Editor: Kingofbattle
Công pháp ở chỗ này cũng không nhiều, cũng chỉ có ba bốn mươi quyển, sau khi xem hết một lượt tất cả công pháp, cuối cùng ánh mắt Phong Vân rơi xuống quyển công pháp có tên Dung Quyết.
Quyển công pháp này rõ ràng dày hơn mấy quyển còn lại, dày hơn chứng tỏ công pháp này phức tạp hơn, cũng càng thâm ảo hơn.
Miêu tả của công pháp này cũng không hợp thói thường, thậm chí có thể giúp cho người tu luyện công pháp này có năm cái linh huyệt, so với người thường còn nhiều hơn bốn linh huyệt, điều này có nghĩa là tu luyện công pháp này, số lượng linh lực sẽ gấp năm lần so với người cùng giai?
Phong Vân có chút nghi ngờ, nếu như có công pháp trâu bò như vậy, theo như lẽ thường thì không nên đặt ở chỗ này mới đúng.
"Chẳng lẽ người quản lý Tàng Thư Các bị hoa mắt nên nhầm lẫn? "Phong Vân không tài nào nghĩ ra được đáp án.
"Dung quyết? Phong Vân, đừng nói là ngươi muốn tu luyện công pháp này nha? Ta khuyên ngươi từ bỏ ý định này đi. "
Tựa hồ Phong Vô Nguyệt đã chọn xong cổ phương, lúc này mới tìm đến, khi vừa nhìn thấy hắn chọn công pháp Dung Quyết, sắc mặt liền trở nên quái dị.
Nghe thấy vậy, rốt cục Phong Vân cũng thu hồi ánh mắt: "Như thế nào? Chẳng lẽ công pháp này có tác dụng phụ rất mạnh? "
Dựa vào thái độ của Phong Vô Nguyệt, hắn đã đoán được công pháp này không có đặt nhầm chỗ, hẳn là bởi vì có khuyết điểm rất lớn cho nên không có mấy ai chọn nó để tu luyện, nếu không dù chỉ có một người có thể tu luyện, thì loại công pháp mạnh mẽ này cũng sẽ không phủ bụi ở chỗ này.
"Ngược lại cũng không có tác dụng phụ, chỉ là có một khuyết điểm trí mạng, khiến cho bất cứ kẻ nào cũng không thể tiếp nhận. "
"Dung Quyết do một vị Vạn Hoả Chân Quân sáng tạo ra từ ngàn năm trước, hắn ấy là thiên tài nhất phẩm chỉ có hỏa thuộc tính, sau khi tu luyện công pháp này thì xuất hiện năm cái hỏa linh huyệt. Số lượng linh lực cũng nhiều hơn cùng giai gấp 5 lần"
"Lợi ích của nhiều linh huyệt không chỉ thể hiện ở chỗ này, nếu như ngươi phóng thích linh lực 5 linh huyệt cùng lúc, thì lực công kích của ngươi sẽ gia tăng gấp năm lần, có thể xem là vô địch cùng giai. "
"Nhưng mà cuối cùng hắn lại chết trong tay một gã trẻ tuổi hơn mình, tuy là năm cái hỏa linh huyệt có thể giúp hắn vô địch cùng giai, nhưng lại không thể khiến hắn vô địch cùng tuổi. "
"Bởi vì mỗi lần hắn luyện ra linh lực sẽ chia đều cho 5 cái linh huyệt, cho nên tốc độc tu luyện của hắn chỉ bằng 1/5 so với người binh thường. "
"Khi hắn vô địch cùng giai, thì những người cùng thế hệ đã vượt qua hắn cả ngàn dặm, thậm chí còn cao hơn hắn hai cảnh giới, đây là lấy cảnh giới đè người, hắn có thể làm thế nào? "
"Cảnh giới mới là quan trọng, đừng quên con người có thọ nguyên giới hạn, chỉ có thể đột phá cảnh giới mới gia tăng thọ nguyên, tốc độ tu luyện của ngươi càng chậm thì càng dễ chết già, cho nên vẫn phải ưu tiên tốc độ đột phá cảnh giới. "
"Công pháp được không bằng mất như thế, tự nhiên sẽ không có ai cắm đầu tu luyện, ngay cả người sáng tạo ra nó cũng có kết cục bi thảm, ai còn dám đυ.ng? Vết xe đổ trước mắt...! "
Nghe vậy, Phong Vân không khỏi giật mình, ánh mắt khi nhìn công pháp này cũng trở nên đặc sắc.
Công pháp này quả thực chính là đào hố chôn người, người nào đυ.ng vào là phế. Cho dù là thiên tài nhất phẩm đυ.ng phải công pháp này thì cũng sẽ bị mọi người bỏ xa.
Bất quá duy chỉ có hắn là ngoại lệ, có Thần Đỉnh trong tay, tài nguyên tu luyện của hắn xài không hết, có tài nguyên khổng lồ để chống đỡ, cho dù tốc độ tu luyện của hắn có giảm xuống 10 lần cũng đủ vượt đám người cùng thế hệ.
Vốn là hắn đang sầu vì ăn quá nhiều Ngũ Hành Quy Nguyên Đan, ăn nhiều hơn nữa sẽ khiến căn cơ mất ổn định. Bất quá hiện tại phải tu luyện chậm gấp 5 lần thôi, cũng không ảnh hưởng quá nhiều.
Nếu như khuyết điểm của Dung Quyết không có tác dụng với hắn, thì Phong Vân cũng không do dự nữa, đưa tay chộp tới công pháp.
Khi thấy Phong Vân chuẩn bị lấy công pháp Dung Quyết, Phong Vô Nguyệt sợ tới mức nhảy dựng, bèn la lớn : "Ngươi điên rồi sao? Tư chất của ngươi vốn đã phế rồi, nếu như lại bị công pháp này kiềm hãm tốc độ tu luyện, vậy thì cả đời này ngươi tuyệt đối không còn hy vọng gì!"
"Chết toi, lỡ cầm nhầm, ta có thể trả về hay không? " Phong Vân giả bộ ra bộ dáng ảo não, hành động của hắn có thể cầm tượng vàng Oscar.
(tượng vàng Oscar : giải thưởng lớn dành cho diễn viên xuất sắc.)
"Ngươi nói xem? Đã sớm cảnh báo ngươi, ở chỗ này bất cứ vật gì đều không thể đυ.ng, đυ.ng trúng thì biểu thị ngươi đã chọn nó, không có khả năng trả về. " Phong Vô Nguyệt kích động la lớn.
"Các ngươi đã chọn xong, mau rời đi thôi, nơi đây cấm la lối om sòm. "
Bỗng nhiên truyền tới một giọng nói già nua, không biết là ở hướng nào, cũng không biết là từ vị trí nào, cho dù nhìn không thấy người, chắc hẳn là núp sau bóng tối quan sát chỗ này, phòng ngừa có người phá hư quy củ.
Phong Vân cùng Phong Vô Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, cùng lúc bày ra bộ mặt chán nản, đối mặt với cường giả thần bí trong bóng tối, hai người cũng không dám nhiều lời, vội vàng đi ra ngoài cửa.