Chuẩn bị tâm lý thật tốt, Hạ Thiêm đang định bày vẻ mặt không sợ thống khổ mà bước vào cơ giáp thì bị hình ảnh trước mắt làm cho khϊếp sợ.
Đây là cơ giáp hả? Calle đang đùa cậu đúng không? Hạ Thiêm trợn mắt há hốc mồm quay đầu nhìn Calle, mau nói cho cậu, này không phải là sự thật. Nguyên lai khoa học kỹ thuật đã tiến bộ tới mức này sao? Những cơ giáp cậu chế tạo ở đời trước so với cơ giáp này thật không đáng nhắc tới.
"Ngốc à, đi vào thôi." Calle nhẹ nhàng gõ đầu cậu, biểu tình hơi hơi há miệng của em ấy thật đáng yêu. Sau đó hắn nắm tay cậu, dẫn Hạ Thiêm vào.
Vì sao Hạ Thiêm lại khϊếp sợ như vậy? Bởi vì hình ảnh trước mặt đập thẳng vào thị giác của cậu. Cậu cho rằng hình ảnh trước mắt sẽ giống với những cơ giáp khác, một địa phương nhỏ không thể không chen chúc, một ghế chủ và một ghế phó, trước mặt ghế chủ là từng hàng phím khiến người ta hoa cả mắt, còn có các màn hình khác nhau giữa không trung, trên màn hình toàn bộ là số liệu chi chít,... Nếu là cơ giáp tiên tiến hơn một chút, nhiều nhất chính là đằng sau ghế ngồi có một hệ thống điều khiến tinh thần lực trực tiếp, giúp thao tác giữa người điều khiển tinh thần lực và cơ giáp hoàn toàn dung hợp, có thể trực tiếp thao tác.
Nhưng hình ảnh trước mắt cậu bây giờ đã vượt quá nhận thức. Cái loại hoàn cảnh được sắp xếp ấm áp, còn có đồ vật như cái giường lớn này, đây không phải là một căn phòng sao? Bàn điều khiển đâu? Trong cơ giáp này trống rỗng sao? Thứ này làm thế nào mà tác chiến trong vũ trụ được? ... Calle có phải đang nói giỡn với cậu không, ha hả, nhất định là như vậy →_→
"Đừng nói giỡn, mau dẫn tôi đi xem Chiến Thần, đây nhất định là một cái mô hình thôi." Hạ Thiêm lôi kéo Calle, trên mặt thiếu điều viết mấy chữ 'anh cư nhiên gạt tui'.
Calle đầu tiên là nhíu nhíu mày, sau đó thực nghiêm túc nói, "Chính là nó." Nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm, "Nơi này do một nữ trưởng bối bài trí." Tiểu Thiêm hẳn là sẽ thích cách sắp xếp này đi, trong bài viết 'đối xử với bạn lữ như thế nào sau khi kết hôn' có ghi việc bố trí hoàn cảnh ấm áp sẽ càng khiến bạn đời vui vẻ, cho nên hắn trước mang theo tiểu Thiêm tới nơi này.
Nghẹn lời trong chốc lát, Hạ Thiêm mới không thể tin được mở miệng hỏi, "Đây là Chiến Thần? Thiệt hả?"
"Ừ." Tiểu thiêm thật ngốc, đều đã nói chính là nơi này mà em ấy còn hỏi lại. Hắn nắm lấy tay Hạ Thiêm rồi dẫn cậu hướng cánh cửa bên kia đi tới, giống như tân hôn trượng phu mang theo thê tử đi xem hôn phòng.
Vẫn-không-thể-tin-nổi-Hạ-Thiêm cứ như vậy theo Calle đi tới đi lui trong cơ giáp truyền thuyết của liên bang. Đến khi dạo đến không sai biệt lắm, Hạ Thiêm mới miễn cưỡng khống chế tốt biểu tình của mình, không cho bản thân lộ vẻ quá kích động quá vặn vẹo. Cậu hiện tại nhìn thấy cái gì đều sẽ không kinh ngạc nữa, cậu đã chết lặng.
Chiến Thần không chỉ là cơ giáp chiến đấu của liên bang, nó còn là một 'cơ giáp sinh hoạt'... Tuy rằng cụm từ này trước đây chưa hề xuất hiện nhưng khi cậu nhìn thấy cách bố trí trên dưới hai tầng nơi này, phòng bếp rồi phòng đọc sách nhỏ... Cái gì cũng có, thậm chí còn có chỗ trồng hoa... Cho nên, rốt cuộc đây là cái địa phương thần kỳ cỡ nào vậy nè...
Dựa trên lý thuyết thì cơ giáp xác thật có thể làm thành như vậy, chính là kia cũng chỉ là lý luận. Những người từng học qua linh kiện cơ giáp đều biết là linh kiện chế tạo không chỉ yêu cầu kim loại khoáng thạch thích hợp mà còn cần các loại mật độ tính toán tinh vi cùng với tinh thần lực khắc lên chậm rãi. Những thứ khác còn dễ, cố tình việc kiểm soát tinh thần lực khi khắc cùng với tài liệu mật độ là khó khống chế nhất. Để một cơ giáp có thể phi hành và chiến đấu ngoài vũ trụ, sau khi trải qua tất cả các quy trình sản xuất, chỉ còn dư lại một không gian đủ để hoạt động, tối đa có thể chứa hệ thống điều khiến tinh thần lực trực tiếp, hai người và một không gian hình khối để kết nối tinh thần lực.
Mà nơi này, đã vượt qua trịnh độ nhận thức của Hạ Thiêm đối với cơ giáp.
Calle chăm chú nhìn biểu tình có chút khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung của Hạ Thiêm, hắn nói, "Chúng ta đi lên nhìn một chút." Cái nơi hơi xấu, hắn yên lặng suy nghĩ trong lòng.
Đã chết lặng vô lực gật gật đầu, Hạ Thiêm theo Calle đi vào một nơi tương tự với thang máy. Cậu chợt nhớ ra, chính mình ở bên trong này cũng không có cảm giác không khỏe, còn chưa kịp phản ứng gì thì Calle đã kéo cậu ra ngoài.
Nga, nguyên lai còn có tầng thứ ba, nơi đây của cơ giáp thật rỗng. Hạ Thiêm đột nhiên nhớ tới việc Trùng tộc không thể xé rách được Chiến Thần, cậu không khỏi bắt đầu tự hỏi tài liệu của nó.
Ngẩng đầu lên đánh giá, cậu quả thật muốn hủy diệt toàn bộ những cơ giáp do mình tạo ra ở đời trước... Không gian dư dả sạch sẽ sáng ngời, các loại hình chiếu chỉnh chỉnh tề tề yên lặng ở giữa không trung, từng phím ấn trong suốt trên bàn điều khiển nhìn qua thần bí lại phức tạp, các tiếp nối nửa trong suốt ở giữa không trung như ẩn như hiện, theo phần lớn tiếp nối nhìn theo, nơi đó có một đài trong suốt cao cao, một thứ không phù hợp với căn phòng này, có vẻ như sợi dệt thành thứ gì đó có chút xấu xí.
Cái gì gọi là công nghệ cao, cậu hiện tại rốt cuộc hiểu được cảm giác bất lực của mọi người về công nghệ không thuộc về thế kỷ tương lai, đương nhiên, nó cũng khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng cậu. Nếu tổ tiên mấy trăm năm trước có thể làm ra truyền kỳ, như vậy chính mình nhất định cũng có thể.
(Editor: câu đầu tiên mình đọc nhưng không hiểu lắm nên chỉ dịch thoáng nhất có thể.)Không dấu vết nhìn nhìn cái ổ được sợi dệt thành kia, cũng không biết đó là cái gì, Hạ Thiêm có chút tò mò. Trong lòng dâng lên một ý niệm, bí mật của Chiến Thần bị mình phát hiện, luôn cảm thấy mạng nhỏ của cậu rất nguy hiểm a... Cậu nên nhanh chóng chuẩn bị một con chip não bộ, trong trong đầu bí mật nhiều lắm, những ký ức này cũng không thể tiết lộ ra ngoài ⊙﹏⊙
"Em qua đó nhìn đi." Calle đương nhiên cũng phát hiện ánh mắt mịt mờ của Hạ Thiêm, nhìn bộ dáng lén nhìn của cậu. Ân, không còn xấu nữa, tiểu Thiêm của hắn đã đáng yêu trở lại.
Hạ Thiêm có chút ngượng ngùng, dẫn cậu tới xem là được rồi. Người biết càng nhiều thì bị chết càng sớm a. Bất quá, người không biết gì hết chết cũng không chậm, thôi cứ đi qua xem đi.
Nghĩ như vậy, Hạ Thiêm nháy mắt gật gật đầu, hướng về phía đó đi qua.
Không đợi Hạ Thiêm đến gần, một cái đầu đen thui dò xét nhìn ra, còn dùng âm thanh của tiểu nam hài đáng yêu lớn tiếng nói, "Hạ Thiêm, Calle rốt cuộc mang ngươi tới xem ta!"
Nguyên bản đã chuẩn bị tốt tâm lý nên thời điểm nhìn thấy Thanh Phong, Hạ Thiêm cũng không bị dọa, chỉ là không nghĩ tới Thanh Phong lại ở chỗ này, "Đã lâu không gặp, ta còn khó hiểu không biết ngươi đi nơi nào nha."
"A, Hạ Thiêm có tâm, không giống người nào đó đứng ở bên kia, không muốn đến gặp ta." Thanh Phong một bên nói, một bên muốn nhảy xuống. Mới run lên thân mình một chút liền lộ ra từng cái tiếp nối gắn trên thân mình đen tuyền của nó, vừa định nhảy xuống, tất cả các tiếp nối trong suốt đều biến đỏ. Thanh Phong có chút bực mà quơ quơ đầu.
"Ngươi chờ một chút." Hướng Hạ Thiêm nói một câu rồi Thanh Phong nằm xuống cái ổ màu vàng nâu, nhắm mắt lại.
Giữa lúc Hạ Thiêm còn đang ký quái không biết Thanh Phong muốn làm gì, cơ giáp liền vang lên tiếng hệ thống khởi động. May mà thanh âm vẫn quen thuộc, bằng không cậu sẽ cho rằng đây là cái phi thuyền chứ không phải cơ giáp.
Tiếp nối trong suốt giữa không trung chậm rãi biến thành màu xanh, lấp lánh, nhìn qua như những ngôi sao nhỏ trong ngân hà quanh vành đai hành tinh, lúc này Calle cũng đi tới bên người Hạ Thiêm. Ngay lúc cậu cho rằng hệ thống đã khởi động hoàn tất, đột nhiên toàn bộ phòng điều khiển tối đi. Calle cũng không biết Thanh Phong muốn làm cái quỷ gì, để phòng ngừa xuất hiện việc ngoài ý muốn, hắn nửa ôm lấy Hạ Thiêm.
Lúc này, trần nhà chậm rãi hiện lên hình chiếu vành đai ngân hà lộng lẫy trong vũ trụ mênh mông. Mà nguyên bản những dây nhỏ trong suốt giữa không trung liền tổ hợp thành từng mảnh mang theo màu sắc cánh hoa cùng lá xanh, chúng từ từ rơi xuống trong khi được bao quanh bởi tinh quang (ánh sao), trong rất đẹp mắt.
Qua một đoạn thời gian thật lâu, giọng nói của Thanh Phong không biết từ góc nào truyền tới, "Calle, tại sao ngươi không nói lời nào?! Không biết nắm chắc thời cơ, đúng là lãng phí năng lượng của ta."
"..."
"Triệu hồi nguyên dạng, bằng không chúng ta cũng không biết ngươi ở đâu." Calle lãnh đạm mở miệng nói.
Cách đó không xa trong bóng tối hiện lên một phiên bản thu nhỏ của Chiến Thần, "Ngươi sao lại ngu như vậy, bộ dáng này của ngươi sẽ không truy được bạn trai đâu."
"..." Hạ Thiêm không chớp mắt nhìn tiểu Chiến Thần, sẽ không phải như cậu nghĩ đi?
Sự thật chứng minh, cũng không phải giống như cậu nghĩ...
"Cho nên nói, Chiến Thần là ngươi?" Hạ Thiêm thoải mái ngồi trên ghế sa lon vừa được điều khiển ra, có chút không dám tin mà nhìn những tiếp nối trong suốt liên kết với con chó robot.
Thanh Phong một bên bắt lấy những tiếp nối trong suốt trên người mình chơi, một bên trả lời, "Cái gì kêu Chiến Thần là ta, ta là Chiến Thần mới đúng." Ta khẳng định mình là Chiến Thần, dù sao ai cũng không đánh lại ta.
Này có gì khác nhau sao? Hạ Thiêm lung tung tự hỏi một chút. Cho nên nói Thanh Phong là hệ thống của Chiến Thần? Giải thích này giống như có thể chấp nhận được.
Tuy nhiên, Calle lên tiếng, "Logic của nó có chút loạn, em coi nó là một chủng tộc đi, Chiến Thần là quần áo của nó.
...
Cái gì??
Cậu hình như đã mò được bí mật?
"Ta cũng không phải là người máy do nhân loại hay thú nhân chế tạo ra. Ta là cơ giáp hình người, ha ha ha ha ha." Thanh Phong tự mình lăn lộn trên sàn nhà, tuy nhiên giọng của nó không vui sướиɠ mà có chút hạ xuống.
(Editor: cơ giáp hình chó mới đúng =))) )Ở thời không này nó là cơ giáp hình người duy nhất, ngay cả tên cũng do chính nó tự đặt, nó nhớ nhà a. Chỉ là trở về không được, thời không đã bị hủy diệt, đâu phải ai cũng có vận khí sống sót như nó. Chủng tộc quá cường đại không nên tồn tại. Một đường hủy diệt, một đường tân sinh. Chỉ có nó tuổi nhỏ, còn sống, ở thời không khác hoàn thành sứ mệnh của mình.
Chẳng qua là sinh vật ở thời không này quá yếu, tuổi thọ quá ngắn.
Thanh Phong tiếp tục bắt lấy mấy tiếp nối, bộ dáng giả bộ tức giận, lớn tiếng nói với Calle, "Năng lượng không đủ, ta phải về tiếp tục ngủ. Calle ngươi ngàn vạn lần không được quên năng lượng thạch của ta."
"Ừ." Calle có chút khó hiểu Thanh Phong lần này như thế nào không làm ầm ĩ trong chốc lát, bất quá nếu như Thanh Phong muốn nghỉ ngơi thì cho nó đi thôi. Năng lượng thạch phù hợp với Thanh Phong không nhiều lắm, mà có thể phát ra năng lượng lớn càng không nhiều lắm.
Hạ Thiêm một bộ biểu tình gặp quỷ, nhìn Thanh Phong từ từ tiêu tán trong không khí, biểu tình bắt đầu hoảng hốt. Trải qua từng sự kiện từ sau khi cậu sống lại, việc Chiến Thần cư nhiên là sinh vật chính là điều huyền huyễn nhất. Cơ giáp... Úc không đúng, máy móc cư nhiên còn có thể là cái sinh vật.
Có phải thời điểm đi học mình không học giỏi khái niệm sinh vật không, này, có chút đáng sợ a. Calle cư nhiên đem tin tức này nói cho cậu biết, đây cũng quá nguy hiểm rồi. Vạn nhất cậu cái hải tặc này không cẩn thận lỡ miệng nói ra liền không tốt.
"Không cần kinh ngạc như vậy, theo Thanh Phong nói thì nó trong lúc du lịch thời không không cẩn thận phá vỡ ranh giới đa chiều của thời gian và không gian, đi tới vũ trụ của chúng ta, sau đó bị một trưởng bối trong nhà mặt được." Hắn một bên vuốt ve đầu nhỏ nhu thuận của Hạ Thiêm, một bên giải thích.
"Tại sao anh lại nói cho tôi biết điều này, đây cũng không còn trong phạm vi của bí mật nữa." Hạ Thiêm vẻ mặt nghiêm túc, từng câu từng chữ mở miệng nói với hắn.
Càng ít người biết càng tốt, không phải sao?
Calle đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhẹ nhàng gõ gõ đầu Hạ Thiêm, ngốc, "Người trong nhà đều biết."
Người nhà...... Lúc này đến phiên Hạ Thiêm ngây ngẩn cả người, có chút ấp úng mở miệng, "Chính là, ít đi một người biết liền an toàn hơn chút."
Gật gật đầu, lại lắc đầu, Calle không nói gì nữa. Nếu Thanh Phong chọn hắn là người điều khiển, như vậy bọn họ cũng cũng chỉ là người bảo vệ mà thôi. Không có ai có thể chi phối một chủng tộc khác so với bọn hắn còn cường đại hơn vô số lần. Những tiền bối đó của gia tộc Felids thật thông minh, bọn họ bảo hộ tin tức của Thanh Phong, mà Thanh Phong không phải cũng bảo hộ bọn họ sao.
"Đi qua xem phím thao tác và hệ thống thôi, em chắc chắn sẽ cảm thấy hứng thú." Calle lên tiếng, mang theo Hạ Thiêm đi tới trước hệ thống điều khiển, từng bước từng bước giải thích cho cậu.
Cơ giáp phối hợp mệnh lệnh được đưa vào mà làm ra một loạt động tác. Lúc này ánh mặt trời ngoài cửa sổ dần dần biến thành màu đỏ sậm, mang theo rặng mây đỏ nơi chân trời.
Trong cái ổ nhỏ màu vàng nâu, trên người chó đen nhỏ hiện lên một cái lại một cái đồ án quỷ dị, như ẩn như hiện, như một lời than thở, lại càng giống như đang nhớ lại chút gì.