Chương 45

Khi gia đình bốn người đến, mọi người trong Cục công đều đã có mặt đầy đủ.

"Xin chào chú công an, cảm ơn chú đã tìm cho chúng cháu một mái nhà tốt, cha mẹ cháu đối xử với chúng cháu rất tốt!” Tống Sở chân thành cảm ơn mọi người trong cục.

Chỉ như vậy thôi đã làm đồng chí công an thích đến phát điên, đồng chí công an đấy quan sát tỉ mỉ hai đứa nhóc một chút liền biết hai đứa ở nhà mới rất tốt.

Lúc trước, khi hai đứa nhỏ ở Cục Công an, chúng chỉ ốm như những con khỉ nhỏ. Bây giờ khác rồi, cả hai đều được mặc quần áo mới, hơn nữa, mới mấy ngày trôi qua thôi mà hình như khuôn mặt nhỏ còn tròn trịa hơn một chút.

Ngày trước nhà nào cũng sống tiết kiệm mà con cái còn có thể đủ đầy, ngày nay sao có thể kém hơn?

Anh ấy lập tức vui vẻ cùng bắt tay với Tô Chí Phong: “Hai người thật đúng là cha mẹ tốt, đem hai đứa nhỏ nuôi tốt như vậy!”

Tô Chí Phong mỉm cười: “Hai đứa nhỏ rất ngoan.”

Mã Lan tiếp lời: “Chúng tôi cũng phải cảm ơn, cảm ơn đồng chí công an đã đem những đứa nhỏ tốt như vậy đến cho chúng tôi.”

Công an Điền trong lòng vui sướиɠ cực kỳ, còn có chút cảm động.

Cảm thấy mình đã làm được một chuyện rất tuyệt vời.

Anh ấy nhanh chóng lấy ra một tờ giấy chấp thuận đã chuẩn bị sẵn: “Nhanh đăng ký tên lên hộ khẩu đi, về sau hai đứa bé này cũng có hộ khẩu rồi.”

Sau đó, anh ấy còn tiết lộ với Mã Lan: “Sau này, mẹ của mấy đứa nhỏ cũng có thể sẽ được chuyển hộ khẩu đến huyện thành, nên cấp trên đang xin cho hai đứa cùng được chuyển đến luôn đấy.”

Theo luật mà nói nếu mẹ của đứa nhỏ có hộ khẩu ở huyện thành, thì đứa nhỏ cũng có thể chuyển theo cùng mẹ. Nhưng hai đứa nhỏ trước đây đều là trẻ vô gia cư nên dù Mã Lan có hộ khẩu ở huyện thành thì hai đứa nhỏ cũng không thể chuyển theo, tuy nhiên cũng không phải là không có cách, Công an Điền cảm thấy chuyện này anh ấy vẫn có thể giúp đỡ được.

Sau khi nghe chuyện này, Mã Lan có hơi ngạc nhiên nhưng cũng có chút thất vọng.

Bà cùng chồng Tô Chí Phong đã kết hôn tám năm, thế nhưng vẫn chưa có hộ khẩu ở huyện thành. Để trở thành công nhân chính thức ở huyện thành, điều đầu tiên cần là phải có hộ khẩu, công việc công nhân thời vụ hiện tại bà có được đều là do gia đình họ Tô giúp đỡ.

Bà đã từng nghĩ rằng vì mình có ký ức về kiếp trước nên sẽ rất dễ dàng đăng ký hộ khẩu, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện cuối cùng cũng nhận ra sự thật, một khi không có năng lực thì chẳng làm được gì, dù là kiếp trước hay kiếp này.

Kiếp trước bà là một người làm công bình thường, kiếp này cao hơn cũng chỉ là một công nhân thời vụ ở huyện thành. Có thể kết hôn với Tô Chí Phong, bà đoán có lẽ mình đã dùng hết vận may của kiếp này rồi.

Sau khi rời khỏi cục công an, Tống Sở vô cùng vui vẻ chào tạm biệt các đồng chí công an.

Các đồng chí công an cũng đứng ở cửa tiễn gia đình bốn người, lần trước khi tạm biệt hai đứa nhỏ bọn họ đều khá lo lắng, nhưng lần này thực sự có thể cảm thấy nhẹ nhõm rồi.

Trên đường trở về nhà họ Mã, Mã Lan đã nói chuyện với Tô Chí Phong về hộ khẩu.

"Chí Phong, tôi muốn chuyển đến hầm mỏ làm. Mặc dù sẽ vất vả hơn nhưng cơ hội tốt cũng rất nhiều, nếu tôi đăng ký được hộ khẩu ở huyện thành thì sau này hai đứa con của mình cũng có thể chuyển đến đây, ông thấy ý này được không?"