Chương 3: Kích Phát Dị Năng

Trên cơ bản thì ngoại trừ nhân vật chính và một số nhân vật quan trọng ra thì xưng hô linh hoạt nhé, yên tâm là tui sẽ không làm lung tung đâu.

Người sống trong tận thế vẫn chưa biết loại tinh hạch màu trắng cấp thấp nhất này còn quý giá hơn cả tinh hạch cao cấp, không vì cái gì khác, tinh hạch màu trắng này là thể áp súc của bệnh độc tang thi, những tinh hạch có màu sau đó đều là thể năng lượng, hai cái này không giống nhau.

Bởi vì tinh thần lực biến dị, cô có thể cảm nhận được những tinh hạch màu trắng này có tác dụng với nhân thể.

Nghe nói thật ra ban đầu bệnh độc tang thi chính là thuốc gen, bởi vì không thành công lại còn biến thành bệnh độc. Nhưng những người đó chỉ sợ không phát hiện ra tinh hạch mà những tang thi đầu tiên ngưng tụ ra lại là chiết xuất bệnh độc sau khi trải qua biến dị.

Hay nói cách khác, đây là một loại thuốc gen hoàn mỹ, nó có thể cải tạo 80% gen, còn quý giá hơn cả tinh hạch thuần năng lượng. Đáng tiếc, sau khi dị năng thôn phệ của cô thăng đến cấp tám mới phát hiện ra điều này, lúc này lại không có mà dùng.

Mà ngoại trừ năm tận thế đầu tiên, sau này lại không còn tang thì nào xuất hiện tinh hạch màu trắng nữa, không ngờ được cnn này thu thập được nhiều như vậy.

Trải qua suy nghĩ, cô lấy đi hơn hai trăm viên, sau đó rời khỏi tầng hầm, đi bộ đến chỗ ruộng thuốc, căn cứ vào thông tin từ trong ngọc giản, cô tìm thấy một ruộng thuốc được bao phủ bên trong một trận pháp màu xanh biếc.

Những trận pháp này không có lực phòng ngự gì đáng nói. Công dụng của trận pháp chỉ là điều chỉnh hoàn cảnh cho giống với hoàn cảnh sinh trưởng của các loại linh dược tiên thảo khác nhau mà thôi, cho nên Bạch Quả rất dễ dàng đi vào, đến trước một cây ăn quả cao chừng một mét, hái xuống mấy trái màu đỏ rồi rời đi.

Những trái cây này tên là quả tẩy tủy, có thể rửa sạch tạp chất trong cơ thể, tuy không thể tối ưu hóa gen nhưng lại có thể tối ưu hóa cơ thể, trợ giúp cô ưu hóa gen, khai phá dị năng sau khi hấp thụ tinh hạch màu trắng. Dù sao hiện tại thân thể này của cô vốn thuộc về một cô nương nội trạch cổ đại.

Cầm trái cây trở lại nhà trúc, vào trong phòng tắm, cởi đồ ra, mở vòi hoa sen rồi nằm trong bồn tắm, lại mở cả vòi nước trong bồn tắm. Trước tiên đặt tinh hạch ở một bên Bạch Quả cắn răng ăn một lần hết ba quả tẩy tủy. Trái cây vừa vào miệng đã tan, có thể cảm giác được nó nhanh chóng hóa thành một cỗ năng lượng tinh khiết hướng về phía dạ dày mà đi, tinh thần lực cảm nhận được quá trình tẩy tủy đã bắt đầu rồi.

“Hm…hm!” Cắn chặt khăn tắm chịu đựng cơn đau không thể tả trên người, quả tẩy tủy ăn càng nhiều thì hiệu quả càng lớn, nhưng chỉ có tác dụng lớn nhất trong lần đầu tiên, càng về sau thì càng yếu.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Đây cũng là lý do vì sao Bạch Quả ăn ba trái trong một lần, cô muốn đạt được hiệu quả tốt nhất. Tuy như vậy thì càng đau, nhưng mà có không đau chết được, cô vẫn còn chịu được, dẫu sao đau đớn khi dung hợp gen cũng không kém hơn thế này.

Không biết trải qua bao lâu, cơn đau cuối cùng cũng biến mất. Bạch Quả có chút mê mang, một lúc sau đầu óc mới tỉnh táo lại, toàn thân bốc lên mùi tanh tưởi. Cô vội vàng lấy ra sữa tắm tắm rửa, mất nửa tiếng mới hoàn toàn sạch sẽ.

Bao gồm cả mái tóc, nghĩ đến trước đó ngay cả trên tóc còn dính một lớp dầu đen, lại còn dài như thế, cô suýt thì lấy kéo cắt phứt đi. Cũng may cô còn nhớ nơi này là cổ đại, đành phải cố gắng chịu đựng.

Nhìn người trong gương tuy gầy guộc nhưng làn da trắng trẻo mịn màng như ngọc, so với cô gái gầy gò lại vàng như sáp trước đó đúng là như hai người khác nhau.

Dung mạo đúng là thanh tú dịu dàng, nếu mà là cái loại ngọt ngào đáng yêu cứ như đóa hoa trắng nhỏ lúc nào cũng có thể khóc hức hức như Chu Nhược Nhược, còn không bằng cho cô chết đi còn hơn.

Sau khi tắm rửa xong, cô mang tinh hạch lên phòng ngủ trên lầu hai, thay đổi hết đệm chăn trên giường, sau đó có chút do dự nhìn tinh hạch, cô thật ra không hề lo lắng thân thể biến hóa quá lớn sẽ khiến cho người nhà nguyên chủ nghi ngờ.

Bởi vì nguyên chủ vốn mồ côi cả cha lẫn mẹ, tuy còn thúc bá nhưng thà không có còn hơn, không đề cho cô đói chết là tốt lắm rồi, mỗi ngày đúng giờ chỉ đưa cho một ít đồ ăn.

Quá trình tiến hóa gen cũng rất đau đớn, cô đang do dự không biết hôm nay có nên chịu đựng thêm một lần loại đau đớn này hay không… Quên đi, chết sớm siêu sinh sớm, trước tiên cô dùng tinh thần lực kiểm tra tiềm lực gen của thân thể này, sau đó tính toán lấy ra một trăm ba mươi viên tinh hạch nuốt từng viên một.

Căn cứ theo kết quả kiểm tra của cô, đây là liều lượng tối đa cô có thể tiếp nhận, như vậy cô có thể đạt đến tiến hóa hoàn mỹ nhất.

Sau khi nuốt hết số tinh hạch một lúc, cô cảm thấy cơn đau từ từ khuếch tán, cô vội vàng lấy khăn mặt ra cắn chặt. Dù vậy nhưng cô vẫn đau đến không ngừng lăn lộn trên giường, mồ hôi vã ra như tắm. Sau một lúc mồ hôi bắt đầu nhiễm lên màu sắc, đây là gen bị loại bỏ trong quá trình tiến hóa, cuối cùng cả giường cũng bị làm ướt.



Cơn đau kéo dài một ngày một đêm. Mấy lần Bạch Quả ngất đi nhưng lại không thể. Đau đớn dần dần giảm bớt, sau đó cuối cùng Bạch Quả cũng chìm vào giấc ngủ. Giấc ngủ này kéo dài ba ngày ba đêm, cho đến khi cô bị đói mà tỉnh dậy.

Cô đứng dậy đi xuống nhà bếp dưới nhà tìm chút đồ ăn bỏ vào bụng, sau khi ăn no rồi thì Bạch Quả bắt đầu kiểm tra tình huống thân thể của cô. Rất tốt, gen được tăng lên hai cấp, hiện tại gen của cô đã lên cấp S.

Cấp bậc gen là do cô đưa ra dựa trên tình trạng gen của mọi người sau khi cô đã thăm dò. Người bình thường là cấp D, những người có sức khỏe kém là cấp E, những người có biến dị về mặt thể chất là cấp C, cấp B, mà các dị năng giả là cấp A, cấp S. Trước đây cô chỉ là cấp A, hiện tại lại tăng thêm một cấp, không vui mà được à?

Lại kiểm tra thêm dị năng, phát hiện thế mà lại là dị năng biến dị băng hệ, hơn nữa đã là cấp hai, đây là tiềm lực của gen cấp S sao? Tuy từ hỏa hệ biến thành băng hệ có chút không thích ứng, nhưng mà Bạch Quả là vẫn rất vui vẻ, dù sao có còn hơn không, còn nữa, dị năng băng hệ cũng không tệ mà nhỉ?

Tắm táp rồi lại giặt giũ, mặc xong quần áo rồi mới rời khỏi không gian. Nằm ở trên giường, trời còn chưa có sáng, mà Bạch Quả cũng không ngủ được, đơn giản liền sửa sang lại ký ức của nguyên chủ.

Thế giới này hẳn là không phải Hoa Hạ cổ đại trên trái đất, bởi vì những dự ngôn và văn tự không giống chữ hán. Cũng không thể nói như vậy, dù sao cùng là chữ vuông thì có tính không?

Ý nghĩa cũng không khác nhiều lắm, cơ mà cách đọc cũng có chỗ khác biệt. Phụ thân mất sớm của nguyên chủ là người đọc sách, cho nên nguyên chủ cũng biết chữ, như vậy cũng có thể lược bớt không ít phiền toái, học lại lần nữa và vân vân, cho dù là tận thế cô có khả năng thấy là không quên, nhưng cũng không dễ dàng như vậy.

Nguyên chủ tên Nhạc Dao Khỉ Quả, năm nay 14 tuổi. Đúng vậy, họ Nhạc Dao, dòng họ ở thế giới này có phần giống với dòng họ ở Hoa Hạ, nhưng phần lớn đều là họ có hai hoặc ba chữ, mà cũng không giống họ của người Nhật.

Khụ khụ, quên đi, dòng họ và vân vân gì đó kệ đi, nguyên chủ cũng không phải bị cô đoạt xá, mà là sống sờ sờ bị tức chết. Đúng rồi, chính là bị tức chết.

Phụ thân của nguyên chủ là người làm quan, nhưng ba năm trước đã bị người chặn gϊếŧ trên đường đi điều nhiệm, mẫu thân nguyên chủ bởi vì đau thương quá độ mà đổ bệnh, không lâu sau cũng qua đời.

Mà nguyên chủ và đệ đệ đi theo tổ phụ, tổ mẫu là vợ sau của tổ phụ, thiên vị hai đứa con ruột của mình, chiếm lấy ruộng đất dưới tên phụ thân nguyên chủ, nhốt nguyên chủ trong cái sân viện này, còn đệ đệ nguyên chủ được nuôi dưới gối tổ phụ.