Chương 15: Ước định 1

Nhưng mà nàng phải thất vọng rồi, ánh mắt của Dạ Huyền Thần không hề dao động chút nào.

“Nàng từng cứu bổn vương một lần, bổn vương cũng không phải là người vô ơn, đương nhiên là sẽ tận lực che chở nàng.”

Cũng đúng, mặc dù Dạ Huyền Thần thoạt nhìn có vẻ tàn nhẫn độc ác, nhưng cũng là người dám làm dám chịu.

Tuy rằng hắn không hề nhắc tới phụ thân nàng, nhưng mà trực giác nói cho nàng biết, việc này tuyệt đối có liên quan đến phụ thân.

Còn về phần chân tướng là thế nào, nàng còn phải tự mình điều tra mới biết được.

“Được, ta đáp ứng ngài, nhưng mà ta có một điều kiện!”

Thẩm Trầm Bích cuối cùng cũng cũng nghĩ thông suốt, ánh mắt kiên định lên.

“Điều kiện gì?” Dạ Huyền Thần nhướng mày, hình như sự việc có chút nằm ngoài dự kiến của hắn.

Hắn ra tay che chở nàng, vậy mà còn phải đồng ý điều kiện của nàng, hình như hắn mới là người bị thiệt thì phải!

Thẩm Trầm Bích suy nghĩ, nói, “Có vẻ như ở kinh thành Vương gia đã gây thù chuốc oán quá nhiều, ta có thể giúp đỡ Vương gia hoàn thành việc mà ngài muốn làm, nhưng bù lại Vương gia phải đảm bảo Thẩm gia an bình trăm năm! Chúng ta bên ngoài là phu thê, nhưng mà bên trong là đồng minh, Vương gia cảm thấy như thế nào?”

Đồng minh? Chẳng lẽ nàng thà làm đồng minh của hắn, chứ không muốn làm phu thê với hắn?

Trong lòng Dạ Huyền Thần có hơi không vui, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Thẩm Trầm Bích một cái.

“Nàng đã biết bổn vương có nhiều kẻ địch, còn dám thành hôn với bổn vương, chẳng lẽ không sợ bổn vương không bảo vệ được nàng sao?”

Không biết vì sao, Thẩm Trầm Bích bỗng nhiên cảm thấy hơi ớn lạnh.

“Vương gia võ công cao cường, lại còn đa mưu túc trí, ta tin tưởng Vương gia thừa sức bảo vệ một Thẩm gia nho nhỏ.” Thẩm Trầm Bích cố giữ vẻ bình tĩnh, không ngừng nịnh hót Dạ Huyền Thần.

Dạ Huyền Thần giơ nắm tay lên đặt trên môi, giả bộ ho nhẹ một tiếng, “Được rồi, bổn vương đồng ý là được chứ gì!”

Dứt lời, hắn liền mang theo đoàn người vội vàng rời đi.

Thẩm Trầm Bích nhìn bóng lưng của Dạ Huyền Thần, nắm chặt tay, thầm nghĩ: Lần này, mình tuyệt đối sẽ không dẫm vào vết xe đổ của kiếp trước!

Tin tức này giống như mọc cánh, chưa đến hai canh giờ, chuyện Thẩm Trầm Bích từ hôn với Thái Tử, và định ra hôn ước với Dạ Huyền Thần đã lan truyền rộng rãi.

Cái này đương nhiên là do có người đứng sau quạt gió thêm củi, thế nhưng nàng đã sớm chơi chán loại chiêu trò này rồi.

Quả nhiên, không bao lâu, trong cung liền truyền tin tới, muốn truyền nàng tiến cung.

Thẩm Trầm Bích bình tĩnh thoa một lớp phấn trắng lên môi, làm nhạt màu môi vốn có của mình đi, nhìn có vẻ hơi tiều tụy, xong rồi mới chậm rão vào cung.

Đến nơi, nàng thấy Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đã ngồi ngay ngắn ở Chiêu Dương điện, sắc mặt có vẻ không được vui.

Thẩm Trầm Bích vừa mới đi đến trước mặt hai người, liền quỳ xuống, một giọt nước mắt treo ở khóe mắt, “Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương!”

Thấy sắc mặt Thẩm Trầm Bích không được tốt, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu liếc nhau, tức khắc nhíu mày, “Hứa Nhi, mau đứng lên đi!”

“Tạ Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương, nhưng mà thần nữ còn có một yêu cầu quá đáng, không biết có nên nói hay không.” Thẩm Trầm Bích vẫn tiếp tục quỳ, không đứng dậy.

“Cứ nói không sao.” Hoàng Thượng vừa mới nghe được những lời đồn đãi kia, trong lòng vốn đã không vui, nên cũng không kiên trì bảo Thẩm Trầm Bích đứng lên.

Hốc mắt Thẩm Trầm Bích đỏ lên, nước mắt bắt đầu rơi lã chã, “Hôm qua muội muội và Thái Tử điện hạ có cử chỉ thân mật ở trước mặt mọi người, lời đồn đãi bay đầy trời, toàn nói là thần nữ chiếm hôn ước của muội muội, thần nữ thực sự là ủy khuất trong lòng.”

“Đó đều là lời đồn đãi vớ vẩn mà thôi, Hứa Nhi không cần để ý làm gì, trẫm tất nhiên sẽ làm chủ cho ngươi.” Trên mặt Hoàng Thượng có vài phần tức giận, nhưng vẫn nhẹ nhàng khuyên bảo.

Hoàng Hậu thấy vậy, vội vàng bưng cho Hoàng Thượng ly trà, trong lòng mưu tính gì đó.

Không để cho Hoàng Hậu kịp nói chuyện, Thẩm Trầm Bích lại mở miệng, “Nhưng mà bây giờ thần nữ phải suy nghĩ cho toàn bộ Thẩm gia, cho nên thần nữ cả gan thỉnh Hoàng Thượng hủy bỏ hôn ước giữa thần nữ và Thái Tử điện hạ, để muội muội thần nữ được trong sạch.”