Chương 22: Gặp, gặp mẹ em?

Editor: Mặt trăng nhỏ

Hôm nay Từ Luyến còn làm ở cửa hàng, cô cùng Hướng Trường Không hẹn xem phim lúc 3:20 buổi chiều, sau khi xem xong vừa vặn có thể đi ăn cơm luôn. Thấy thời gian không còn sớm, cô đơn giản sửa soạn một chút, đi xuống tầng, nói với Trương Quả Nhi: “Chị ra ngoài trước, em cứ sáu rưỡi tan làm là được.”

“Được rồi bà chủ, chị đi thong thả!”

Từ Luyến xa xa nhìn hai mắt cô bé, không để ý đến mấy lời âm dương quái khí, trực tiếp đẩy cửa ra ngoài lấy xe. Sau khi cô đi, Trương Quả Nhi xoát xoát viết xuống vở nhỏ: “Bà chủ hôm nay ra ngoài hẹn hò cùng tiểu ca, còn đặc biệt đổi màu son thành loại ôn nhu như bánh đậu. Bà chủ cũng là tâm hồn thiếu nữ nha!”

Từ Luyến ngồi trên xe, nhìn gương chiếu hậu sửa sang tóc mình, đang chuẩn bị lái xe ra ngoài, liền nghe thấy di động trong túi vang lên. Cô tưởng Hướng Trường Không gọi, còn đang suy nghĩ có phải anh đã đến hay không, lấy ra xem, phát hiện lại là mẹ mình.

Cô nhận điện thoại, có chút nghi hoặc hỏi: “Mẹ? có chuyện gì không?”

Âm thanh Mẹ Từ Luyến cười nhẹ nhàng xuyên qua điện thoại truyền tới: “Con gái, mẹ đang ở sân bay, con qua đây đón ta đi.”

“...” Từ Luyến dừng một chút, hỏi bà, “Mẹ ở sân bay nào?”

“Còn có thể là sân bay nào? Sân bay quốc tế thành phố A”

“...Mẹ trở về sao? Cha con đâu?”

Mẹ Từ Luyến nói: “ Hạng mục của cha con còn mấy tháng mới xong, ta trở về một mình. Nói đến chuyện này còn không phải do con, ông ấy biết con có bạn trai, vô cùng lo lắng muốn ta quay về nhìn kỹ một chút”

Tù Luyến: “...”

Cô trầm mặc hồi lâu, nói với mẹ ở bên kia: “Con biết rồi, hiện tại liền đi đón mẹ”

Sau khi cúp điện thoại, cô nhẹ nhàng than một hơi, gọi cho Hướng Trường Không. .

Hướng Trường Không lúc này đã đến bách hóa tinh quang, thấy Từ Luyến gọi tới, tranh thủ nhận máy: “ Tù Luyến, em tới rồi sao?”

“Còn chưa, anh tới rồi sao?”

“Ừm, tôi vừa tới.” Nói xong Hướng Trường Không nhìn đồng hồ, còn một giờ nữa mới đến lúc chiếu phim, “Thời gian còn sớm, em lái xe chậm thôi.”

Từ Luyến có phần xin lỗi nói: “Không phải, mẹ em đột nhiên trở về, muốn em đi sân bay đón bà.”

Hướng Trường Không ngẩn người, mẹ của cô về rồi sao? “Không sao, em đi đón mẹ trước đi, chúng ta có thể hẹn lần sau.”

Từ Luyến cau mày suy nghĩ, nói với anh: “Nếu không anh đến nhà em trước đi? Lần này mẹ sốt ruột trở về chính là muốn gặp anh, nhân cơ hội này, dứt khoát thỏa mãn tâm nguyện của bà.”

“Gặp, gặp mẹ em?” Hẹn hò đột nhiên biến thành ra mắt, Hướng Trường Không tâm tình cũng khẩn trương hơn “Có thể, có thể nhưng tôi chưa chuẩn bị cái gì”

Từ Luyến nói: “Không cần chuẩn bị, anh đến là được rồi, vốn dĩ là do bà đột nhiên quay về.”

“Tuy vậy nhưng đến tay không vẫn là không được…” Hướng Trường Không có chút nhếch môi, tự hỏi nên mua gì tặng bà, “Như vậy đi, bây giờ tôi đang ở bách hóa Tinh Quang. Tôi đi vào mua một ít đồ, sau đó lại đi tìm em.”

“Ừm…” Từ Luyến nghĩ nghĩ nói “Cũng được, anh không cần mua đồ quá đắt đâu, lần này chỉ có mẹ em về, cha còn chờ hạng mục kết thúc, chúng ta có thể ăn cùng một bữa cơm thôi.”

“Ừm, tôi đã biết, vậy tôi đi mua đồ trước.”

“Được, lát gặp lại.” Từ Luyến cúp điện thoại, lái xe đến sân bay.

Công viên Tinh Quang rất gần sân bay, nếu không tắc đường, chỉ cần nửa giờ là tới. Tại bãi đỗ xe Từ Luyến gặp mẹ, cô mở cốp sau đem hành lý của bà để vào: “Mẹ mang nhiều đồ như vậy? Là không định đi tìm cha nữa sao?”

Mẹ Từ Luyến nói: “Đây đều là đặc sản cha con gửi, ông ấy chỉ sợ con không chịu ăn.”

“....” Cô đem cốp xe đóng lại, nói với mẹ: “Lên xe thôi”

Lái xe lên cao tốc, Từ Luyến có chút phàn nàn cùng mẹ: “Hai người có cần gấp gáp như vậy không? Con ở cùng người ta chưa được mấy ngày, hai người đã muốn trở về gặp mặt.”

Mẹ Từ Luyến một tiếng: “Lời này còn nói cùng cha đi, con cho rằng mẹ muốn trở về sao, ta ở nước ngoài càng thoải mái.” Bà nói đến đây liền xoay chuyển, nghiêng đầu nhìn Từ Luyến: “Nhưng con cũng hiểu tâm tình cha con, ở cái tuổi này, các con tìm đối tượng đều là muốn kết hôn đi, từ nhỏ đến lớn con không có một người bạn trai, hiện tại đột nhiên xuất hiện đối tượng kết hôn, ông ấy có thể không khẩn trương được sao?”

“Được được được, dù sao con đã hẹn anh ấy, hôm nay sẽ để mẹ gặp mặt”

Từ Luyến nói vậy, mẹ cô có chút khẩn trương: “Cái gì, con cũng hẹn người ta? Đứa nhỏ này thật là, ta cái gì cũng không chuẩn bị!”

Từ Luyến nhìn bà, cười một tiếng: “Mẹ muốn chuẩn bị cái gì? Không phải người chạy về gặp người ta sao?”

“Ta có gấp cũng không có gấp như thế a!”

Từ Luyến gặp phản ứng này của bà, tâm tình thoải mái không ít: “Đây không phải là vừa vặn sao, hôm nay con hẹn anh ấy ra ngoài xem phim, người ta đã đi đến cửa, không gặp được liền để cho anh ấy trở về đi?”

Mẹ Từ Luyến: “...”

Bà đã rõ, con gái bởi vì bà cản trở bọn chúng xem phim, cho nên đánh bà đến mức trở tay không kịp. Đúng là con gái ruột.

“Ừm” Từ Luyến gật đầu, nghĩ một lúc, nói với mẹ: “Con nói trước tình huống của anh ấy cho mẹ, người ta gọi là Hướng Trường Không, tốt nghiệp đại học A ngành thiết kế máy bay, năm nay 24 tuổi, hiện tại làm giao đồ ăn nhanh.”

“Giao đồ ăn nhanh?” Mẹ Từ Luyến đang nhìn gương sửa tóc mình, lúc này quay đầu sang không hiểu nhìn cô, Từ Luyến“Vâng” một tiếng, nói với bà: “Bởi vì trong nhà xảy ra chút chuyện, không thể đào tạo chuyên sâu, sau khi tốt nghiệp đại học không vào được viện nghiên cứu, anh ấy liền đổi nghề. Ban đầu làm lại công ty tài chính, hai tháng nay vừa mới bắt đầu giao đồ ăn nhanh.”

Mẹ Từ Luyến tiêu hóa tin tức hồi lâu, mới hỏi cô: “Trong nhà cậu ấy xảy ra chuyện gì?”

Từ Luyến lắc đầu: ‘Con không hỏi, bọn con mới quen nhau không lâu, còn không tiện hỏi thăm. Con nói với mẹ chuyện này, hy vọng lát nữa gặp anh ấy mẹ không hỏi khiến người ta khó chịu, có gì muốn biết có thể hỏi con.”

Mẹ Từ Luyến nhìn cô, nửa ngày không nói. Từ Luyến bị bà nhìn chằm chằm có chút không tự nhiên, nhíu nhíu mày hỏi: “Mẹ nhìn con như thế làm gì?”

Bà cười cười: “Con lớn như vậy, lần đầu tiên ta thấy con để ý chuyện của người khác như thế.” Từ Luyến từ nhỏ tính tình lãnh đạm, đừng nói có bạn trai, ngay cả bạn bè bình thường cũng không có, trước kia bà đón cô tan học, bạn nhỏ khác đều là nắm tay kết bạn cùng ra, chỉ có Từ Luyến, một mình đeo cặp sách, đứng xa xa một bên.

Cô giáo ở trường cũng vì chuyện này, không ít lần tìm bọn họ nói chuyện, bọn họ đều nói, Từ Luyến không thích sống chung, không cùng bạn nhỏ khác chơi đùa, cũng không tham gia hoạt động tập thể.

Ban đầu họ hoài nghi cô tự kỷ, còn mang cô đến gặp bác sĩ tâm lý, nhưng bác sĩ nói Từ Luyến không phải tự kỷ. Theo năm tháng chậm rãi lớn lên, bọn họ cũng phát hiện, đứa nhỏ này cùng người khác giao lưu không có chướng ngại gì, cô chỉ là xuất phát từ thói quen, cùng người ta duy trì khoảng cách, không nguyện ý quá mức thân cận cùng ai.

Bà cùng cha Từ Luyến rất lo lắng, nhưng cuối cùng nghĩ thông suốt, mỗi người có cách sống riêng của mình, chỉ cần Từ Luyến vui vẻ là được rồi. Bọn họ đều chuẩn bị tâm lý cả đời Từ Luyến sẽ không có bạn trai, cũng không kết hôn, con bé lại đột nhiên nói với bọn họ, có bạn trai.

Trách không được cha cô gấp gáp như vậy, đây quả thật là việc trọng đại.

Mẹ Từ Luyến nói: “Con như vậy, ta càng muốn gặp cậu ấy hơn, con cùng Ngụy Nhất Thần quen biết nhiều năm, cũng không quá để ý đến thằng bé thế này.”

Từ Luyến tặc một tiếng: “Đột nhiên nhắc đến Ngụy Nhất Thần làm gì? Cậu ta chỉ gây thêm phiền toái cho con” Nói xong cô liền quay đầu, nhắc mẹ lần nữa, “Tóm lại hiện giờ mặc dù anh ấy tạm thời giao đồ ăn nhanh, hai người cũng không nên xem thường người ta.”

“Thôi đi, ta có muốn cũng không thể xem thường đi.” Mẹ Từ Luyến cười ha ha, “Người ta tốt nghiệp đại học A hàng đầu danh giá, con cho rằng con có thể thi đậu sao? Không phải con cũng chỉ thi được cái đại học gà rừng sao?”

Từ Luyến: “...”

Đại học của cô không thể so cùng đại học A, nhưng cũng là trường chính quy nha, ha ha.

“Đúng rồi, con vừa nói cậu ấy tốt nghiệp ngành nào? Thiết kế máy bay”

“Vâng”

“Cái này là làm gì? Tạo máy bay sao?”

“Không kém bao nhiêu đâu, hẳn là thiết kế máy bay đi, trước đó con nhìn qua sách của anh ấy, có chút không hiểu.”

“Con xem hiểu mới là kỳ quái” Từ Luyến có bao nhiêu phân lượng, bà làm mẹ còn không rõ ràng sao, “Ai, con nói xem, cha con là thiết kế mặt đất, cậu ấy là thiết kế không trung, cũng là duyên phận đi”

“....” Ngẫm lại cũng giống như là vậy.

“Nhưng đừng trách ta không nhắc nhở con, nếu cậu ấy quay về nghề chính, khẳng định so với cha con còn bận bịu hơn. Cha con chỉ ở mặt đất chạy tới chạy lui đã thành cái dạng này, Cậu ấy là ở trên trời, còn không bận rộn đến không thấy hình bóng sao.”

“...” Từ Luyến trầm ngâm một chút, hỏi mẹ cô: “Vậy tại sao mẹ không cùng cha ly hôn đi?”

“Còn không phải ta cha con cầu xin ta, ta là nhìn ông ấy đáng thương.”

“Nha” Từ Luyến buồn cười một tiếng, không có trả lời.

Thời điểm ra khỏi cao tốc mẹ Từ Luyến trầm mặc hồi lâu đột nhiên lại thở dài: “Ai, đứa bé ưu tú như vậy, thật sự đáng tiếc.”

Bà không nói tên ai, nhưng Từ Luyến biết là Hướng Trường Không. Mặc dù anh không cùng cô nói nhiều chuyện sự nghiệp, nhưng giống như mẹ nói, Đại học A không phải người nào cũng có thể thi đỗ, huống chi ngành của anh lại tốt nhất ở đây. Người nào không thay anh tiếc hận.

Từ Luyến nói: “Hôm trước con nhìn thấy viện nghiên cứu tuyển sinh, không biết anh ấy có bao danh không?”

“Viện nghiên cứu?”

“Vâng, viện nghiên cứu đệ nhất thành phố A. Con lên mạng tìm một chút, dường như là viện nghiên cứu tốt nhất trong nước, tốt nghiệp từ đó đều là nhà thiết kế nổi danh.”

Trong đó có một người họ Hướng.

Lời Editor: Không biết chuyện cũ của cha Hướng là gì? Nhưng t thấy thương anh nhà mình quá. Đàn ông 24 tuổi đầy ước mơ hoài bão nhưng vì mẹ, vì em gái mà hi sinh tương lai bản thân.