Chương 1: Tôn Thần cả đời như giẫm trên băng mỏng

Buổi trưa, trong phòng nhỏ, Tôn Thần đột nhiên tỉnh dậy, nhìn cảnh vật trong phòng hoàn toàn xa lạ, hắn hai mắt trợn tròn.

"Đây là chỗ nào? Còn có dưới eo làm sao có chút đau?"

Theo trí nhớ cuối cùng mà hắn nhớ được, chính là buổi tối cùng đám người trong công ty tổ chức tiệc rượu nhỏ, gọi mấy em gái ra cùng trò truyện nhân sinh.

Hình như hắn còn muốn khuyên em gái hoàn lương cùng xây dựng mái ấm cùng hắn.

Tôn Thần thấy đầu lúc này còn chút đau nhức, muốn đi tới trên bàn uống chút nước cho tỉnh táo.

Chỉ là hắn vừa bước xuống giường liền lăn đùng té ngã.

Hắn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra bản thân, một đợt ký ức khổng lồ truyền vào đầu hắn.

Nguyên lai hắn bởi vì quá hăng hái uống rượu, uống xong liền treo, đăng xuất khỏi server Trái Đất.

Vừa vặn tại thế giới này, cổ thân thể này cũng gọi là Tôn Thần, đến từ Nguyên Thành có cha có mẹ, còn có em gái, cuộc sống cũng không chút nào khổ cực.

Chỉ là năm mới đi đạp thanh, gặp một cô gái xinh đẹp, gọi là Liễu Như Yên.

Vì tình yêu, hắn liền không ngại ngàn dặm xa xôi, đi theo cô gái kia trở về nhà, muốn cùng trưởng bối đối phương bàn chuyện tương lai.

Chỉ là Liễu Như Yên kia thật ra thân phân là tu tiên giả, còn về nhà thật chất là trở về ma tông, gọi là Hợp Hoan tông.

Liễu Như Yên kia thân phận không nhỏ, chủ tu công pháp lại là song tu chi pháp, lấy dương bổ âm.

Trong lúc đi ra ngoài luyện lịch thì phát hiện ra Tôn Thần dương khí tràn đầy, là Thuần Dương chi thể.

Nếu đổi lại chỗ khác, Tôn Thần sớm đã được tông môn lớn săn đón, ít nhất cũng là một cái đệ tử chân truyền.

Nhưng Nguyên Thành nằm ở địa phương chim không thèm ỉa, linh khí thưa thớt, nơi này tu sĩ cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ, ở đâu ra nhìn ra viên ngọc quý như Tôn Thần.

Liễu Như Yên là Thái Âm chi thể, khi cùng thể chất cương dương tiếp xúc, sẽ sinh ra cộng minh, cho nên nàng tuy là Trúc Cơ, nhưng nhất định sẽ không nhìn lầm.

Tôn Thần tại Thánh Ma tông từ đó đến nay liền trở thành lô đỉnh cho Liễu Như Yên, cuối cùng không chịu nổi đêm qua liền hẹo.

Để Tôn Thần từ Trái Đất đến thay vào.

Tôn Thần lúc này mộng, hắn cố gắng đứng dậy đi đến trước gương.

Trong gương hiện lên một thiếu niên có chút non nớt, nhưng phải gọi là vô cùng tuấn mỹ, chỉ là thiếu niên có chút tiều tụy, quầng mắt thâm đen khiến hắn như một cái xác chết không hồn.

Tôn Thần xoa xoa cái eo, trong lòng chữi rủa không ngừng.

"Cmn, nhất định là mỗi lần đi hát liền hứa chuyện trăm năm với mấy em gái, nên bây giờ gặp báo ứng."

Cái eo cùng đũng quần hiện tại đau đến nỗi Tôn Thần cũng không còn quan tâm hắn đã xuyên qua đến một thế giới khác.

Hắn bước tới trên bàn, uống một ngụm nước, chỉ là vừa cho vào miệng liền vội vàng phun ra bên ngoài.

"Cái quỷ gì, làm sao có mùi lạ như thế?"

Hắn lúc này mới nhớ lại, cái bình nước này đêm qua là đạo cụ của nguyên chủ cùng Liễu Như Yên song tu.

Hừ, sướиɠ ngươi hưởng, đau eo lão tử gánh dùm.

Kỳ thật Tôn Thần là thể chất hiếm gặp, Liễu Như Yên vốn định nuôi lâu dài, nếu kĩ càng có thể biến hắn thành một cái lô đỉnh vĩnh cửu.

Nhưng Hợp Hoan tông công pháp cấp cao đều là âm thuộc tính, Liễu Như Yên cũng không muốn lô đỉnh của mình tu luyện quá nhanh, sợ sau này sinh ra phản cốt.

Liền chỉ dạy cho Tô Thần một chút công pháp tráng dương, bổ thận, chỉ có sức chiến đấu trên giường.

Cho nên đã một năm trôi qua, dù là sở hữu vô thượng thể chất, hắn cũng chỉ là một tên Luyện Khí tầng 2.

Kẽo kẹt.

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng mở cửa bước vào, người đến là một nữ tử có khuôn mặt trái xoan, hai má phím hồng, người cao không quá 1m5, ăn mặc chính là theo kiểu cách cổ đại.

Trong trí nhớ của Tôn Thần, cô gái này là tỳ nữ phục vụ chuyện cơm nước quần áo của hắn, Tiểu Ngọc.

"Thiếu gia, người còn sống?"

Tiểu Ngọc nhìn thấy Tôn Thần còn sống có chút thất vọng, nàng còn nghĩ đêm qua Tôn Thần đáng lẽ phải chết rồi mới phải.

Tôn Thần khuôn mặt xám đen, tỳ nữ này vậy mà muốn hắn chết.

Cái này Tiểu Ngọc đúng là có ý như vậy, nguyên chủ trước kia ngoài đẹp mã ra thì chính là vừa cứng ngắc vừa ngu.

Nàng còn cảm thấy có chút ủy khuất cho tiểu thư nhà mình.

Không đợi Tôn Thần nói chuyện, Tiểu Ngọc liền nói:

"Nếu thiếu gia không chết, vậy ta đi bẩm báo cùng tiểu thư, đêm nay tiểu thư nhất định ghé thăm, thiếu gia chuẩn bị cho kĩ."

Nói xong liền quay mông 180 độ rời đi, để lại vừa hoảng sợ vừa chờ mong Tôn Thần.

"A, ta chờ mong cái quỷ, với tình trạng thân thể này, nếu như tối nay còn hành sự, chính là tự tìm đường chết".

Tôn Thần không tin mình còn có cơ hội xuyên qua thêm một lần nữa, hắn không muốn chết, hắn còn quá trẻ.

"Hệ thống, lão gia gia, chiếc nhẫn bà bà, các ngươi đâu rồi?"

Kêu hơn nửa ngày trời, không thấy hệ thống lão gia gia bà bà xuất hiện, Tôn Thần có chút tuyệt vọng.

Với tình hình hiện tại của hắn, đừng nói đến Hợp Hoan tông canh gác nghiêm ngặt, cho dù tên nữ ma đầu kia rủ lòng thương xót, để hắn rời đi, hắn sợ rằng bản thân mình bước ra đến cửa cũng là chuyện không thể nào.

Tu luyện, phải tu luyện.

Tôn Thần trở lại giường, hắn nhớ trong ký ức Liễu Như Yên truyền cho hắn một bộ công pháp gọi là Trường Xuân Công.

Đây là một bộ tráng dương công pháp, tác dụng là giúp cơ thể dẻo dai, tăng lên một chút sinh khí.

Luyện đến đại thành, chuyện giường chiếu không cần phải nghĩ.

Nếu là nữ tử phàm tục, gặp Tôn Thần chỉ có thể quỳ xuống kêu gọi daddy tha em.

Nhưng Liễu Như Yên là ma đạo tu sĩ, như một cái yêu tinh không ngừng hút khô Tôn Thần.

Hắn hiện giờ chỉ hy vọng bản thân gặp vào tử kiếp lần này, có bước đột phá kéo dài hơi tàn.

[Keng, kiểm tra đến ký chủ tu luyện [Trường Xuân Công] phải chăng tiến hành tự động tu luyện?]

Hả?

Âm thanh băng lãnh vô tình như máy móc, nhưng giờ phút này, Tôn Thần chỉ nghe cái âm thành này ấm áp như tình yêu cha mẹ.

Hệ thống đến rồi, Tôn Thần cả đời như giẫm trên băng mỏng, hiện tại cơ hội chuyển mình đến trước mặt, hắn sao có thể không chộp tới tay.

"Tiến hành."

Lúc này Tôn Thần đột nhiên ngồi phịch xuống một cái, hai đầu gối xếp bằng lại.

[Trường Xuân Công bắt đầu tu luyện]

[Trong trạng thái tu luyện, ký chủ sẽ không thể cử động]

[Ký chủ thành công kích hoạt trạng thái phòng thủ vô địch]

[Có thể giải trừ trạng thái tu luyện bất cứ lúc nào.]

Nhìn liên tục mấy đầu thông báo, Tôn Thần đại khái hiểu rõ hệ thống một chút công năng.

Mỗi lần hắn tiến vào trạng thái tu luyện, đều sẽ ngồi xuống xếp bằng, không thể cử động, nhưng bù lại có một lớp phòng thủ cho hắn.

Hắn cũng không rõ phòng thủ vô địch của hệ thống uy lực cỡ nào, nhưng nghe rất ghê gớm.

Rất nhanh hai giờ trôi qua, Tôn Thần giải trừ trạng thái tu luyện, từ Luyện Khí tầng hai xông lên thẳng Luyện Khí tầng bốn.

Hắn nhớ Trường Xuân Công là một môn hạ phẩm công pháp, chỉ có thể tu luyện đến Luyện Khí tầng bốn.

Nhưng Tôn Thần cảm nhận được mình còn có thể nâng cao tu vi bằng môn công pháp này thêm một chút.

Còn về vì sao hiện tại ngừng lại, là do bản thân quá đói.

Mặc dù có hệ thống tự động tu luyện, nhưng hắn vẫn sẽ cảm thấy mệt mỏi, hoặc là như hiện tại đói bụng.

"Tu luyện đúng là quá mệt mỏi."

"Tiểu Ngọc, mau vào đây cho bản thiếu gia."