Chương 1

Thế kỷ đầu thập niên 60.Tử Cấm Thành.

Trong một gian tứ hợp viện tại của hẻm 49.

Vương Diên Châu nằm trên giường, chậm rãi mở mắt.

Đập vào mắt của hắn là những món đồ vật mang hơi thở cổ xưa.

Giường gỗ cũ kĩ, ly sứ tráng men, bức ảnh đen trắng ố vàng, đèn dầu hỏa...

Vương Diên Châu nhìn những đồ vật trước mặt mà ngỡ ngàng.

Đột nhiên trên đầu truyền đến một trận đau nhức, cùng với đó là một đoạn ký ức xa lạ ùa tới.

Mười lăm phút sau!

Vương Diên Châu sau khi tiếp nhận toàn bộ đoạn ký ức kia triệt để hoang mang.

Cái quái gì đang diễn ra thế?

Hắn đang ngủ ngon lành trên chính giường nhà mình, tại sao lại có thể xuyên vào trong bộ phim truyền hình "Tứ Hợp Viện Cầm Mãn"?

Hắn nhớ rằng bộ phim này kể về câu chuyện của một góa phụ rất lười biếng mang theo ba đứa con gả cho một người đàn ông độc thân.

Hơn nữa không có nhiều người tốt trong ngôi nhà này.

Đại gia mưu kế đa đoan, muốn Hà Vũ Trụ chăm sóc ông ta khi về già.

Nhị gia kiêu căng tự đại, phụ không từ con bất hiếu.

Tam gia vắt cổ chày ra nước, khắp nơi bắt nạt người khác.

Hứa Đại Mậu xấu xa đến tận xương.

Còn có một nhà như quỷ hút máu Tần Hoài Như.

Thời điểm hắn xem bộ phim truyền hình này, hắn suýt chút nữa bởi vì nội dung cốt truyện làm nổi giận đến mức muốn đập TV.

Và đây vẫn là phim truyền hình đã được chỉnh sửa vì sự hài hòa xã hội.

Trong bản gốc, cuối cùng Hà Vũ Trụ đã bị Bổng Canh đuổi ra khỏi tứ hợp viện, bị đói chết dưới cầu.

Cuối cùng được Hứa Đại Mậu nhặt xác đưa trở về.

Mỗi người đều tính kế cho đến khi Hà Vũ Trụ chết.

Vương Diên Châu cẩn thận suy xét lại đoạn ký ức đời trước của mình.

Điều mà không ngờ tới, nguyên chủ cũng có tên là Vương Diên Châu.

22 tuổi.

Làm việc như một bác sĩ tập sự tại phòng khám nhà máy cán Hồng Tinh.

Cha mẹ của cậu cũng là những người rất có học thức.

Nhưng đột nhiên, một ngày nọ, bọn họ biến mất.

Giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Cậu nhớ mang máng trước khi cha mẹ chuẩn bị đi, họ có nói họ sẽ đi hoàn thành một nhiệm vụ rất quan trọng.

Quá khứ của nguyên chủ không biết cha mẹ cứ thần thần bí bí như vậy rốt cuộc là đang làm gì.

Nhưng hắn, người xuyên sang đây từ một thế giới khác, có thể suy đoán thông qua một số manh mối.

Cha mẹ cậu có lẽ đã đi nghiên cứu về các loại pháo xinh đẹp trên quốc tế đốt vào những ngày lễ của quốc gia.

Sau khi cha mẹ cậu rời đi, cuộc sống của cậu trải qua không quá tốt.

Bởi vì tuổi của cậu còn nhỏ lại không có công việc, chỉ có thể sống qua ngày nhờ vào tiền tiết kiệm mà cha mẹ để lại.

Cậu là một người khá quái gở, cùng người nhà họ Giả sống trong viện, còn có cùng vài vị gia chủ, quan hệ đều không quá tốt.

Đặc biệt là người nhà họ Giả, bởi vì là hàng xóm cách vách, người nhà họ Giả lại đông, thấy nhà cậu chỉ có một đứa trẻ vị thành niên mới 15-16 tuổi.

Người nhà họ Giả tìm đủ loại lý do chiếm đất nhà cậu.

Vốn dĩ ban đầu hai gia đình ở chung một miếng đất, nhưng sau đó mỗi gia đình lại xây một căn bếp che lại.

Sau đó gia đình kia một tấc lại tiến thêm một thước, còn muốn chiếm lấy nhà của cha mẹ cậu.

Vấn đề này còn muốn cậu nhịn hay sao?

Hai gia đình đã đánh nhau không biết bao nhiêu lần chỉ vì chuyện này.

Gia đình họ Giả người đông thế mạnh, lại còn được Đại gia quản lý viện chống lưng, thiên vị.

Dẫn đến mỗi lần, người phải gánh chịu tổn thất lại là cậu.

Những cuộc đánh nhau kia đều là chuyện thường hay xảy ra.

Trong đó có một lần, người nhà họ Giả, thiếu chút nữa đánh cậu đến tàn phế.

Vương Diên Châu đã gọi cảnh sát, kết quả sau khi cảnh sát tới.

Những người nhà họ Giả này lại nói rằng cậu nhìn trộm con dâu của nhà họ Giả là Tần Hoài Như trong lúc tắm rửa, cho nên mới bị đánh.

Con dâu của nhà họ Giả lớn lên rất xinh đẹp lại còn biết diễn kịch.

Sau khi tới đồn cảnh sát, cô ta đã khóc rất thảm thương.

Mấy vị đồng chí cảnh sát lập tức tin, kết quả suýt chút nữa bắt cậu bỏ tù.

Từ đó về sau, Vương Diên Châu biết rằng cậu không có quyền lực lại không thể đánh bại họ.

Hầu hết thời gian những chuyện có thể nhịn cậu sẽ nhịn.

Và những xung đột giữa hai gia đình vẫn còn tiếp diễn.

Lần nghiêm trọng nhất, ba vị gia chủ đã tổ chức một cuộc họp và buộc cậu phải rời đi.

Cậu đã trở thành một người vô gia cư, chỉ có thể xin sự giúp đỡ từ xã khu.

Xã khu đã lật xem hồ sơ của cậu cùng cha mẹ cậu.

Ngay sau đó, lập tức phái người đưa cậu về tứ hợp viện, còn hung hăng phê bình ba vị gia chủ quản viện.

Còn ghi ba vị gia chủ vi phạm lỗi nặng.

Mọi người đều không biết, xã khu vì sao lại che chở cho Vương Diên Châu như vậy.

Ngay cả cậu cũng không hiểu.

Xã khu cũng không giải thích.

Về sau xã khu còn sắp xếp cho cậu đến phòng khám nhà xưởng cán Hồng Tinh để làm việc.

Đến phòng khám, tính là có công việc, có thu nhập.

Như vậy cuộc sống qua ngày của cậu mới tốt lên.

Con người của cậu cũng coi là thành thật.

Cũng rất tiết kiệm.

Tiền lương mỗi tháng mặc dù chỉ có 25 đồng.

Hơn nữa từ ngày hôm đó, mỗi tháng xã khu còn đưa đồ tiếp viện cho cậu.

Qua mấy năm.

Cậu nhưng thật ra đã có một khoảng tiền tiết kiệm.

Cũng không quá nhiều.

300 đồng.

Nhưng vào ngày hôm qua.

Tiền của cậu đã bị người trộm mất.

Mà người trộm tiền của cậu, chính là những người nhà họ Giả kia.

Muốn hỏi cậu làm sao mà biết được.

Chính là bà già nhà họ Giả kia, trộm tiền xong, đã thế còn cùng ngày hôm đó lập tức đi mua sắm hoang phí.

Vào bữa cơm tối lại vừa có cá có thịt.

Bị trộm đi nhiều tiền như vậy, chắc chắn Vương Diên Châu không thể để yên cho qua.