờ tới ngày hôm sau cậu ta đã tìm cho tôi một người bạn trai, còn hẹn tôi tối gặp mặt ở KTV.
Tôi nghĩ cũng không thèm nghĩ, vui vẻ đi đến chỗ hẹn mà không hề chú ý đến sự khác thường trong mắt bạn cùng phòng.
Tên cậu bạn này là Chu Thiên Kì. Là kiểu người đẹp trai thích vận động.
Nếu nói Tiêu Tư Việt đẹp trai số hai, thì cậu bạn này cũng phải đẹp trai số ba, là đẹp trai theo kiểu dễ gần.
“Cậu không giống trong tưởng tượng của tôi.” Nam sinh cười ngại ngùng.
“Không giống chỗ nào?”
“Rất yên lặng, không ồn ào.”
Nụ cười của tôi cứng đờ, phỏng chừng bạn cùng phòng đã miêu tả tôi giống con khỉ.
Nhưng sao lại có chút cảm giác thân thiết nhỉ? Mặc kệ, chỉ cần có thể làm cho Tiêu Tư Việt chịu thua là được.
Tôi học dáng vẻ của nữ sinh, ngã vào lòng Chu Thiên Kì.
Tuy nhiên vừa mới luyện tập một chút, sao có thể lòi ra trước mặt Thẩm Tư Việt chứ.
Không biết có phải ảo giác hay không, tôi cảm thấy thân thể Chu Thiên Kì cứng đờ, mặt còn hơi đỏ.
Cậu ta không phải là trai thẳng à?
Tôi còn đang nghi hoặc, bỗng có người đạp cửa đi vào.
Dm, cảnh tượng xấu hổ đã xảy ra. Thế mà lại là bạn gái cũ của tôi, Tiểu Tư.
Chỉ thấy cô ấy trợn trừng mắt, không dám tin mà mà nhìn tôi.
“Khương Niên, cậu thế mà lại là gay.”
“Có phải cậu bị tôi đá cho nên chịu kí©h thí©ɧ rồi?”
Tôi lập tức chui ra khỏi lòng Chu Thiên Kì, còn chưa được hai giây đã nhìn thấy Tiêu Tư Việt cũng đi vào, tôi chỉ có thể chui ngược lại vào lòng Chu Thiên Kì.
“Gay thì sao? Tình yêu không phân biệt giới tính.”
“Người tôi yêu chính là cậu ấy.”
“Hay là cậu kỳ thị?”
Tiểu Tư vội vàng làm rõ quan hệ, nhíu mày tỏ vẻ ghét bỏ: “Không kỳ thị! Cậu thích thì tốt! Thích thì tốt!”
Tôi liếc mắt sang chỗ Tiêu Tư Việt, sắc mặt của cậu ta so với lần đầu nhìn thấy tôi có bạn gái có khó coi hơn.
Cậu ta nhìn tôi chằm chằm, giống như tôi vừa nói lời gì đại nghịch bất đạo.
Tôi trộm vui vẻ ở trong lòng, coi như hòa nhau một ván.
“Ghê tởm!” Tiêu Tư Việt vứt lại một câu rồi tức giận xoay người rời đi.
Bạn gái cũ của tôi vội vàng đuổi theo: “Tư Việt, đợi tớ với, không phải muốn đón sinh nhật sao?”
Sau khi bọn họ rời đi, tôi cười hì hì đứng dậy vỗ cánh tay Chu Thiên Kì: “Cảm ơn nhé người anh em, hôm khác mời cậu đi ăn cơm.” Sau đó ngâm nga một điệu hát dân gian và quay về kí túc xá.
Tôi hài lòng nói với bạn cùng phòng: “Cậu đừng nói gì hết, cách này của cậu thực sự rất hữu dụng! Cậu không nhìn thấy dáng vẻ tức giận đó của Tiêu Tư Việt đâu!”
Bạn cùng phòng cười gượng hai tiếng: “Hữu dụng là tốt! Hữu dụng là tốt!”
“Sao cậu lại có chút không bình thường nhỉ?”
Bạn cùng phòng lau vài giọt mồ hôi trên trán: “Tiểu Niên, có chuyện rồi, tớ phải nói với cậu, là chuyện có liên quan đến Chu Thiên Kì.”