Editor: Kingofbattle
"Nói tiếp đi, rốt cuộc mật ong của ma phong có tác dụng thần kỳ gì?" Phong Vân mất hết kiên nhẫn nói ra.
"Tác dụng rất đơn giản, mật ong của ma phong giúp ngươi gia tăng tốc độ khôi phục linh lực, sữa của ong chúa còn có tác dụng thần kỳ hơn, chẳng qua là không có nhắc tới trong nhật ký." Phong Lâm nói.
"Tốc độ khôi phục ra sao?" Đó là một hơi thở hay hai hơi thở? ”
Phong Vân cố gắng áp chế tâm tình đang kích động, tăng tốc độ khôi phục linh lực có tác dụng quá lớn đối với Cổ Sư.
Trong lúc chiến đấu, một khi linh lực bị hao hết chính là cực kỳ nguy hiểm, về cơ bản chỉ có thể chờ chết, nếu có một loại bảo vật có thể bổ sung linh lực kịp thời, vậy thì hoàn toàn có thể cứu sống sinh mệnh của Cổ Sư.
Giá trị như thế nào chắc không cần phải nói? Nếu mật ma phong vừa xuất hiện trên thị trường, chắc chắn sẽ bị mọi người cướp giật, thậm chí bị người khác ngấp nghé, khiến cho kẻ khác nảy sinh lòng tham.
Có bảo vật này trong tay thì thiếu gì tài nguyên, muốn nghèo cũng khó.
Bất quá đây chỉ là đối với những người còn lại, năng lực kiếm tiền của ma phong chỉ có tác dụng thêu hoa trên gấm đối với Phong Vân, bất quá cho dù vậy hắn cũng không có khả năng vứt bỏ không cần.
"Tác dụng cụ thể nhanh thế nào thì trong nhật ký không có ghi chép, bất quá dựa vào tin tức trên nhật ký, thì tốc độ khôi phục linh lực của mật ma phong, đều phụ thuộc vào chất lượng mật hoa do ma phong hút được, cũng chỉ có hút lấy mật hoa của linh dược, thì ma phong mới có thể tạo ra mật ong có hiệu quả khôi phục khủng bố." Trên mặt Phong Lâm nở một nụ cười hả hê.
"Nói đùa gì vậy, nó lại cần hút mật hoa linh dược, không có bao nhiêu loại linh dược có thể nở hoa, một vạn gốc cũng không tìm được một, ta đi đâu tìm đây."
"Hơn nữa chu kỳ linh dược trưởng thành rất dài, vừa nở hoa chỉ tạo ra một xíu mật hoa, làm sao mà đủ cho đám ma phong hút lấy?"
"Thật vất vả mới tao ra một chút mật ong như vậy, còn chưa đủ cho chúng tự nhét kẽ răng, làm sao còn dư?" Phong Vân tức giận nói.
Mặc dù hắn có Thần Đỉnh trong tay nên không lo chuyện này, nhưng vẫn phải giả vờ, chuyện ở Dịch Bảo Các chính là ví dụ tốt nhất, hắn sẽ không phạm sai lầm tương tự.
Thấy bộ dáng tức giận của Phong Vân, tâm tình Phong Lâm trở nên sảng khoái, cười to nói: "Chuyện này ta cũng hết cách, lúc ấy Phong Trần cũng gặp phải vấn đề tương tự, một chút mật hoa của linh dược căn bản không đủ chia cho phong ma. ”
"Mật hoa của linh dược có lực hấp dẫn trí mạng đối với phong trùng, chúng vừa ngửi được sẽ phát điên, căn bản không thể khống chế, linh dược vừa tạo ra mật hoa sẽ bị một đám ma phong cùng nhau tiến lên ăn sạch sẽ, căn bản không để lại cho ngươi chút gì."
(phong trùng : côn trùng loại ong)
"Lúc ấy Phong Trần không bồi dưỡng ra phong vương, bởi vì không thể đoạt thức ăn từ trong miệng ma phong phát điên, nếu không dựa vào tính cách của Phong Trần, hắn đã sớm lấy mật của ma phong ra để gia tăng danh tiếng rồi, chứ ngươi nghĩ vì sao mà đến bây giờ vẫn không có ai biết đến sự tồn tại của nó?"
"Lúc đó do Phong Trần muốn tìm biện pháp giải quyết vấn đề này, nên mới ra ngoài một chuyến, bất quá không nghĩ tới hắn một đi không trở lại, thời gian dài như vậy đoán chừng lành ít dữ nhiều."
"Bất quá đối với Cổ Sư Tụ Linh kỳ chúng ta, dùng phàm hoa chế tạo ra mật của ma phong cũng đủ dùng, tuy rằng tác dụng không nhanh lắm, nhưng cũng đủ để kiếm được tiền."
"Ta đã sớm sưu tập không ít hạt giống phàm hoa, lúc ấy những lời ta nói với ngươi cũng không phải nói điêu."
"Làm một cuộc giao dịch nhé, cứ mỗi tháng thì ngươi phải giao dịch với ta mật ong được tạo ra từ phàm hoa, còn ta sẽ giữ bí mật cho ngươi, ngươi hẳn là phải biết, một khi loại bảo vật này được tiết lộ ra ngoài, chắc chắn ngươi sẽ không giữ được, Nhị tộc lão làm việc không từ thủ đoạn, nếu hắn muốn ngươi ngươi giao ra thì có dám giữ lại ?"
Ánh mắt Phong Lâm loé lên tinh quang, sau đó nhìn về phía Phong Vân, hiển nhiên là vẫn chưa quên mật của ma phong, bất quá lúc này hắn đã lui một bước dài.
"Ngươi có chắc là chỉ có điều kiện này ? Được rồi, xem như thoả thuận xong. ”
Phong Vân hơi kinh ngạc nhìn hắn một cái, bị hạn chế mật hoa từ linh dược, người khác rất khó tạo ra mật của ma phong, nhưng hắn lại không lo vấn đề này.
Vốn là hắn muốn dùng mật ong từ linh dược để chặn miệng Phong Lâm, nhưng hắn lại muốn mật ong từ phàm dược.
Nếu đã như vậy, vậy thì hắn chỉ có thể trồng thêm một ít phàm hoa, thật sự là phiền phức.
"Cái gì?" Ngươi đồng ý? "Ngược lại lần này đến phiên Phong Lâm kinh ngạc, hắn cũng không nghĩ tới Phong Vân đang chiếm thế chủ động lại chịu đồng ý điều kiện của hắn, chuyện này khiến hắn hơi bất ngờ.
"Tại sao không đồng ý?" Mặc dù yêu cầu của ngươi có chút khó khăn, khiến ta mất khá nhiều thời gian, nhưng ai bảo ta là người tốt chứ ? "Phong Vân cười dối trá nói ra.
"Được, sảng khoái lắm." Phong Lâm hết sức vui mừng, kích động nói ra: "Nếu ngươi đã sảng khoái như vậy, thì ta cũng không muốn giấu diếm, kỳ thật còn có một bí mật về ma phong mà ta chưa nói ra. ”