Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tử Nhân Trang

Chương 5: Hoa Tế Không Rụng, Người sẽ không chết

« Chương Trước
Thấy phản ứng này của Trưởng Thôn khiến chân tay của tôi bủn rủn.

Sắc mặt của bà đại biến, nhìn thẳng vào trưởng thôn, bắt ông ta mau nỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trưởng thôn lúc này mới run rẩy nói: “Bọn họ không có treo cổ…. Nhưng tất cả đều nhảy xuống giếng hết rồi…..một nhà năm người đều chết hết.”

Đầu tôi ong ong, sau lưng đều ướt đẫm mồ hôi lạnh!

Cơ thể của bà lay động, lui về phía sau suýt nữa thì ngã ngửa ra mặt đất, may mắn phía sau có cửa phòng chặn lại.

Bà bám vào cánh cửa mới miễn cưỡng đứng vững, không ngừng lắc đầu, nói tạo nghiệp, tạo nghiệp lớn rồi…..

Một khắc sau, bà liền gấp gáp truy hỏi: “Năm người? Là năm người sống đều nhảy xuống giếng, vậy Triệu Kiệt đâu? Thi thể có ở nhà không?!”

Trong mắt của trưởng thôn đều là sợ hãi, nhanh chóng lắc đầu, nói không còn thấy Triệu Kiệt đâu!

Nhất định là Triệu Kiệt không can tâm chết như vậy, nên mới gϊếŧ cả gia đình mình!

Trưởng thôn thúc dục bà mau đi đến Triệu gia, chuyện này nhất định phải giải quyết, nếu không Triệu Kiệt biến thành quỷ, nhất định sẽ gây phiền phức cho cả thôn!

Trong lòng tôi nổi lên một trận lạnh lẽo.

Bởi vì tôi không nghĩ theo hướng đó.

Thật sự là do Triệu Kiệt hại cả nhà Triệu Ngõa Tượng sao?

Sợ là cả thôn đều nghĩ sai rồi….

Sắc mặt của bà cũng âm u bất định, bà quay người về phòng lấy ra chiếc hộp da nhỏ, rồi gọi tôi đi cùng.

Trưởng thôn mau chóng đi trước dẫn đường.

Lúc này, trởi càng lúc càng sáng, ánh mặt trởi chiếu trực tiếp lên mặt khiến mắt không thể mở lớn được càng làm lòng người hoang mang.

Đi được khoảng bảy tám phút, cuối cùng cũng đến giữa thôn, bên ngoài nhà Triệu Ngõa Tượng.

Bức tường ngoài sân được lát bằng gạch tráng men màu xanh, ngay cả cổng sân cũng được ốp bằng gạch men cao cấp.

Trước kia, Triệu Ngõa Tượng là chủ thầu trên thành phố, là người giàu có trong thôn, kiếm được rất nhiều tiền.

Năm đó chuyện của Thẩm Hà phát sinh, những người dân khác đều đi nịnh bợ Triệu Ngõa Tượng, nào có ai thèm đi truy cứu chuyện này?

Vả lại, còn có không ít đứa trẻ cũng tham gia cùng Triệu Kiệt, ai lại đi quản một đứa trẻ mồ côi như Thẩm Hà?

Sau khi chúng tôi đi vào sân, không ít người dân đang vây quanh.

Bên phải sân có một cây hoa hòe già, dưới gốc cây là một cái miệng giếng.



Đa số người dân đều là một bộ mặt sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng tiến gần hơn để xem miệng giếng.

Có ba người nam tử đang đứng bên cạnh miệng giếng kéo dây thừng giống như đang kéo một thứ gì đó lên.

Người dân nhìn thấy bà nội, không ít người tiến lại gần, sôi nổi bàn tán.

Đại khái chính là nói do hôm qua bà nội hóa trang cho Triệu Kiệt, nhất định là đã xảy ra vấn đề rồi!

Nếu không, Triệu Kiệt làm sao lại đi hại cả gia đình mình?!

Trong chuyện này bà nội phải chịu trách nhiệm! Nhất định phải tìm được Triệu Kiệt, vạn nhất anh ta hại cả ngưởi dân trong thôn, ngày tháng sau này đừng mong sống tốt được nữa!

Ánh mắt của bà hung dữ quét một vòng những người xung quanh, chỉ nói một câu im miệng.

Mọi người xung quanh vừa tức nhưng lại không dám nói, lui về sau mấy bước.

Còn có người đem chuyện này đổ lên đầu tôi, nói do tôi xui xẻo đυ.ng phải Triệu Kiệt, mới làm anh ta gϊếŧ hại mạng người, biến thành ác quỷ!

Tôi cũng không dám đi lên phía trước nữa, chỉ dám trốn sau lưng bà.

Ngay vào lúc này, bên miệng giếng có người nói.

“Kéo lên được rồi!”

Tôi lập tức nhìn qua đó, liền nhìn thấy một cỗ thi thể đang bị dây thừng vòng quanh cổ đang được lôi ra khỏi miệng giếng.

Mặc dù xác chết đã bị ướt và bị trương phình nhưng vẫn có thể nhận ra đó là xác của Triệu Ngõa Tượng.

Cả người tôi lạnh toát như thể rơi xuống hầm băng…..

Một nhà Triệu Ngõa Tượng, có lẽ đã chết trong tay của Thẩm Hà.

Chỉ là đã mười mấy năm trôi qua rồi, bọn họ không chừng đã sớm quên đứa trẻ mồ côi không may bị đập chết ở Nê Vạn Tử kia......

Tôi đang muốn mở miệng nói chuyện, nhưng bà đột nhiên qua đầu trừng mắt nhìn tôi.

Lập tức, những lời tôi muốn nói đều bị nuốt trở về.

“Đầu tiên phải tìm ra Triệu Kiệt, Liệm Bà không đem được người chết đi, chính là đã vi phạm quy định rồi.” Bà nội thấp giọng nói.

Trong đầu tôi cũng ong ong.

Lời của bà không phải là đang đe dọa.

Liệm Bà đưa người nhập liệm hóa trang, cho người hồi quang phản chiếu, kì thực là đã cầu tình với Diêm Vương, gia hạn thời gian người chết xuống dưới địa phủ.



Diêm vương định ngươi canh ba chết, Liệm Bà giữ mạng ngươi tới canh năm, vào canh năm trời sáng, ngươi bắt buộc phải chết, đây chính là quy định của Liệm Bà.

Từ nhỏ bà nội đã dạy tôi, quy định này tuyệt đối không được phá.

Một khi bị phá, người được giữ mạng sẽ muốn tìm Liệm Bà đòi mạng nhiều hơn!

Âm sai ở bên dưới không thể bàn giao người, sẽ tìm Liệm Bà gây phiền phức!

Tôi vừa nghĩ đến đây, đã thấy bà đi về phía gian nhà chính.

Tôi cũng vội vàng đi theo sau bà.

Mới bước vô gian nhà chính, vì không được ánh nắng bên ngoài chiếu vào nên căn phòng trở nên lạnh lẽo hơn.

Cái lạnh này không giống với lạnh bình thường, dường như lộ ra mấy phần tĩnh mịch!

Do dự một lúc, tôi mới nhỏ tiếng nói với bà, khả năng là do Thẩm Hà làm….

Bà gập người, cúi đầu xuống, dò xét trên mặt đất.

Khoảng nửa phút sau, bà mới yếu ớt nói với tôi: “Nếu là Thẩm Hà làm, sự việc sẽ không rắc rối như vậy, cậu ta nhất định sẽ không để cho Triệu Kiệt sống.”

“Nhưng nếu không phải là cậu ta làm, sự việc sẽ càng rắc rối! Nếu người phải chết mà không chết, còn gϊếŧ năm mạng người, thì cái mạng già này của ta cũng không đủ để bù được!”

“Trước tiên phải tìm được hoa tế, hoa tế rơi xuống đất, người sẽ đoạn khí.” Nói xong, bà lại cúi đầu, tìm kỹ lại trên mặt đất.

Trong thuật nhập liệm, hoa tế chính là vật định hồn!

Không có ai là muốn chết, người được Liệm Bà hồi quang phản chiếu cũng rất đau khổ, bởi vì họ rõ ràng biết bản thân sẽ tắt thở thêm một lần nữa.

Đến canh năm, hoa tế nhất định sẽ từ trên trán rơi xuống.

Nếu như hoa tế không rơi….

Vậy “Người” sẽ không chết!

Âm sai cũng sẽ cho rằng Liệm Bà cố ý giữ lại người!

Trong tình huống này, Liệm Bà nhất định sẽ bị báo ứng!

Trong lúc đang suy nghĩ, tôi đã tìm hết một vòng gian nhà chính.

Bà nội đi đến căn phòng bên cạnh, tôi cũng đi đến một căn phòng khác, tiếp tục tỉ mỉ tìm kiếm….

Càng tìm, tim tôi càng lo.

Trên mặt đất sạch sẽ không dính một hạt bụi, nào có bóng dáng của hoa tế?
« Chương Trước