“Vội cái gì, từ từ khoai khác nhừ.” Khỉ Quả vẫn chậm rãi nướng xiên thịt như trước, vỉ nướng thực ra chỉ là một cái giá sắt cô lấy từ trong không gian ra. Không phải cô không có giá nướng, mà là mục tiêu cần quá lớn không dễ che giấu.
“Này, đừng giục.” Đưa một xiên thịt thỏ nướng chín cho nàng ấy, lại bỏ vào trong bát Kỳ Hạc vài xiên, những người này chưa từng ăn cay, cùng lắm là vị cay của mù tạt và gừng, cho nên cô cho bọn họ đều là hơi cay chút chút.
Mà cô chỉ ăn cay vừa phải, không phải cô không ăn được cay hơn mà cô cho rằng cay vừa phải là được, vị cay sẽ không át đi được hương vị của bản thân món ăn, nếu không thì khác gì ăn ớt đâu.
Nướng xong đồ ăn, chính cô cũng lấy một ít ngồi sang một bên, những người khác cũng không theo sau, gần đây Khỉ Quả thường xuyên làm như vậy, không có gì đáng ngạc nhiên.
Mà Khỉ Quả cảm thấy thức ăn vừa vào miệng, nguyên tố hỏa trong thức ăn nhanh chóng tản ra, khiến nguyên tố băng bị phản lại, nguyên tố hỏa cũng không chịu thua kém, tập hợp tất cả lại bắt đầu đối kháng, mà hai bên đối kháng khiến cơ thể cô bị sốc trong một khoảng nhất định.
Tuy nhiên sau khi cả hai kết hợp, thế mà lại sinh ra một ít nguyên tố thủy, ngược lại làm dịu thân thể, thấm vào các kinh mạch bị tổn thương.
Thì ra không phải chỉ có kim mới có thể sinh ra thủy, băng chính là nước sau khi giảm nhiệt độ xuống đến một mức nhất định, cho nên nó không giống với các nguyên tắc tương sinh tương khắc khác, cần phải có đủ ngũ hành, miễn là có lửa là có thể hoàn thành chuyển hóa băng thành nước.
Nhất là trong tình huống hiện tại, khi băng nhiều hỏa ít, thay vì lưỡng bại câu thương thì lại sinh ra nguyên tố thủy. Nếu nguyên tố hỏa nhiều thêm thì chỉ sợ sẽ không chỉ như vậy, xem ra về sau cần phải nắm chắc tỉ lệ này.
Khỉ Quả đã khắc sâu công pháp tu chân vào trong đầu, tuy rằng dị năng không giống tu chân, nhưng mà phương pháp tu luyện trên cơ bản đều giống nhau, cho nên cô mượn lộ tuyến vận chuyển của công pháp tu chân để vận chuyển dị năng, thực sự đạt được hiệu quả tu luyện.
Lợi dụng hai loại năng lượng đang quấn quýt, Khỉ Quả điều động dị năng di chuyển khắp cơ thể, giờ đây cô chỉ có thể dựa vào tinh thần lực điều động dị năng để tu luyện, cô còn chưa tìm ra được bí quyết tu luyện, tiến triển rất chậm rãi.
Lúc mới bắt đầu cần phải khai thông kinh mạch, hiện tại cô mới chỉ đả thông được một trong kỳ kinh bát mạch, trong kinh mạch có mười hai kinh mạch, mười hai kinh biệt, mười lăm lạc mạch, kỳ kinh bát mạch, mười hai bì bộ, cùng với một số kinh mạch rất nhỏ.
Khoa học giải thích kinh lạc là con đường trao đổi năng lượng của cụm tế bào, thể dịch, tổ chức dịch, hơn nữa còn hình thành từng cụm mạng lưới có điện trở thấp, thông tin thần kinh và điện tín sinh học.
Tất nhiên, đó là hiểu theo góc độ khoa học, nếu lý giải theo phương diện huyền huyễn thì kinh mạch là tồn tại độc lập với mạch máu, tồn tại giữa thực và ảo, nhưng dù là loại nào thì kinh mạch đều tồn tại trong cơ thể con người. .
Kinh mạch trời sinh đã thông suốt, nhưng theo thời gian khi con người dần lớn lên, ăn các loại thức ăn, bởi vì không thể hoàn toàn hấp thu năng lượng trong thức ăn, hình thành tạp chất làm tắc nghẽn kinh mạch, cho nên người càng lớn tuổi thì thân thể càng kém.
Mà trước đó Khỉ Quả đã ăn chu quả tẩy kinh phạt tủy, cho nên kinh mạch đã được khai thông, nhưng bởi vì kinh mạch chưa bao giờ được mở rộng nên nó vừa hẹp vừa mong manh, đả thông kinh mạch cũng không phải bài trừ tạp chất mà là cường hóa mở rộng kinh mạch.
Hơn nữa cô phát hiện nếu ăn ớt chứa nguyên tố hỏa rồi tu luyện hai phe xung đột sẽ nhanh chóng mở rộng kinh mạch, đồng thời hai phía dung hợp hình thành nguyên tố thủy có thể làm dịu kinh mạch bị cưỡng ép mở rộng.
Bằng cách này, chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, cô đã đả thông thêm một mạch nữa. Xông về hướng kỳ kinh bát mạch, khác với mười hai kinh chính, kỳ kinh bát mạch không lệ thuộc phủ tạng, cũng không có quan hệ với trong ngoài, ‘biệt đạo kì hành’, xưng là ‘kỳ kinh’.
Trong kỳ kinh bát mạch có hai mạch nhâm đốc, mạch nhâm chủ huyết, mạch đốc chủ khí, là những kinh mạch chính của cơ thể con người. Nếu đả thông hai mạch nhâm đốc, bát mạch khắc thông; bát mạch thông, thì trăm mạch thông, tiếp theo có thể cải thiện thể chất, cường gân kiện cốt, xúc tiến tuần hoàn.
Phù hợp với đạo dưỡng sinh của Đạo gia, mà tu chân chính là tu công pháp Đạo gia, như vậy có thể thấy được hai mạch nhâm đốc quan trọng đến thế nào. Cho nên cô mới có thể lựa chọn trước tiên đả thông kỳ kinh bát mạch. Mà trong số bát mạch, mạch nhâm và mạch đốc cùng xuất từ huyệt hội âm, là nhất nguyên tam kỳ.
(huyệt hội âm nằm ở giữa tiền âm và hậu âm (đàn ông thì lấy điểm giữa đường nối bìu và hậu môn, đàn bà lấy điểm giữa đường nối giữa bờ sau môi lớn và hậu môn). Nguồn: wikipedia)
Cô không nắm chắc có thể trực tiếp đả thông hai mạch nhâm đốc, cho nên lựa chọn trùng mạch. Chẳng qua sau khi đả thông cô mới phát hiện mình nghĩ quá nhiều, kinh mạch trong thân thể cô vốn đã thông, nhưng lại quá hẹp quá yếu ớt, cho nên cô quyết định bước tiếp theo, chính là đả thông hai mạch nhâm Đốc.
Hơn nữa cô có một loại cảm giác, sau khi đả thông hai mạch này là cô có thể dùng công pháp tu luyện dị năng , sở dĩ trước kia không thể làm như vậy là bởi vì dị năng của cô vẫn luôn ẩn chứa ở khắp các nơi trong cơ thể, mà chưa thể thu vào đan điền.
Có hai cách nói về hạ đan điền, một loại là bao gồm các huyệt quan nguyên, khí hải, thần khuyết, mệnh môn. Còn một cách giải thích khác, nói là dưới rốn ba thốn, nằm trên đường trung tuyến bụng dưới, nhâm mạch nằm ở giữa huyệt quan nguyên. Quan nguyên, ở vị trí cuối cùng của ruột non; là giao điểm của tam âm nhâm mạch. Có thể thấy được, đan điền và hai mạch nhâm đốc tương liên.
Ngày kế, bọn họ chạy xe suốt đêm, sau nửa đêm khi mọi người vô cùng mệt mỏi thì bất hạnh gặp phải sơn tặc.
Nghe âm thanh chém gϊếŧ từ phía trước truyền đến, tất cả mọi người trốn trong xe ngựa, Kỳ Hạc bị đánh thức, rúc vào người Khỉ Quả: “Tỷ tỷ."
“Tiểu Hạc ngoan, không sợ.” Khỉ Quả vỗ vỗ đầu hắn, thả tinh thần lực đi điều tra.
Ngẫu nhiên nhíu mày, tình huống phía trước cũng không quá lạc quan, hôm nay mới là đầu tháng, có mây đen che trời, tầm nhìn rất kém, đuốc không biết là bị dập tắt hay làm sao, chỉ còn mấy cây cắm lên vách đá.
Nhân số phe đối phương gấp đôi số tiêu sư, trang bị hoàn hảo, rất nhanh nhóm tiêu sư bị thương đầy người, mặc dù có vết thương trí mạng nhưng cũng tăng tốc độ hao tổn thể lực và tinh lực: “Tiểu Hạc ngồi trong này, không được đi ra nghe chưa.”
“Tỷ tỷ?” Kỳ Hạc khó hiểu, nhưng trong bóng tối hắn chỉ cảm thấy tỷ tỷ mình hình như đứng dậy muốn đi ra ngoài, hắn vội vàng ôm lấy chân cô: “Tỷ tỷ đừng đi.” Tuy rằng tiểu nam hài không biết tình hình bên ngoài, nhưng trực giác biết rất nguy hiểm.
“Ngoan.” Khỉ Quả tháo cung tên treo trên vách xe xuống, cõng ống tên trên lưng, vừa định đi ra ngoài thị bị Kỳ Hạc ôm lấy: “Tiểu Hạc đi ngủ trước đi, tỉnh dậy là đến nhà rồi.” Đè lên huyệt ngủ của hắn, chỉ lát sau Kỳ Hạc đã dần chìm vào giấc ngủ.
Sau đó cô xuống xe ngựa, nhanh chóng lấy khóa khóa cửa xe lại, sau đó đi đến mấy chiếc xe ngựa phía trước, cẩn thận leo lêи đỉиɦ một chiếc xe chở hàng, sau đó giương cung kéo tên, khoảng cách có chút xa, cho nên cô tập trung kéo càng mạnh hơn.
Ngẫu nhiên cô còn phát hiện có điều gì đó không ổn, khi cô cố gắng kéo cung hết cỡ, dị năng trong cơ thể cô cũng dao động theo, dần dần dũng mãnh truyền vào cung, mà dị năng hệ băng trên đầu mũi tên là sung túc nhất, có thể đoán được chỉ cần bắn tên ra là có thể khiến mục tiêu trực tiếp bị đóng băng.
Vội vàng đặt cung tên xuống, những nguyên tố băng ngưng tụ từ từ tiêu tán.
Nghĩ đến lời người thợ rèn lúc trước nói, cung tên này đúng là hiếm thấy, vậy mà lại mà vũ khí năng lượng ít gặp. Cô không biết là do cung tên đã trải qua gia công, hay là do kỹ thuật luyện khí hay luyện kim, hoặc là do vật liệu không giống, nhưng rất rõ ràng đây không phải thứ có thể bại lộ dưới con mắt người thường.
Không nói vũ khí như thế ở cổ đại bắt mắt đến mức nào, chỉ nói nếu dị năng của cô bị bại lộ, cô chắc chắn sẽ mất mạng.