Chương 17: Đoạt Mệnh Cổ...

Editor: Kingofbattle

Dù sao thân thể nhân loại không thể chịu được nhiệt độ cao của Thiên Hỏa, mỗi Đan Sư Thiên Hoả đều là cái tên khủng bố, khiến cho người nghe thấy phải mất mật.

Trở thành Đan Sư Thiên Hỏa là giấc mộng của tất cả luyện đan sư, nhưng không chỉ có Thiên Hỏa, cho dù là Linh Hỏa thì số lượng cũng rất thưa thớt, rất nhiều Luyện Đan Sư bỏ cả đời tìm kiếm cũng tìm không được Linh Hỏa, chỉ có thể ôm hận cả đời.

Cho dù là Vương đan sư cũng không có Linh Hỏa, đừng nói là hắn, ngay cả toàn bộ Trùng Cốc cũng không tìm ra Cổ Sư nào sở hữu Linh Hỏa.

Nếu như muốn gia tăng tỷ lệ thành đan, thì vẫn có thể đổi một lò luyện đan chất lượng cao, lò luyện đan có phẩm chất cao nhất thế giới sẽ gia tăng tỷ lệ thành đan ba đến bốn thành.

Nhưng mà lò luyện đan phẩm chất cao còn hiếm hơn so với Thiên Hỏa, bởi vì những lò luyện đan có phẩm chất cao đều cần tới Thiên Hoả cao nhất mới có thể luyện thành.

Nghe đồn người có thiên phú linh hồn đỉnh cấp cộng thêm Thiên Hỏa đỉnh cấp lại thêm luyện đan lô đỉnh cấp thì sẽ đạt tới tỷ lệ thành đan chín thành.

Về phần tỷ lệ thành đan 100%, thì không có khả năng xuất hiện ở thế giới này, tựa hồ thế giới này bị hạ nguyền rủa, không chỉ mọi việc đều có tỷ lệ thành công thấp, mà bất luận luyện chế thứ gì cũng sẽ không có khả năng 100%.

Bởi vậy hiện tại tỷ lệ thành đan 1/5 của Phong Vân đã là cực hạn, đã mạnh hơn so với đa số Luyện Đan Sư.

Đáng tiếc là lúc này không có ai nói cho hắn biết những thứ này, hắn lại ngây thơ cho rằng bởi vì không có sư phụ dạy dỗ, nên tỷ lệ thành đan mới không cao, vì thế mà hắn rất buồn bực.

Những ngày bận rộn cũng trôi qua nhanh, tuy nhiên hắn cũng không ngồi thiền tu luyện, một mực cắn linh dược để tăng tiến tu vi, đa số thời gian hắn đều dùng để luyện đan.

Sau khi xác xuất luyện đan tăng lên, hắn liền dùng toàn bộ thời gian để luyện cổ, luyện Đoạt Mệnh Cổ là một công trình lớn, cho đến tận lúc này hắn đã luyện cổ 3000 lần, đều chấm dứt bằng thất bại, Phong Vân tức đến mức sắp thổ huyết.

Nếu là không phải do vận xui chết bầm của Ách Vận Trùng, hắn đã sớm luyện thành công rồi, rốt cuộc bây giờ hắn đã cảm nhận được tâm tình bất lực của Vương đan sư.

Hôm nay là lần 3001 hắn luyện cổ, hắn dựa theo thứ tự bỏ Ách Vận Trùng cùng Xà Hạt vào trong vò luyện cổ.



Vò luyện cổ chính là dụng cụ mà Cổ Sư dùng để luyện cổ, Cổ Sư sẽ ném nhiều con linh trùng vào trong vò luyện cổ, khiến cho bọn chúng tự cắn nuốt lẫn nhau, tự gϊếŧ lẫn nhau, cuối cùng linh trùng duy nhất còn sống sẽ trở nên mạnh hơn, thậm chí là biến dị, bởi vì loại phương thức này sẽ tạo ra linh trùng cường đại hơn nên mới được Cổ Sư gọi là cổ trùng.

Bất quá phương pháp luyện cổ này có tai hại rất lớn, linh trùng thôn phệ lẫn nhau có quá nhiều nhân tố không xác định.

Đầu tiên là không thể xác định loại linh trùng nào còn sống sau cùng, hơn nữa con linh trùng sống sót cuối cùng chưa hẳn có thể nguyên vẹn, có khả năng bị tổn hại trong quá trình tàn sát lẫn nhau.

Bởi vậy loại phương pháp luyện cổ này đã sớm bị loại bỏ, hiện tại được lưu truyền chính là phương pháp huyết luyện, dùng máu huyết làm vật dẫn, thông qua bí pháp cưỡng ép dung hợp linh trùng thành cổ trùng.

Dùng loại phương pháp này có tỷ lệ thành công rất cao, khuyết điểm duy nhất chính là quá hao tốn tinh huyết, nhưng mà khuyết điểm này không áp dụng được trên người Phong Vân.

Sau khi Phong Vân rót một chén tinh huyết vào trong vò luyện cổ, liền khép nắp lại rồi đặt ở trước ngực, đồng thời cũng nhắm mắt lại, ngồi bất động tại chỗ.

Nhìn thì thấy hắn ngồi bất động, nhưng linh hồn lực khổng lồ đang truyền liên tục vào vò luyện cổ, một bên thì cảm giác tình huống bên trong, một bên sử dụng linh hồn lực khống chế tất cả tài liệu dung hợp lại với nhau.

Bên trong vò luyện cổ là một mảnh tối thui, lại phát sinh một màn không ai nhìn thấy, tinh huyết bao bọc hai con linh trùng cùng một chỗ, không ngừng chấn động, chậm rãi hoá thành một cái huyết cầu.

Huyết cầu liên tục xoay tròn, chậm rãi áp súc, khô cạn, cuối cùng ngưng kết thành một kén máu, cố định dưới đáy vò luyện cổ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, cũng không biết đã đi qua bao lâu, bỗng nhiên bên trong vò luyện cổ truyền đến một tiếng [rắc] giòn vang, mấy hơi sau lại là một tiếng, kén máu xuất hiện từng đạo vết rạn, bắt đầu từ từ nứt ra.

Rốt cục từ trên kén máu xuất hiện một lỗ thùng, sau đó một cái càng đen thui chọc ra ngoài, sau đó là toàn bộ cơ thể đen nhánh, từng chút một chui ra ngoài, giống như một sinh linh vừa mới sinh, đang muốn phá xác chui ra ngoài.

Rốt cục, một con cổ trùng có toàn bộ cơ thể màu đen đã lộ ra ngoài, một đôi càng lớn sắc bén, phần đuôi cũng có một cái móc vô cùng sắc bén, ngay cả sáu cái chân cũng rất nhọn, thoạt nhìn cực kỳ sắc bén, trong miệng lộ ra cặp răng nanh sắc lẹm đang chìa ra ngoài, cũng bén nhọn.

Vừa nhìn bộ dáng cơ thể này, có thể đoán được sức chiến đấu tuyệt đối kinh người, dường như từng bộ phận cơ thể sinh ra vì chiến đấu, không dễ trêu chọc.