Giang Dĩ trọng sinh, trọng sinh đến bên cạnh năm gã đàn ông điên loạn. Người thứ nhất kìm chế mà hôn tay Giang Dĩ, rồi dán đến tai cậu thì thầm: "Anh muốn bẻ gãy tứ chi của em, làm cho mọi thứ của em …
Giang Dĩ trọng sinh, trọng sinh đến bên cạnh năm gã đàn ông điên loạn.
Người thứ nhất kìm chế mà hôn tay Giang Dĩ, rồi dán đến tai cậu thì thầm: "Anh muốn bẻ gãy tứ chi của em, làm cho mọi thứ của em đều do anh kiểm soát, biến em thành người không thể sống nổi nếu rời xa anh."
Người thứ hai ôm chặt Giang Dĩ, hận không thể bẻ gãy tứ chi của cậu: "Anh muốn móc trái tim của em ra rồi nuốt vào bụng, để trái tim em mãi mãi ở bên anh."
Người thứ ba sửa lại nhành hoa trong tay, chậm rãi đi đến trước mặt Giang Dĩ, "Bình hoa sinh ra là để cắm hoa."
Người thứ tư bóp cổ Giang Dĩ, ác ý mà cười hỏi: "Anh và người thứ ba, ai có thể làm em hài lòng hơn?"
Người thứ năm nói rằng chán ghét Giang Dĩ, lấy roi ra và qu.ất lên thân thể cậu, "Quỳ xuống, em sinh ra là để làm điều này."
Giang Dĩ: Cứu! Ai đó cứu tôi với!!!