Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tử Linh Pháp Sư Chỉ Muốn Trồng Cây

Chương 33: Mày Có Biết Bay Không?

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tê tê tê..."

Ngay tại thời điểm Matthew đang cố gắng chịu đựng sự ghê tởm đề sờ vào bộ thi thể lẫn lộn đầy huyết tương và thịt vụn, đột nhiên bên trong sơn cốc vang lên những âm thanh quái dị.

Là đám giặc cướp kia.

Trong ánh mắt Matthew lóe lên một tia thương hại: "Đã bị Quỷ Thuật nhập thể, thì không thể cứu được."

Đúng là hắn biết rất ít về Quỷ Thuật, nhưng lúc này, dưới ảnh hưởng của Quỷ Thuật do Fern thi triển, đám giặc cướp và những tên tội phạm lưu đày đó đã biến thành từng con quái vật cả người mọc đầy lông rậm màu xanh lá, di chuyển theo kiểu tứ chi chạm đất rồi.

Hơn nữa, phần xương sống của bọn họ đã hoàn toàn bị gấp khúc biến dạng, trở thành dạng sống y như động vật nhuyễn thể.

Ngũ quan của đám người này đã sớm vỡ nát, bên dưới lớp tiêm mao màu xanh lá là vô số những khe thịt nhỏ li ti, và u máu màu hổng tím!

"Tê tê tê!"

Chúng nó bắt đầu vô ý thức mà công kích lẫn nhau!

Phải biết rằng những con Quỷ Thuật Tạo Vật này vốn không phải là tà linh chân chính. Mà sau khi mất đi người khởi xướng là Fern, chúng nó chỉ còn lại bản năng nguyên thủy nhất, và bắt đầu cắn xé lẫn nhau, phạm vi là những bộ thân thể xung quanh chúng nó.

Rất nhanh, trong sơn cốc đã bắt đầu tràn ngập thứ mùi vị tanh tưởi kinh người.

"Gϊếŧ sạch chúng nó!" Matthew thấy vậy, lập tức quyết đoán truyền lệnh.

Tiểu Phí không chút do dự, trực tiếp há miệng gào thét một tiếng rồi giống như máy ủi đất, ầm ầm lăn tới, xay nát toàn bộ những gì cản đường.

Chỉ một lượt qua lại của nó, đám Quỷ Thuật Tạo Vật trong sơn cốc đã ít đi tới một nửa!

...



"Không hổ là sinh vật được xưng tụng là vật triệu hồi mạnh nhất, cũng không uổng công ta trồng cây tới ba năm ròng." Matthew vừa lòng gật gật đầu.

Hắn lại tiếp tục công tác quét sạch một vòng trong sơn cốc, chờ tới khi xác nhận được bản thân không quên cái gì, hắn mới đi đến khu lều trại to lớn đằng kia.

Sieff còn đang hôn mê.

Matthew chỉ kiểm tra sơ bộ, chờ tới khi xác nhận được cô không hề bị ảnh hưởng bởi Quỷ Thuật, hắn mới nhẹ nhàng buông lỏng một hơi.

Sieff là một cô gái rất được người ta yêu thích. Đúng là xuất thân cao quý, nhưng cô lại không bày ra cái giá đại tiểu thư, ngược lại còn rất ham thích bênh vực kẻ yếu.

Cư dân trấn Cổn Thạch đều rất yêu mến cô.

Đương nhiên Matthew cũng hi vọng cô có thể bình an vô sự.

Hắn không cởi bỏ tấm thảm, mà trực tiếp ôm lấy Sieff và đi ra ngoài.

Trong sơn cốc, Tiểu Phí đang đùa vui tới quên cả trời đất, nó giống như một ngọn núi nhỏ hết lướt ngang lại lượn dọc, lăn tới lăn lui khắp nơi.

Phần lớn Quỷ Thuật Tạo Vật đều đã bị nó gϊếŧ chết, chỉ còn lại mấy con ở ngoài rìa đang chạy loạn như ruồi bọ không đầu.

Matthew nhìn ra được, con Cốt Long này đang cố ý giữ lại mấy con Quỷ Thuật Tạo Vật cho mình chơi đùa!

Hắn vừa định nhắc nhở Tiểu Phí chú ý tới hiệu suất, thì đúng vào lúc ấy, đột nhiên từ đáy lòng hắn nảy lên một tín hiệu báo động mãnh liệt!

Matthew hoảng sợ phát hiệnm không biết từ đâu khi nào mảnh sương mù vốn chỉ bồi hồi trên đỉnh núi hoang, lại thong thả mà đè ép xuống dưới.

Nói đơn giản hơn, là tầng sương mù ở phía trên sơn cốc đang không ngừng trầm xuống, mắt thấy chỉ chốc lát nữa thôi, chúng nó sẽ nuốt hết cả tòa sơn cốc này!



"Đi!" Matthew hét lớn một tiếng, sau đó vội vàng ôm lấy Sieff nhảy lên đầu Tiểu Phí.

Con Cốt Long có chút bất an mà gầm lên một tiếng trầm thấp, có vẻ như cả nó cũng cảm nhận được điểm quỷ dị của tầng sương mù đang bao phủ sơn cốc kia.

Thân thể cao lớn ầm ầm khởi động, trực tiếp nhắm thẳng về phía con đường lên núi mà phóng đi!

"Nhớ né tránh mảnh sương mù kia!" Ngay khi bọn họ sắp chạy tới cửa sơn cốc, Matthew chợt nhìn thấy mảnh sương mù từ bên sườn thông đạo tiến vào nơi này, đang nhanh chóng ập tới.

Càng khủng bố hơn là, hắn vừa thấy được một hình dáng tóc tai bù xù ở ngay bên trong mảnh sương mù kia!

"Đi mau!" Tim Matthew đập cực nhanh!

Nhưng một bên sườn khác của thông đạo là vách đá.

"Mày có biết bay không?" Mắt thấy mảnh sương mù kia chuẩn bị ập xuống đến nơi, Matthew vội vã hỏi.

Tiểu Phí không trả lời, nhưng lại nhanh chóng mở ra đôi cánh xương không có một chút thịt hay lông vũ nào của mình, sau đó nó dứt khoát thả người nhảy xuống từ trên vách núi!

Hô!

Cuồng phong vô tình xuyên thấu qua hai bên cánh xương, thân thể cồng kềnh của Tiểu Phí nhanh chóng lao xuống dưới.

Matthew dùng một bàn tay ôm chặt Sieff, còn tay kia lại gắt gao bắt lấy xương cốt của Tiểu Phí.

"Ô..." Tiểu Phí phát ra một tiếng gào thét nóng nảy, thân thể nó càng rơi càng nhanh, mắt thấy sẽ rơi xuống chân núi.

Và ngay tại khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc này, đột nhiên hồn hỏa trong đầu lâu Cốt Long bùng lên một tia sáng, có vài âm thanh lạ lùng giống như tiếng ngâm xướng chú ngữ vừa lướt qua trong chớp mắt.

Giây tiếp theo, hình như thân thể Tiểu Phí vừa nhẹ nhàng hơn gấp đôi, tư thế đang nhanh chóng rơi xuống của nó cũng đột nhiên điều chỉnh thành hữu kinh vô hiểm lướt đi!
« Chương TrướcChương Tiếp »