Editor: Kingofbattle
"Ngươi quá coi trọng ta rồi, phàm là vật phẩm loại thuộc tính không gian đều là vật báu vô giá, sở dĩ mỗi người đều có một Túi Dục Trùng là bởi vì không gian bên trong quá bé, cũng không thuộc về phạm trù Linh khí không gian. "
"Nếu không gian lớn đến một trình độ nhất định, thậm chí diện tích lớn đến mức có thể gieo trồng linh dược ở bên trong, như vậy nó đã thuộc về vật phẩm nghịch thiên. "
"Toàn bộ trùng cốc, thậm chí là toàn bộ Nam Cương, ta còn chưa nghe nói qua có người sở hữu dược viên di động, cho dù là dạng giàu nứt vách như Vương đan sư, chẳng phải chỉ có thể ngoan ngoãn thuê một mảnh đất ở Phong gia trại để trồng thuốc thôi sao? "
"Dược viên di động là thứ mà bất cứ Cổ Sư nào cũng thèm nhỏ dãi, cho dù có đi nữa cũng đến lượt ngươi hay sao? "
Cho dù Phong Vân đã sớm không ôm hy vọng gì, nhưng mà khi nghe rất khó tìm trữ vật không gian khổng lồ, vẫn không khỏi có chút thất vọng.
Túi Dục Trùng đã đầy tràn, Thần Đỉnh cũng thất nghiệp, thời gian càng dài, thì hắn càng tổn thất nhiều hơn.
"Vậy thì đổi thành Phong Tự Lệnh đi, nếu như ngươi đã nói hết, vậy thì mời quay về. " Phong Vân mở miệng nói ra điều kiện của mình.
Phong Tự Lệnh là chìa khoá để tiến vào Tàng Thư Các Phong thị, ở bên trong Tàng Thư Các có rất nhiều cổ phương, đan phương, khí phương, đủ loại công pháp và rất nhiều điển tịch trọng yếu.
Mỗi Phong Tự Lệnh chỉ có thể đổi lấy một vật phẩm trong Tàng Thư Các, khi dùng sẽ hết hiệu lực.
Đây là phần thưởng mà Phong Vô Nguyệt nhận được khi kiểm tra tư chất tam phẩm, trừ hắn ra, lần này chỉ còn một gã thiên tài tam phẩm khác đó là Phong Thuỷ Hàn.
Bởi vậy Phong Vân mới nhớ tới Phong Tự Lệnh của hắn, Phong Tự Lệnh chính là thứ tốt, kể cả cho hắn mười cái cũng chê ít.
Nghe thấy điều kiện của Phong Vân, Phong Vô Nguyệt liền trầm mặc.
Sau này hắn chuẩn bị dùng Phong Tự Lệnh để đổi cổ phương, hiện tại nếu mất đi thì có chút thua thiệt.
Bất quá nghĩ lại, tối thiểu muốn luyện chế cổ trùng, thỉ phải đột phá Tụ Linh kỳ trở thành Cổ Sư nhất giai, sau đó còn cần đến tài lực, khoảng cách quá xa vời.
Thời gian còn rất dài, đủ để hắn tìm ra cách khác để lấy lại Phong Tự Lệnh, dù sao Tàng Thư Các là nơi dành cho mọi người tiến vào xem, sẽ không có điều kiện hạn chế quá lớn, chủ yếu là giới hạn số người tiến vào mà thôi.
"Được rồi, đây là Phong Tự Lệnh, ngươi cất cho kỹ. "
Không suy nghĩ quá lâu, Phong Vô Nguyệt liền ném một lệnh bài về phía Phong Vân.
Phong Vân chụp nhận lệnh bài, trên lệnh bài có khắc chữ Phong màu vàng đúng là hàng thật, sau đó hắn đưa tay bỏ vào Túi Dục Trùng, lại móc ra một con bò cạp đặt trên lòng bàn tay.
Vừa khéo hắn đã ấp hết trứng trùng, chỉ có thể cho hắn một con linh trùng trưởng thành.
Con trùng này tên là Xà Hạt, thân thể khá dài, có hai cái càng vô cùng sắc bén, giống như đã từng cọ qua đá mài.
Xà Hạt đúng là một loại linh trùng dể luyện chế Đoạt Mệnh Cổ, căn bản cũng không cần Phong Vân giới thiệu nhiều, nếu đã điều tra rõ ràng Vương đan sư, làm sao mà Phong Vô Nguyệt có thể không biết chỗ đáng sợ của Xà Hạt.
Hắn vội vàng túm lấy Xà Hạt, trên mặt lộ vẻ mừng như điên: "Ha ha ha......không ngờ là Xà Hạt, tuy linh trùng này là trung phẩm, nhưng sức chiến đấu thực sự cũng không kém hơn linh trùng thượng phẩm. "
"Bây giờ ta đã có hai con linh trùng, một con thượng phẩm một con trung phẩm, trong cùng thế hệ còn có ai là đối thủ của ta chứ? "
Nghĩ đến mấy người cũng lứa với hắn, phần lớn chỉ nhận linh trùng hạ phẩm, hắn liền nhịn không được mà vênh váo một hồi.
Cẩn thận cất Xà Hạt vào trong Túi Dục Trùng, lúc này tâm tình của Phong Vô Nguyệt rất tốt, liền nói: "Hôm nay thương hội Triệu Thị vừa nhập rất nhiều hàng hóa, ta đang định đi tới phường thị để góp vui, tộc đệ có muốn đi cùng ta không? " (phường thị : phố chợ)
Phong Vô Nguyệt nhìn ra Phong Vân tham ô không ít thứ tốt của Vương đan sư, nên nổi lên tâm tư kết giao.
"Phường thị? " trong lòng Phong Vân khẽ động, có một phường thị cách Phong gia trại không xa về phía nam, là địa điểm mà tất cả Đại Cổ Sư trong gia tộc thường lui tới, trao đổi mua bán với nhau.
Chỗ đó có rất nhiều thương hội, phòng đấu giá mọc lên như nấm, có đủ loại cổ trùng hiếm thấy, bảo vật đếm không hết.
Trước kia hắn cũng đã từng nghe nói, nhưng lại chưa bao giờ ghé qua, Phong Vân đang phát sầu về chuyện không gian thiếu thốn, hiện tại rốt cục đã có ý tưởng.
"Trong phường thị có chỗ nào bán linh khí trữ vật không? " Phong Vân lập tức hỏi.
Phong Vô Nguyệt bật cười nói: "Thứ gì cũng có, rất nhiều người giàu có đều tìm đến đây bày sạp bán hàng, chuyện người mua được hàng tốt cũng chẳng lạ gì, nói không chừng bên trong lại có đồ vật mà ngươi muốn. "
"Bất quá điều kiện tiên quyết là ngươi phải có tiền tài, nếu không thì đừng mơ mộng mà làm gì. Ta chỉ là tay mơ vừa tu luyện tới Tụ Linh kỳ, cũng nghèo mạt rệp, lần này ghé qua cũng chỉ là góp chút náo nhiệt, học chút kiến thức mà thôi. "
"Vậy thì kết bạn đồng hành, ta cũng có ý định học thêm kiến thức. " Phong Vân cũng cười nói.