Chương 64

Khi Ukr lên phòng bệnh...

Ukraine:???

Ukraine:Sao buồn vậy?;-;

Nazi:Ko có gì....

Ukraine:Tôi có đi mua ít hoa quả.Để tôi cắt cho cô.*lấy dao*

"Cạch!"

Cả hai:???

Natysha:.....

Nhớ cô gái ôm USSR ở cuối chap 61 chứ?....Natysha,người tình mới của USSR trong thời gian cô chạy trốn...

Natysha:Nazi,quả nhiên....

Nazi:?....

Ukraine:Lại nữa.

Nazi:C...cô là...ai?....

Natysha:Chạy trốn khỏi nhà tù là một sai lầm lớn đối với một tù nhân.Cô còn là một tù nhân chiến tranh nữa.

Natysha:Đáng lắm....nên cảm thấy may mắn vì USSR đã ko đánh đến chết cái mạng quèn của cô.

Natysha:Đêm đó tôi chứng kiến hết rồi.Nếu cô chịu thú tội với USSR,chẳng phải anh ấy sẽ nhẹ tay hơn sao?

Nazi:......

Nazi:Sao tôi phải thú tội?.....

Nazi:Sao tôi phải thú tội....khi hắn ko nghe?....

Nazi:Nếu cô thích,thì cứ cưới luôn USSR đi....Đừng đến đây làm phiền tôi lúc nghỉ ngơi....

Natysha:Tôi biết cô thích USSR....

Nazi*ngắt lời*:Ko phải thích...mà là yêu....

Nazi:Nhưng tôi ko yêu như cô....

Nazi:Tôi ko muốn lên giường mỗi đêm với hắn.Đối với tôi việc đó chẳng khác gì bị làm nhục.Cô thích thì cô cứ lên,tôi ko ý kiến.

Nazi:Chỉ cần USSR biết tôi yêu hắn,và yêu hắn đến nhường nào,từ đâu,....có lẽ hắn sẽ thay đổi....

Natysha:Anh ấy chỉ thay đổi vì tôi~

Nazi:.......

Natysha:Tôi biết cô đang muốn giở trò để khiến USSR yêu cô,nhưng dù sao thì cũng chỉ có một kết quả duy nhất....

Ukraine*ngắt lời*:Cút mẹ mày đi.

Ukraine:Cút ra ngoài!

Natysha:Cô!....

Ukraine:Mày nói hơn nhiều đấy,và bọn tao nghe vậy là đủ rồi.



Ukraine:Đang có bệnh nhân nghỉ ngơi,mời cút ra khỏi đây với tốc độ ánh sáng.

Natysha:.....

.....

Ukraine:Thôi,ko sao đâu...*vỗ vai Nazi*

Nazi*thở dài*

Ukraine:Ăn đi.*đưa miếng trái cây cho Nazi*

Nazi*cầm lấy miếng hoa quả*

Xi*xông vào*:Hi mấy cậu :D

Cả hai*giật mình*

Xi:Tin vui rất vui,nay tôi được tăng lương!

Xi:Vậy nên,tôi đã đi mua cho Nazi vài thứ=)

Ukraine:H...Hả:)?....

Nazi:Cho Nazi sao?...

Xi:Mua cho cái áo len mặc cho đỡ lạnh.Mùa này dễ cảm lắm đó!*đưa cho Nazi*

Xi:Và cả cái khăn quàng.Hàng khuyến mại với áo len:)))

Xi:Cuối cùng là nước hoa,hương nhài.Thơm lắm đó!

Nazi*nhận quà*

Ukraine:Rồi tôi có cái gì ko?^-^

Xi:Tôi ko biết.

Ukraine*^-^....*

Xi:Ngài USSR lát nữa sẽ mang cho cô Ukr sau.Nay là ngày kỉ niệm [....] nên ai cũng sẽ có quà!

Ukraine:Tuyệt cà là vời!!!

Nazi*mỉm cười*:Cảm ơn cậu nhiều,Xi....

Xi:Mà bà dạo này sao rồi?Khỏe hơn chưa?

Nazi:Khỏe lên nhiều rồi.

Nazi:Chỉ là....tôi vẫn chưa tự đi được....

Ukraine:......

Nazi:Ukraine phải đỡ tôi đi,cực lắm.Chân tôi tê cứng như tảng đá,lắm lúc còn đau nhức nữa...

Xi*thở dài*

Xi:Ráng ăn uống nghỉ ngơi thật nhiều.Phải ra viện trước Giáng Sinh đó,nghe chứ?

Xi:Năm nay tôi sẽ bảo quản gia mới trang trí dinh thự bằng một cây thông to,mà đẹp lắm đó nha!



Nazi:Tôi....

Xi:À....Ngài USSR có lệnh,là sẽ để bà ở dinh thự một thời gian,khi nào chân phải của bà có thể hoạt động bình thường,bà sẽ được cho tập đi bằng gậy chống.

Xi:Bà sẽ phải quay lại cuộc sống lao động trước kia của bà,nhưng ngài USSR đã đồng ý gỡ chế độ lao động tuyệt đối cho bà rồi.

Xi:Bà chỉ cần làm việc vừa sức như tù nhân bình thường thôi.

Ukraine:Vậy thì....tuyệt quá....

Ukraine:Nazi này,khi nào đến giờ nghỉ,tôi sẽ ra chơi với cô,nha!....

Ukraine:Nazi?....

Nazi:......

Nazi:Tôi ko muốn về dinh thự.....

Xi:S...sao vậy?....

Nazi:Tôi sợ lắm....

Nazi:Ngài USSR....ngài ấy sẽ....

Xi:Thôi nào,bà đang bị đau chân mà,phải chứ?

Xi:Ngài ấy sẽ cho bà nghỉ ngơi thôi!....

Nazi:Ko phải đâu.....

Nazi:Ngài ấy sẽ làm đau Nazi thêm lần nữa....

Nazi:Sợ lắm....Tôi ko muốn về dinh thự chút nào....*bật khóc*

Xi:.....

Ukraine:Xi,cậu quên rồi sao?....

Ukraine:Lần cô ấy bị dị ứng,USSR đâu để cô ấy yên?...

Ukraine:Chân cô ấy giờ ko thể tự điều khiển....nếu về đó....thì USSR sẽ dễ hành hạ cô ấy hơn,vì giờ cô ấy chẳng thể kháng cự gì....

Xi:Nhưng....nếu ko về,sao cô ấy khỏe trở lại như trước được?

Xi:Cứ sống hai chân tật nguyện như thế cả đời sao?...

Ukraine*ôm Nazi vào lòng*:Thôi nào,nín đi....

Poland:Thôi nào....*mở cửa phòng bước vào*

Xi:N...ngài Pol....

Poland:Nazi....ko muốn về cũng phải về....

Poland:Tôi biết bà sợ....nhưng hãy nhớ rằng bà từng cam đảm cỡ nào...

Poland:Xông pha vào mặt trận,chạy ngang hàng đạn của quân địch,....bà làm được.Vậy sao....chỉ là về an dưỡng,được người hầu kẻ hạ,chăn ấm nệm êm....sao bà lại sợ?

Nazi:.......

Poland:USSR....kẻ hai mặt đáng sợ nhất....

Poland:Tôi mong bà ko sao....nếu bà có chuyện gì,chắc tôi ko gánh nổi cho bà nữa....