Chương 1: Tân văn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Bùi Thiệu Nhung, anh bỏ vũ khí xuống và đầu hàng đi, chúng tôi bắt anh vì tội lan truyền thông tin gây nhiễu loạn trật tự xã hội và gϊếŧ người có chủ đích!"

Nhìn chằm chằm tên cảnh sát đang chuẩn bị bắt giữ mình, Bùi Thiệu Nhung thật sự chết lặng, hắn chỉ cảm thấy ông trời đang trêu đùa chính mình mà thôi.

Hắn hít một hơi thật sâu rồi nhanh chân chạy trốn, trong đầu hắn còn đang suy nghĩ, rốt cuộc là sai ở chỗ nào, tại sao mạt thế lại không đến?

Để hỏi tại sao Bùi Thiệu Nhung lại có suy nghĩ này, đó là vì bên trong cơ thể trẻ tuổi này có linh hồn của ông chú 30 tuổi............

Quay ngược thời gian về một năm trước.

************

Khi Bùi Thiệu Nhung vừa mở mắt ra, hắn nhìn thấy căn nhà quen thuộc, ngửi được bầu không khí trong lành, hắn trọng sinh rồi.

Và tất nhiên, Bùi Thiệu Nhung không hề biết cuộc đời mình là một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết do tác giả vô lương tâm nào đó sắp đặt.

Giờ phút này, trong đầu Bùi Thiệu Nhung chỉ có một ý định duy nhất đó chính là gϊếŧ chết cẩu nam nữ kia, sau đó thu thập vật tư chờ đợi mạt thế đến!

Không ai biết mạt thế đến như thế nào, Bùi Thiệu Nhung chỉ nhớ sau khi hắn thức dậy ở kiếp trước, cả thế giới đều thay đổi, khắp nơi đều là người bị biến thành quái vật ăn thịt người khác, trật tự xã hội sụp đổ nhanh chóng và cả thế giới rơi vào cảnh hỗn loạn.

Bùi Thiệu Nhung là một cô nhi, không giống như cô nhi bình thường khác, hắn là một cô nhi giàu có. Lúc hắn còn nhỏ, ba mẹ hắn đã sáng lập ra một công ty lớn, có biệt thự, có siêu xe, ba mẹ thì yêu thương nhau, gia đình thì hạnh phúc.

Nhưng thực đáng tiếc, ba mẹ hắn đã qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ khi hắn mới mười tuổi, chỉ để lại cho hắn khối tài sản kếch xù.

Trong nhà không có thân thích quấy rối, sau khi ba mẹ qua đời Bùi Thiệu Nhung thành công kế thừa khối tài sản khổng lồ, không có ai quản lý vừa lại có tiền, Bùi Thiệu Nhung từ nhỏ thiếu tình yêu thương gia đình tất nhiên sẽ lệch lạc.

Sau khi lớn lên Bùi Thiệu Nhung không học vấn không nghề nghiệp, suốt ngày chơi bời khắp nơi cùng bạn bè xấu, không có chỗ nào là không biết.

Điểm thi đại học của hắn vốn không cao căn bản không có cách nào để thi đậu, sau đó hắn đã quyên góp một số tiền lớn để làm học phí vào trường đại học nổi tiếng của thành phố.

Dĩ nhiên, không phải Bùi Thiệu Nhung muốn học trường đại học nổi tiếng đó, mà là hắn phải lòng cô gái cùng trường tên là Mạnh Uyển.

Mặc dù ba mẹ đã qua đời, nhưng Bùi Thiệu Nhung chính là phú nhị đại hàng thật giá thật thừa kế khối tài sản khổng lồ, có rất nhiều cô gái chủ động thông qua các mối quan hệ để kết giao với hắn.

Nhưng Bùi Thiệu Nhung đều chướng mắt bọn họ, chỉ có duy nhất Mạnh Uyển khiến hắn thích từ ánh nhìn đầu tiên.

Khác với những cô gái khác, Mạnh Uyển không chỉ có thân hình quyến rũ mà còn xinh đẹp, khí chất đúng như tên của cô, dịu dàng mỹ lệ.

Sau đó, Bùi Thiệu Nhung liền tiến hành theo đuổi Mạnh Uyển, mặc dù hắn có tình nhưng cô gái không có ý, làm một giáo hoa trong trường đại học, Mạnh Uyển hoàn toàn chướng mắt hắn.

Ở trong lòng Mạnh Uyển, Bùi Thiệu Nhung chính là một tên rác rưởi vô dụng, phế vật chỉ biết ăn no chờ chết, cả đời cô ta là không thể nào coi trọng một phế vật ăn chơi trác táng như vậy.

Nhưng ngay sau đó, ý tưởng kiên định của Mạnh Uyển bị đánh nát.

Gia cảnh của Mạnh Uyển không giàu có, chỉ là gia đình khá giả rất bình thường, cha Mạnh là tài xế taxi và mẹ là nhân viên bán hàng trong một trung tâm mua sắm.

Vào một đêm mưa gió, cha Mạnh uống rượu và trong tâm lý may mắn khi lái xe, mơ mơ màng màng đυ.ng phải người qua đường, may mắn là người này không chết nhưng lại bị thương rất nặng, trước sau phải bồi thường ít nhất là 100 vạn*.

100 vạn tệ*= 353.253.746,70 đồng.

Do lái xe trong tình trạng say rượu nên công ty bảo hiểm không bồi thường, cha Mạnh phải tự bỏ tiền ra bồi thường.

100 vạn không phải là số tiền quá lớn đối với một gia đình khá giả, Mạnh gia không đủ khả năng chi trả nhiều như vậy, huống chi trong Mạnh gia ngoại trừ Mạnh Uyển còn có cậu con trai sắp học đại học, đây cũng là lúc cần tiền.

Vì việc này, cha mẹ Mạnh đều sầu tới tóc bạc trắng, trong lòng Mạnh Uyển cũng rất lo lắng nên đã nhớ đến Bùi Thiệu Nhung.

100 vạn đối với Mạnh gia là con số lớn nhưng đối với Bùi Thiệu Nhung mà nói, lấy ra 100 vạn cũng không phải quá khó.

Tuy rằng di sản của cha mẹ để lại đã bị hắn tiêu hao hơn phân nửa, nhưng vẫn có thể lấy ra 100 vạn.

Vì vậy, khi Mạnh Uyển lấy yêu cầu có 100 vạn mới đồng ý trở thành bạn gái của hắn, Bùi Thiệu Nhung không hề suy nghĩ liền đáp ứng.

Bùi Thiệu Nhung rất vui mừng, rốt cuộc nữ thần đã là bạn gái của hắn, nhưng trong lòng Mạnh Uyển thật sự rất ủy khuất, không cam lòng ở bên nhau với một tên phế vật.

Mặc dù hai người là bạn trai và bạn gái nhưng Bùi Thiệu Nhung không hề có cảm giác mình có bạn gái chút nào, Mạnh Uyển chưa bao giờ để hắn làm gì khác ngoài việc nắm tay, thậm chí một nụ cười cũng không cho hắn nhìn.

Như vậy kéo dài suốt một năm cho đến khi mạt thế đến, hắn dẫn theo Mạnh Uyển cùng một đám người tị nạn chạy trốn tới căn cứ nào đó, kích phát được dị năng cứ ngỡ sẽ được ôm được mỹ nhân về.

Bùi Thiệu Nhung cho rằng bản thân sẽ là kẻ thắng cuộc trên con đường đỉnh cao nhân sinh, nhưng hắn lại không biết bản thân thực chất là nhân vật chính của bộ tiểu thuyết cẩu huyết xuyên đến cổ đại làm ruộng mà thôi.

Vài năm sau ở mạt thế, thân là một dị năng giả, hắn đã chết trong vụ mưu sát của Mạnh Uyển và người tình của cô ta........

Nghĩ đến những chuyện bản thân đã trải qua trong kiếp trước, đôi mắt của Bùi Thiệu Nhung đỏ lên, trong lòng phẫn hận không thôi, cầm điện thoại bên cạnh lên xem ngày tháng.

Ngày 30 tháng 12 năm 2024, rất tốt, thời gian mạt thế đến còn một năm nữa!

Sau khi hít một hơi thật sâu, làm dịu lại tâm tình kích động phức tạp của bản thân, Bùi Thiệu Nhung mặc xong quần áo rồi lấy tiền đi ăn một bữa thịnh soạn trước khi lên kế hoạch cho việc tiếp theo.

Tuy rằng kiếp trước hắn là dị năng giả, chẳng qua Bùi Thiệu Nhung chỉ là dị năng giả không gian bình thường, ngoại trừ việc có thể chứa đồ vật cũng không có năng lực nghịch thiên gì.

Loại dị năng này rất nổi tiếng ở giai đoạn đầu mạt thế, có rất nhiều đội ngũ ra ngoài tìm kiếm vật tư đều thích mang theo dị năng giả không gian, nhưng vào mấy năm sau ở mạt thế cơ bản chính là đồ thừa.

Bạn phải biết rằng lúc đó hầu hết tài nguyên đều bị cạn kiệt hoặc cướp đoạt hết, làm sao có nhiều đồ vật cho dị năng giả không gian chứa? Mọi người cũng sợ hãi dị năng giả không gian cất giấu đi.

Cho nên, cuộc sống ở mạt thế của Bùi Thiệu Nhung cũng giống như những người bình thường khác, là một tiểu nhân vật sống dưới đáy căn cứ.

Đừng nói là cơm, loại bánh nén khó nuốt có thể ăn thêm hai miếng cũng no bụng rồi.

Sau khi cảm nhận được mạt thế xảy ra, dị năng không gian cũng theo hắn kích hoạt trở lại, Bùi Thiệu Nhung nở một nụ cười tự tin và hài lòng.

Lúc này hắn vẫn chưa nhận ra vị trí của mình, càng thêm chắc chắn ý tưởng mình là vai chính, lần này hắn nhất định sẽ đạt tới đỉnh cao của nhân sinh!

Có không gian, hắn có thể chuẩn bị trước rất nhiều vật tư để nghênh đón mạt thế đến, còn đôi cẩu nam nữ kia hắn nhất định sẽ không bỏ qua.

Nhưng vẫn còn một năm nữa trước khi mạt thế đến, hiện tại vẫn còn chế độ xã hội pháp trị, gϊếŧ người thì phải trả giá bằng mạng sống.

Sau khi lập kế hoạch cụ thể và rõ ràng Bùi Thiệu Nhung trực tiếp gọi điện thoại thôi học, thủ tục thôi học hắn cũng không làm, loại học tra như hắn giảng viên cũng không để ý sau đó liền bước lên con đường thu thập vật tư.

Trước khi mạt thế đến, bản thân hắn chính là đầu óc bã đậu ngu ngốc, chỉ biết ăn chơi trác táng, mặc dù ba mẹ để lại rất nhiều tiền nhưng hắn tiêu tiền cũng không tiếc tay.

Sau khi kiểm tra tài khoản ngân hàng, số dư đại khái còn mấy ngàn vạn, Bùi Thiệu Nhung xoa đầu thầm hận bản thân trước đây không biết cố gắng.

Đại gia nghiệp của gia đình đã bị hắn tiêu xài chỉ còn có bao nhiêu đây, nhưng mà cũng đủ để hắn chuẩn bị vật tư, đến lúc đó có thể kiếm được một chiếc xe Hummer cải tiến để đi vào mạt thế.

Cứ làm như vậy đi, Bùi Thiệu Nhung hạ quyết tâm bắt đầu chuẩn bị vật tư.

Những thứ cần phải chuẩn bị trong những ngày mạt thế là lương thực, vật tư sinh hoạt, vật dụng y tế, còn có vũ khí, nhìn có vẻ là không nhiều lắm nhưng những món linh tinh vụn vặt gộp lại cũng rất nhiều.

Bùi Thiệu Nhung lên kế hoạch chi tiết về những thứ mình cần mua vào danh sách mua sắm, sau đó bắt đầu điên cuồng mua sắm.

Gạo, mì, ngũ cốc, dầu, rau quả tươi cũng như các loại thức ăn nhanh, đồ dùng sinh hoạt, nước uống, đồ dùng ngoài trời,... Bùi Thiệu Nhung đều tìm đến tận xưởng đặt hàng.

Ngoài ra còn có quần áo, giày dép, Bùi Thiệu Nhung cũng trực tiếp đến xưởng quần áo để may, sau khi mạt thế đến thì thời tiết rất lạnh, quần áo nhất định phải giữ nhiệt!

Mạnh Uyển chờ mấy ngày vẫn không thấy Bùi Thiệu Nhung tới tìm cô, hơn nữa còn khóa thẻ tín dụng của hắn đưa cho cô sử dụng, cô đến biệt thự của Bùi Thiệu Nhung nhìn thấy đồ vật bị dọa đến choáng váng.

"Cô đi đi, cô không phải muốn chúng ta chia tay sao? Chúng ta hiện tại đường ai nấy đi, sau này hai ta không còn bất kì mối quan hệ nào hết!"

Hắn cười lạnh đẩy Mạnh Uyển ra khỏi cửa, chào hỏi bảo an và không cho phép Mạnh Uyển bước vào tiểu khu này nữa, Bùi Thiệu Nhung trở lại biệt thự tiếp tục sửa soạn vật tư cất vào không gian.

Làm bạn gái hắn không cho hắn một nụ cười cũng không sao, một bên thì thoải mái quẹt thẻ của hắn, một bên thì dùng tiền của hắn xong lại đưa ra bộ dạng bản thân chịu ủy khuất to lớn lắm.

Hiện tại ngẫm lại lúc trước hắn mắt mù cỡ nào mà lại coi trọng cô ta, muốn ủy khuất phải là hắn ủy khuất mới đúng.

Cái gì mà Bùi Thiệu Nhung là phế vật, Bùi Thiệu Nhung vô dụng, nếu chướng mắt hắn thì đừng có bước đến, từ đầu tới cuối hắn không hề ép buộc cô ta, kết quả lại tặng mạng của bản thân!

Cũng may hắn đã trọng sinh, kiếp này hắn không còn để nữ nhân này gây tai họa nữa, hắn cũng không làm nữ nhân sống tốt, những thứ hắn mất hắn nhất định phải lấy lại toàn bộ.

Trong lòng đầy phẫn nộ, Bùi Thiệu Nhung bắt đầu âm thầm lên kế hoạch trả thù cẩu nam nữ đã hại chết mình.........

Kế tiếp, Bùi Thiệu Nhung càng điên cuồng chuẩn bị vật tư, mặc dù hắn có tiền nhưng hắn không có nhiều mối quan hệ khác, có rất nhiều đồ vật mà hắn mong muốn đều không có được

Vật dụng y tế đều có hạn chế ở các quốc gia, không có cách nào để mua một số lượng lớn trong cùng một lúc, Bùi Thiệu Nhung chỉ có thể đi khắp nơi thu thập một ít.

Vũ khí là loại mà Bùi Thiệu Nhung không cần suy nghĩ đến, căn bản là hắn không biết tìm mua súng, đạn ở đâu, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức tìm kiếm dao, kiếm, mũi tên và những thứ khác mà hắn có thể mua được.

Mua vật tư xong số tiền dư lại cũng không ít, Bùi Thiệu Nhung liền đi mua một chiếc xe Hummer có động cơ khủng, đồng thời chi mạnh tay để biến chiếc xe địa hình thành một bộ giáp sắt bất khả xâm phạm, sau đó mới thở dài nhẹ nhõm.

Tất cả vật tư đã chuẩn bị hoàn tất, Bùi Thiệu Nhung tiếc nuối dừng tay lại, những thứ này có vẻ nhiều nhưng thực sự vẫn không đủ.

Tuy rằng không gian của hắn nhiều nhưng không thể chứa hết tất cả được, tạm thời chỉ có thể như thế này, mấy thứ này cũng đủ để hắn sống thoải mái ở mạt thế lâu hơn kiếp trước......

Chiếc xe Hummer.

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Cổ Đại Sinh Hoạt - Chương 1: Tân văn