Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tư Hôn Mật Ái

Chương 14: Video bất ngờ bị lọt ra ngoài 1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhậm Nhiễm trừng mắt nhìn anh, từng lỗ chân lông trên người cô dựng thẳng lên.

Lăng Trình Tiện cười nhạo: “Nếu như không phải lúc đó chỉ có cô ở đấy, cô nghĩ tôi sẽ cần cô sao?”

Lời này hình như không nên nói như vậy? Rõ ràng lúc đó là anh đã dụ dỗ cô qua đó mà.

Lăng Trình Tiện trở lại giường, xốc chăn lên nằm xuống.

Sắc mặt Nhậm Nhiễm khẽ nới lỏng, nhưng vẫn không dám buông lỏng cảnh giác, cô tắm xong, ở trong phòng tắm sấy khô tóc, lề mà lề mề một hồi lâu mới đi ra ngoài.

Người đàn ông nằm nửa bên giường anh, trông như đã ngủ say rồi, Nhậm Nhiễm rón ra rón rén đi qua đó, lúc lên giường không dám phát ra một tiếng động nào.

Cô ngủ không ngon lắm, dù sao vẫn luôn sợ Lăng Trình Tiện đột nhiên tỉnh lại, lại lăn qua lăn lại giày vò cô nữa.

Sáng sớm, đèn trong phòng ngủ đã tắt, Lăng Trình Tiện miệng lưỡi khô đắng, anh vươn tay muốn lấy ly nước trên tủ đầu giường.

Vừa duỗi tay lại bị một lực kéo lại, Lăng Trình Tiện vẫn còn đang mơ màng chưa tỉnh ngủ, lặp lại động tác vừa rồi, lúc này mới kinh ngạc phát hiện cổ tay mình bị siết chặt, anh đột nhiên bật dậy, bật đèn trên tường.

Nhậm Nhiễm đang đắm chìm trong mộng đẹp, cảm thấy tia sáng rọi vào mắt, cô nhẹ giọng nỉ non, kéo chăn trùm kín đầu.

Lăng Trình Tiện nhìn dọc theo cánh tay của mình, nhìn thấy cảnh tay mình bị một chiếc cà vạt cột chặt trên khung giường.

Anh dùng sức tháo ra, chỗ nút thắt càng thắt chặt hơn, anh tức giận không có chỗ xả giận, giơ chân đá người bên cạnh.

“Làm gì đấy!” Giọng nói Nhậm Nhiễm không vui.

“Dậy đi!”

Nhậm Nhiễm mở mắt ra, sau khi ngồi dậy vén một góc chăn ra, sắc mặt Lăng Trình Tiện xanh mét nhìn chằm chằm cô: “Cô làm sao?”

Cô rất buồn ngủ, xoa xoa đôi mắt: “Đúng vậy, tôi sợ anh nửa đêm phát bệnh.”

“Tôi thấy cô trói tôi lại là có ý đồ bất chính với tôi thì có?”

“Đúng đúng đúng, tôi mê mẩn sắc đẹp của cậu tư, nếu đã bị anh phát hiện, tôi đây cảm thấy vô cùng xấu hổ, anh đã hài lòng chưa?” Nhậm Nhiễm nhìn thời gian, sắp sau giờ rồi, bị đánh thức rồi thì cô cũng đừng nghĩ đến việc ngủ tiếp nữa.

Nhậm Nhiễm kéo chăn ra muốn rời giường, Lăng Trình Tiện nhanh hơn cô một bước nắm lấy cánh tay cô, kéo cô đến bên cạnh.

Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, sau đó giọng nói của Tưởng Linh Thục truyền đến: “Thằng tư dậy chưa?”

“Mẹ?”

Nhậm Nhiễm vội vàng muốn đẩy Lăng Trình Tiện ra: “Mẹ tới rồi.”

Cô cũng biết mất mặt sao? Cánh tay có thể hoạt động tự do kia của Lăng Trình Tiện ôm cổ Nhậm Nhiễm, không để cô có cơ hội chuồn đi.

“Mẹ, cửa không khóa, mẹ đi vào đi.”

Nhậm Nhiễm đè thấp giọng nói: “Nhanh buông tôi ra, lần sau tôi không dám nữa.”

Muộn rồi.

Tưởng Linh Thục đẩy cửa đi vào, lúc nhìn thấy một màn như vậy rõ ràng là bị dọa sợ, ánh mắt bà ấy dừng lại trên cánh tay bị treo lên của Lăng Trình Tiện, sắc mặt bà ấy khẽ thay đổi: “Đây không phải là càn quấy quá rồi sao?”

“Mẹ, Nhậm Nhiễm thích như vậy, con cũng không còn cách nào khác.”

Bả vai Nhậm Nhiễm động đậy, bàn tay Lăng Trình Tiện nắm lấy sau đầu cô, khuôn mặt cô cọ vào l*иg ngực của người đàn ông.

Cô không còn sức để chống trả, Lăng Trình Tiện không ngờ Tưởng Linh Thục lại đến đây sớm như vậy: “Mẹ, có chuyện gì sao ạ?”

“Mẹ đến đưa ít đồ, đã dặn phòng bếp hầm rồi, nhất định phải nhớ uống lúc bụng còn đói đấy.” Tưởng Linh Thục không nhìn nữa, quay đầu muốn rời đi, nhưng nghĩ lại vẫn nói với Nhậm Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, canh bổ kia con không thể uống, biết chưa?”

Nói đến mức này, Nhậm Nhiễm còn có thể không hiểu được sao?

Cô ý vị thâm trường à một tiếng: “Vâng, mẹ, cho Trình Tiễn uống hết, để anh ấy bồi bổ thêm.”

Cánh tay Lăng Trình Tiện càng siết chặt hơn: “Im miệng!”

Nếu không phải cô ở trước mặt Tưởng Linh Thục ăn nói bậy bạ thì cô cũng không phải chạy khắp nơi để thu xếp bồi bổ cơ thể cho anh, cô hận không thể ngâm anh trong canh Ngưu Tiên để hầm luôn.

Cả đêm ngủ không ngon giấc, lấy lại tinh thần, vất vả lắm mới chịu đựng đến lúc kết thúc chẩn đoán bệnh vào buổi trưa, cô tranh thủ uống ngụm nước, muốn đứng dậy đi rửa tay.

Màn hình máy tính nhấp nháy, hình nền trên màn hình vốn còn đang ở trạng thái tĩnh đột nhiên biến thành video đang phát, Nhậm Nhiễm nắm chặt ly nước trong tay, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình trước mặt mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »