Chương 47

Sau khi thêm điểm kỹ năng xong.

Một loại cảm giác thoải mái xưa nay chưa từng có truyền khắp toàn thân.

Đặc biệt là loại cảm giác sức mạnh tràn đầy.

Ngay cả thân thể hắn cũng trở nên rắn chắc không ít.

Ban đầu trên người đã có cơ bắp rất rắn chắc rồi, nhưng hiện tại lại càng cứng rắn hơn.

Loại cảm giác rắn chắc không chỉ thể hiện ở riêng cơ bắp.

Mà ngay cả chỗ kia cũng đều cảm thấy to khỏe hơn không ít.

Trừ bỏ cảm giác sức mạnh tràn trề.

Vương Diên Châu còn cảm thấy cơ thể chính mình giống như nhẹ đi.

Chẳng lẽ tăng thêm điểm nhanh nhẹn sẽ có cảm giác này sao?

Đáng tiếc hiện tại là buổi tối, không có chỗ nào để chính mình thử nghiệm xem hiện tại bản thân lợi hại bao nhiêu.

Thêm điểm kỹ năng xong.

Cũng không còn việc gì để làm.

Có điều trong lòng Vương Diên Châu vì bản thân có thể trở nên thoải mái mà cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Thậm chí hưng phấn đến mức không ngủ được.

Cho đến khi.

Hơn một giờ đêm.

Hắn mới chậm rãi ngủ.

Sáng sớm hôm sau.

Việc đầu tiên.

Hắn làm chính là điểm danh ngày mới.

[ Đinh, chúc mừng ký chủ điểm danh thành công.]

[ Đinh, chúc mừng ký chủ đạt được thêm một điểm kỹ năng.]

[ Đinh, chúc mừng ký chỉ đạt được một tấm thẻ mỹ dung.]

Giới thiệu thẻ mỹ dung: Tấm thẻ này có thể dưới tình huống không thay đổi tướng mạo làm bất kỳ ai cũng có thể thêm trở nên đẹp trai tuấn tú.]

Nói cách khác, tấm thẻ này ai cũng có thể sử dụng.

Thói xấu nha!

Vương Diên Châu không chút do dự mà dùng cho bản thân.

Ai sẽ ngại chính mình quá đẹp đâu?

Sau khi sử dụng thẻ mỹ dung, Vương Diên Châu đi đến trước gương.

Ồ!

Trắng hơn chút.

Vóc dáng giống như cao thêm một ít.

Kéo quần ra.

Chỗ kia thế mà không có thay đổi, đánh giá kém.

Vương Diên Châu dành ra chút thời gian buổi sáng để điểm danh, điểm thuộc tính hắn không động tới.

Chỉ có một lần thêm mấy chục điểm thuộc tính mới có loại cảm giác vui sướиɠ.

Một lần thêm một ít, một chút cảm giác cũng không có.

Cho nên hắn mới tích điểm để đến buổi tối cùng lúc thêm.

Nếu có thể hắn muốn hôm nay tăng điểm sức mạnh đến một trăm.

Tưởng tượng đến lúc đó.

Vương Diên Châu cảm thấy năng lực tích cực ngày hôm nay đến rồi.

Lập tức đi rửa mặt, sau đó ăn chút cơm rồi đến phòng khám.

Lúc Vương Diên Châu đang rửa mặt.

Ngoài phòng giống như có động tĩnh.

Hình như là một cô gái đang khóc.

Vương Diên Châu thả chậu rửa mặt và bàn chải trong tay xuống, lập tức chạy ra ngoài.

Ở cửa nhà Hà Vũ Trụ.

Cháu ngoại gái của Đại gia, Lưu Mai, đang đứng trước cửa nhà Hà Vũ Trụ lau nước mắt.

Mà Hà Vũ Trụ giống như có hơi hoảng hốt mà dỗ Lưu Mai.

Lưu Mai này cái gì cũng không nói, chỉ có khóc mãi.

Vương Diên Châu nhìn thấy màn này buồn cười.

Biểu diễn cũng quá vụng về rồi?

Đêm qua, hắn chính là thấy Lưu Mai.

Toàn bộ quá trình đều cưỡi ở trên.

Tiếng kêu rên cũng thật cuồng dã.

Hiện tại tự nhiên lại giả bộ thanh thuần.

Vương Diên Châu đi đến trước mặt Hà Vũ Trụ, trực tiếp dùng giọng điệu hung dữ chất vấn anh ta: “Trụ ngốc! Sao anh có thể làm ra loại chuyện như vậy? Sao có thể xuống tay với một người phụ nữ có thai? Anh thật là không ra gì!”

Vương Diên Châu nói những lời này với âm thanh rất lớn.

Hắn chính là cố ý muốn cho tất cả người trong tứ hợp viện nghe thấy.

Hà Vũ Trụ bị Vương Diên Châu nói như vậy, có hơi ngơ ngác mà nhìn Vương Diên Châu, anh ta còn không hiểu ý nghĩa trong câu nói của Vương Diên Châu là gì.

Cháu ngoại gái Lưu Mai của Đại gia sau khi nghe được những lời này biểu tình trên mặt lập tức trở nên luống cuống.

Đại gia vẫn luôn tránh ở sau cửa xem diễn, biểu tình lúc này cũng thực đặc sắc.

Nhìn một nhóm người trong viện bắt đầu bàn tán.

Đôi mắt Đại gia đảo một cái, cuối cùng cắn răng đi ra ngoài .

Rốt cuộc thì người cũng là ông ta mang đến, nếu chuyện này diễn mà thành thật, ông ta làm sao còn có thể đứng trong sân chờ.

“Vương diên châu! Cậu nói bậy gì đó? Lưu Mai mới quen biết Hà Vũ Trụ mới có một ngày, từ đâu ra lại thành thai phụ.” Đại gia từ trong phòng chậm rãi một đường đi ra, vừa đi vừa quát lớn tiếng với Vương Diên Châu.

Nhìn Đại gia sắp bị hắn chọc tức cho hộc máu, trong lòng Vương Diên Châu cười nhạt.

Vốn dĩ muốn cùng ông ta chậm rãi chơi.

Chờ Giả Trương Thị lớn bụng rồi lại làm ông ta thân bại danh liệt, xem ra không chờ được đến lúc ấy rồi.

Hôm nay phải khiến cho ông ta cút ra tứ hợp viện.

“Tôi không có nói bậy, tôi chính là bác sĩ, cô gái này đã mang thai hai tháng rồi.” Vương Diên Châu không nhanh không chậm nói.

Lúc này Lưu Mai có tật giật mình, đột nhiên bị người ta vạch trần, tức khắc kinh hoảng không dám nói lời nào.

Có điều cũng may Đại gia điên cuồng sử dụng ánh mắt nhắc nhở cô ta, Lưu Mai mới phản ứng lại.

“Anh sao có thể vu oan tôi như vậy, phá hủy thanh danh của tôi? Tôi muốn tới đồn cảnh sát tố cáo anh.” Lưu Mai tức giận dùng tay chỉ vào Vương Diên Châu nói.

Vương Diên Châu cười nhạt một tiếng: “Hừ! Đi đến đồn cảnh sát? Cô dám đi sao?”

Vương Diên Châu hỏi Lưu Mai lại một câu.

“Vương Diên Châu, cậu không cần ở chỗ này nói hươu nói vượn, Lưu Mai là cháu ngoại gái của tôi từ nông thôn đến, còn chưa có đối tượng đâu!” Đại gia vội vàng giải thích, trong lúc nói chuyện còn nhích đến gần chỗ của Vương Diên Châu.