Diệp Cửu Cửu nhìn thấy cũng thấy đau, vừa thương vừa buồn cười, mấy đứa trẻ này thật là buồn cười.
Cô nhìn con hẻm vắng vẻ, sau đó đóng cửa hàng lại, dọn dẹp bát đũa rồi quay lại bếp, dọn dẹp sạch sẽ rồi lại đi dọn dẹp nhà hàng và phòng ở phía sau, từ khi bà ngoại bị bệnh thì không dọn dẹp, trong nhà đã phủ một lớp bụi dày.
Cô dọn dẹp trong ngoài nhà một lượt, đến khi dọn xong thì đã là chiều tối, Diệp Cửu Cửu vừa xoa lưng vừa chậm rãi đi về phía bếp, bốn con cua xanh trong bồn rửa đã để cả ngày sắp chết rồi.
Diệp Cửu Cửu cầm con cua xanh lên ngửi, theo kinh nghiệm của cô thì vẫn có thể ăn được nhưng chắc chắn không ngon bằng cua tươi buổi sáng: "Vứt đi thì thật đáng tiếc, làm một đĩa cua xào cay đi."
Cô đi đến luống hoa bên tường rào trước, bên trong trồng đầy hành, rau mùi, lá bạc hà, tía tô, rau quế, ớt, v. v. , một màu xanh tươi tốt, đều là bà ngoại trước đây trồng riêng để tiện nấu ăn nêm nếm, cô hái một ít rồi quay về bếp bắt đầu chuẩn bị thức ăn.
Sau khi chuẩn bị xong, cô bắt đầu xào cua, cho dầu vào chảo nóng, đợi dầu nóng rồi đổ gừng, tỏi, ớt khô đã chuẩn bị vào, thêm nước sốt cay đặc biệt của cô, không có bất kỳ chất phụ gia nào, mùi vị thơm nồng hơn so với mua ở chợ.
Sau khi xào thơm, cho cua đã cắt nhỏ vào, cô cầm cán chảo lắc nhẹ để đảo, đợi khi cua được phủ đều nước sốt thì cho nước vào đun vài phút, đợi đến khi vỏ cua chuyển hết sang màu đỏ và mùi thơm dần tỏa ra thì rắc thêm một ít lá rau mùi đã chuẩn bị sẵn là có thể bắc ra.
Vừa bắc ra, Diệp Cửu Cửu đã không kìm được mà nếm thử, một vị cay xộc thẳng lên mũi, vị cay nồng sẽ ngấm đều vào cua xanh trong quá trình om nhưng không át đi vị tươi ngon của cua xanh, ăn vừa thơm vừa cay vừa tươi, hoàn toàn không dừng lại được.
Diệp Cửu Cửu cay đến mức trán cô lập tức toát mồ hôi, uống một ngụm coca lạnh, thực sự quá đã.
Ăn xong cua, sau khi ăn xong, cô tắm rửa rồi về phòng bắt đầu suy nghĩ về chuyện nhà hàng.
Nhà hàng làm ăn không tốt, một là vì bà ngoại đã lớn tuổi, không còn sức nấu nướng, hai là vì vị trí cửa hàng rất tệ, bên ngoài toàn là nhà hàng nhỏ, ai lại đi vào tận trong ngõ ngoằn ngoèo để ăn chứ?
Diệp Cửu Cửu suy nghĩ chuẩn bị một số món ăn đặc sắc để làm đồ ăn mang đi.
Nghĩ đến đây, cô trực tiếp lấy điện thoại ra tìm kiếm khu vực làm việc gần đó cũng như các cửa hàng bán đồ ăn mang đi, tìm hiểu về các món ăn, giá cả, v. v. , dù sao thì biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà.
Diệp Cửu Cửu trực tiếp vào trạng thái làm việc, mở bảng Excel, đến khi cô xem xong thì đã là nửa đêm, cô thấy hơi khát, cầm cốc nước lên định uống thì phát hiện nước không biết từ lúc nào đã bị cô uống hết, cô cầm cốc đi về phía bếp.
Trăng thanh gió mát.
Diệp Cửu Cửu bước vào bếp, vừa rót cho mình một cốc nước thì nghe thấy tiếng ùng ục phát ra từ tủ lạnh, giống như tiếng nước tràn vào hang cát khi thủy triều lên.