"Hắn mới là người quan trọng nhất của liên bang, chỉ là quân bộ không công bố ra""Tiểu Điềm Điềm, cậu hôm nay sao lại tới một mình a?" Thời điểm Thang Nguyên đi vào phòng học, phát hiện hôm nay chỉ có Hạ Thiêm một người ngồi ở chỗ ngồi nên cậu có chút không quen, mấy ngày nay không phải Calle luôn bồi Hạ Thiêm đi học sao? Cậu cho rằng hôm nay cậu tiếp tục sống kiếp bóng đèn chớ, không nghĩ tới không cần ╮( ̄▽ ̄")╭
Nghe được giọng của Thang Nguyên, Hạ Thiêm ngẩng đầu lên nhìn con người nhỏ gầy trước mắt... Khụ khụ, không sai, đã từng là tiểu mập mạp hiện tại chính là nhỏ gầy, "Anh ta hôm nay có việc, không tới được." Nói xong Hạ Thiêm mới phát hiện, cũng không phải Calle cần đi học, tại sao cậu nói như thể việc Calle bồi cậu đến lớp là điều hiển nhiên vậy nè?
Đã qua vài ngày kể từ lúc 'nhìn và sờ sờ' Chiến Thần. Mấy ngày nay Calle đối với cậu như hình với bóng, vô luận Hạ Thiêm đi đâu, nơi đó sẽ có thân ảnh của Calle. Có đôi khi Hạ Thiêm không thể không tự hỏi, làm thượng tướng rảnh như vậy sao? Lại nghĩ tới hắn hiện tại đang trong kỳ nghỉ phép, nhưng cho dù là nghỉ phép cũng không thể luôn đi theo cậu nha, cũng không muốn làm chuyện gì khác sao. Nhân sinh của thượng tướng đại nhân có chút tĩnh mịt như tuyết a ╮(╯_╰)╭
"Nga, thì ra là vậy." Thang Nguyên lên tiếng sau đó ngồi vào bên cạnh Hạ Thiêm.
Hạ Thiêm còn chưa thu hồi tầm mắt thì thấy một nam nhân Hoa Hạ diện mạo anh tuấn bên cạnh Thang Nguyên. Người nọ hướng cậu lễ phép cười cười, Hạ Thiêm cũng cười tươi đáp lại.
"Tiểu nguyên, đây là bạn của em? Không giới thiệu với anh sao? Ninh Hưng thoải mái nói với Thang Nguyên, vừa nói vừa ngồi xuống bên cạnh cậu.
"Nga, đây là Hạ Thiêm Rhine, bạn tốt của em." Thang Nguyên tươi cười mà giới thiệu, sau đó quay đầu về phía Hạ Thiêm, " Đây là Ninh Hưng, bạn mới của mình." Nói xong cười sáng lạn, giống như ánh mặt trời. Cậu quen biết được bạn mới, thật vui vẻ nha.
Thời điểm nghe thấy sau tên mình có thêm họ Rhine, trong đầu Hạ Thiêm đột nhiên nhớ tới giọng nói của Calle, "Em hiện tại là Hạ Thiêm Felids, gia tộc Rhine cùng em không có quan hệ. Bọn họ nếu khi dễ em thì chính là khi dễ anh"... Cậu... Có phải đã trúng độc hay không? Vì cái gì lại nghĩ lời nói này, còn có hơi xấu hổ nữa chứ? Thế nhưng, hình như, Calle chưa từng nói qua những lời này a...
Xong rồi xong rồi, cậu trúng một loại độc tên Calle rồi.
Sau khi chào hỏi lẫn nhau thì khóa học bắt đầu, bài giảng hôm nay về cách khắc tinh thần lực lên tiếp nối chuẩn xác nhất.
Chương trình học rất khô khan, ngoại trừ lý thuyết thì là kinh nghiệm linh tinh của những người khác. Đời trước Hạ Thiêm tự tìm tòi nửa đời người, hơn nữa còn là tự học từ những tài liệu linh ta linh tinh, kinh nghiệm thực tế còn nhiều hơn sách giáo khoa. Cho nên cậu nghe giảng mà có chút không kiên nhẫn.
Nhàm chán nhìn nhìn lão sư người máy trên đài dùng tông giọng bình tĩnh và ngang phè để đọc các loại tri thức, Hạ Thiêm tựa hồ nhìn thấy cảnh người máy khoa môi múa mép.
Vừa định chợp mắt một tí thì cậu nghe thấy tiếng của Thang Nguyên bên cạnh, "Hảo nhàm chán, nếu không phải vì tích phân (điểm) của lớp này cao thì người ta khẳng định sẽ không xuất hiện ở chỗ này đâu."
Hạ Thiêm đang chuẩn bị đáp lời, không nghĩ tới có người trả lời còn nhanh hơn.
"Tiết học này xác thật là khá nhàm chán, tuy nhiên tính thực dụng rất cao. Em chậm rãi nghe đi, về sau khi thao tác thực tiễn sẽ có trợ giúp rất lớn." Ninh Hưng trấn an Thang Nguyên, ôn nhu như đại ca ca nhà bên.
Nguyên bản đang ghé vào trên bàn lầm bầm lầu bầu, Thang Nguyên phát hiện bạn mới bên cạnh trả lời mình, cậu nhanh chóng quay đầu qua, hứng thú bừng bừng nói chuyện phiếm cùng Ninh Hưng, "Những gì lão sư nói em đều hiểu, thao tác cũng không phức tạp như thế. Bù lại, anh không cảm thấy nhàm chán khi bồi em tới đây sao?"
"Sẽ không quá buồn chán, bất kể tri thức nào cũng có chỗ hấp dẫn của nó, bất kể lớp học học cũng có tính ưu việt. Trường học sẽ không làm việc không có ý nghĩa." Ninh Hưng một bên cười nói, một bên vươn tay muốn sờ sờ mái tóc mềm mại của Thang Nguyên.
"Thế nhưng lớp học này thật sự nhàm chán a, xin lỗi khi đã dẫn anh tới đây." Thang Nguyên né tránh tay hắn, bảo vệ đầu của mình. Cậu cho rằng Ninh Hưng muốn gõ đầu mình, lại nhìn nhìn biểu tình có chút đáng tiếc của hắn, Thang Nguyên càng thêm gắt gao bảo vệ đầu, ai đều đừng mong gõ được đầu cậu, sẽ biến ngốc đó ಥ_ಥ
Có chút bất đắc dĩ nhìn bộ dáng của Thang Nguyên, Ninh Hưng lắc lắc đầu, "Không nhàm chán, mặc dù anh đã hoàn thành xong môn này nhưng vẫn thấy nó rất thú vị. Tri thức làm sao không thú vị được?"
Cúi đầu vén tay áo lên một chút, khóe miệng hắn giơ lên, nhàm chán ư? Làm sao có thể? Đại dương tri thức là vô tận.
"Ân... Được rồi, nhưng ngành của anh không cần học lớp này mà?" Thang Nguyên cảm thấy không khí có chút quái quái, tuy nhiên cậu không nghĩ ra được điều gì nên đành tùy tiện nói hai câu.
"Tiểu Nguyên nếu không hiểu điều gì thì có thể hỏi anh nha. Anh đã học hết tất cả các lớp ở trường quân đội, chỉ là trường học không cho anh tốt nghiệp, nói rằng yêu cầu về thời gian chưa đủ điểu kiện." Ninh Hưng hơi buồn phiền, hắn thật không hiểu trường học suy nghĩ cái gì, rõ ràng chính mình đều hoàn mỹ học hết các lớp, thế thì tại sao lại không cho mình tốt nghiệp? Bất quá như vậy cũng tốt, hắn gặp mệnh định của đời mình.
(Editor: Ninh Hưng chưa được tốt nghiệp vì hắn học quá nhanh. Mà trường học yêu cầu học sinh phải hoàn thành các môn học trong một khoảng thời gian quy định thì mới được tốt nghiệp. Ninh Hưng học xong nhưng thời gian quy định chưa đạt được nên chưa được tốt nghiệp)Hắn thật sự không hiểu hay đang giả vờ không biết? Ai cũng không biết suy nghĩ sâu xa trong nội tâm hắn.
Tiếp thu ánh mắt quỷ dị của Ninh Hưng, Thang Nguyên gãi gãi đầu, tiếp tục nói, "Anh cũng thật lợi hại, học nhiều như vậy."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng khóa học cũng kết thúc.
Đúng là một khóa học ríu rít, Hạ Thiêm ở trong lòng cảm khái. Cũng không phải lão sư ríu rít mà là hai người bên cạnh cậu dùng thanh hâm chỉ có ba người nghe được mà thảo luận hết một khóa!! Úc, không, đó không phải là nói chuyện phiếm thông thường mà là thảo luận học thuật. Cái người kêu Ninh Hưng kia, cư nhiên nhắc tới hai chữ cơ giáp sau đó liền nói suốt một khóa, đáng sợ nhất chính là cậu cảm thấy những điều đó thập phần có đạo lý! Còn cầm lòng không đậu vểnh tai nghe hết khóa.
Cậu đã từng đọc thấy một câu trong quyển bút ký quý giá của Hoa Hạ: 'Trang bức như gió, thường bạn thân ta' (giả vờ như gió, luôn đồng hành cùng bạn), hiện tại cậu thật sự rất muốn đem này tám chữ ném vào mặt Ninh Hưng, mặc dù mỗi câu mỗi chữ hắn nói đều không sai, thế nhưng, cái cảm giác này, thật muốn hung hăng đánh hắn một trận. Thế nhưng cậu không có lý do gì, không có lý do mà 'đối đãi bạo lực' với một người có tri thức phong phú. Cậu rốt cuộc biết tại sao trường quân đội không cho hắn tốt nghiệp rồi, thả hắn ra ngoài, nếu không trở thành vĩ nhân thì chính là kẻ tẩy não người khác.
"Tan học rồi em muốn ăn gì không? Anh mời, mang em đi ăn chút gì nhé." Ninh Hưng cười tủm tỉm nhìn Thang Nguyên, rốt cuộc được như ý nguyện sờ tóc cậu, trong mắt mang theo chút biểu tình hưởng thụ, qua vài giây lại nhìn về phía Hạ Thiêm, "Hạ Thiêm em muốn cùng đi không?"
"Tôi phải về nhà, có người tới đón tôi." Hạ Thiêm khống chế biểu tình trên mặt, tận lực khéo léo cười cười với nam nhân có tư tưởng bạo lực này. Sau đó cậu nhìn ánh mắt của Thang Nguyên rồi ở trong lòng vì Ethan bi ai một chút, cũng không biết Ethan cùng Thang Nguyên còn có thể ở bên nhau hay không, chỉ sợ con đường này đã khó lại càng khó hơn, mười năm chưa chắc được.
Yêu nhau là điều kiện tất yếu, thế nhưng ngoại lực quá cường đại, đặc biệt là ngoại lực liên quan tới tư duy. Hạ Thiêm yên lặng đem Ninh Hưng đặt ở vị trí nhân vật nguy hiểm. Là một người có đầu óc, cậu không thể khiến mối quan hệ xấu đi, bằng không việc phát triển Duyên Thạch liền khó khăn. Đời trước không biết người này, có khả năng là do không gặp hoặc người này dùng tên giả, nhưng đời này gặp gỡ do nên cậu không cần chọc hạ mầm tai hoạ. Ethan, Thang Nguyên, hai người tự cầu nhiều phúc đi.
Trong lúc ở trong đầu đem rất nhiều sự việc suy nghĩ một lần, Hạ Thiêm đã đi theo hai người đang nói chuyện phiếm kia tới trước khu dạy học, thẳng đến khi một bàn tay đem Hạ Thiêm kéo qua thì cậu mới hồi phục tinh thần, ngẩng đầu, hóa ra là Calle.
"Anh tới rồi a." Nguyên bản đang khôn khéo tính toán, đôi mắt nhỏ của Hạ Thiêm thoáng nhìn Calle, những ý tưởng lung tung rối loạn trong lòng cũng nhanh chóng chôn xuống.
"Ừ." Calle buông tay cậu ra, đôi mắt liếc một cái, không có đỏ, lần này khống chế lực đạo không tồi, sau đó hắn nhìn thẳng vào mắt cậu, "Em đang suy nghĩ gì vậy?" Vừa nãy đôi mắt của tiểu Thiêm sáng lấp lánh, giống mèo nhỏ trộm được cá.
Hạ Thiêm giả ngu, hướng hắn lắc lắc đầu, tựa như món đồ chơi cổ có tên là trống bỏi.
"Felids học trưởng, đã lâu không gặp, nghe nói ngài đã là thượng tướng, thật lợi hại, không hổ là người quan trọng nhất của liên bang ở thời điểm hiện tại."
Giọng của Ninh Hưng từ phía sau Hạ Thiêm truyền tới, Calle ngẩng đầu nhìn thoáng qua, "Đã lâu không gặp, Ninh đồng học."
"Học trưởng lại giễu cợt tôi, kêu là học đệ không được sao? Kêu đồng học có vẻ như tôi đã đọc sách rất nhiều năm vậy." Ninh Hưng cười hì hì tự giễu, ánh mắt lại ở trên người Hạ Thiêm cùng Calle đánh giá một vòng, "Hạ Thiêm cùng học trưởng nhận thức?" Không phải chứ, đây là tiết tấu bạn trai hả? Học trưởng cũng có bạn trai rồi sao? Mà chính mình vẫn còn độc thân? Này không khoa học, bộ dáng của Calle Felids luôn giống như ai đó thiếu hắn một cái tinh hệ, làm sao có người thích được.
(Editor: bình thường đọc truyện sẽ thấy tác giả miêu tả thiếu tiền này nọ, còn tác giả truyện này miêu tả thượng tướng lạnh lùng tới mức như có người thiếu hắn cả một cái ngân hà =))) )Cực-ít-chơi-quang-não-Ninh-Hưng làm sao biết được, toàn liên bang đều biết thượng tướng có bạn trai, đại khái chỉ có mình hắn không biết tin này.
"Đây là bạn đời của ta, Ninh học đệ." Calle rất nghiêm chỉnh đứng ở bên người Hạ Thiêm, giới thiệu cậu với Ninh Hưng, còn nghe Ninh Hưng kiến nghị mà đổi 'đồng học' thành 'học đệ'.
...
Bạn đời?? Biểu tình của Ninh Hưng có chút tan vỡ, ngay cả Calle Felids cũng có bạn đời, hắn không khỏi tự hỏi trong lòng có phải hắn cùng thời đại này chệch đường ray? Không có khả năng a, tuyệt đối không có ai đi trước thời đại này như hắn.
"Học trưởng, làm sao một chút tin tức về hôn lễ của ngài lại không có chứ?" Không quá một giây, Ninh Hưng liền phản ứng lại.
Calle thuận tay sờ sờ đầu nhỏ của Hạ Thiêm bên cạnh, trong mắt rõ ràng chứa ý sủng nịch, "Tiểu Thiêm còn nhỏ, chờ thêm mấy năm nữa rồi cử hành cũng không muộn."
Một đòn xuyên tim, Ninh Hưng một chút cũng không muốn cùng Calle tiếp tục 'chào hỏi', hắn tốt nhất nên nhanh chóng truy Thang Nguyên về nhà, "Đến lúc đó ngài nhớ đừng quên mời học đệ nha, tôi còn có hẹn, đi trước. Học trưởng lần sau gặp lại."
Nói xong, Ninh Hưng liền lôi kéo Thang Nguyên đang muốn mở miệng nói chuyện, còn đem ngón tay đặt ở trước miệng, ý bảo Thang Nguyên không cần nói chuyện, chờ đến khi không còn thấy thân ảnh của Calle mới nói, "Chúng ta cũng không thể quấy rầy bọn họ hẹn hò."
Thang Nguyên còn đang suy nghĩ những lời Calle vừa nói, cậu thốt lên, "Tiểu Điềm Điềm đã là bạn đời của thượng tướng?!"
Mà bên kia, Hạ Thiêm đang trên đường cùng Calle ra khỏi trường.
"Anh nhận thức Ninh Hưng sao?" Hạ Thiêm có chút tò mò, trực tiếp mở miệng hỏi.
"Ừ."
Có chút nhàm chán, Hạ Thiêm thuận miệng tiếp lời, "Hắn có vẻ như biết rất nhiều thứ."
"Hắn mới là người quan trọng nhất của liên bang, chỉ là quân bộ không công bố ra." Nhớ tới lúc nãy Ninh Hưng nói mấy chữ 'người quan trọng nhất của liên bang', giọng nói của Calle mang theo chút lạnh băng, chỉ là trong đó tựa hồ mang theo ý tứ không rõ.
Một người tồn tại có thể so sánh với trí não của đế quốc, nếu không thể giam cầm hành vi của hắn thì khóa hắn ở trường quân đội mới có thể khiến mọi người yên tâm. Thật không biết là nên bội phục Ninh Hưng hay là nên thương hại hắn.
Nghe được lời này, Hạ Thiêm có chút sững sờ, bất quá cũng không nói cái gì nữa. Người quan trọng nhất của liên bang, có rất nhiều loại, vô luận là loại nào cũng không phải là chuyện một hải tặc nhỏ như cậu có thể biết tới. Cậu gần đây biết rất nhiều thứ rồi, hiện tại vẫn nên ngoan ngoãn im lặng đi thôi.
.
Editor: Trong bài spoil trước vì chưa đọc hết chương này nên mình đã dịch sai tên chương. Hôm nay lúc edit mới phát hiện, đã sửa nhé mọi người~